"Trần Ngư, tôi nghe nói cô gặp rắc rối nên cố ý tới đây xem thử." Bùi Bất Khí mỉm cười với Trần Ngư.
Trần Ngư nói: "Bùi thiếu gia khách khí quá, còn cố ý tới đây nhìn xem. Việc này không phải ngài đều biết sao?"
Bùi Bất Khí không hề tức giận mà chỉ mỉm cười dịu dàng nói: "Miệng lưỡi cô vẫn sắc bén như xưa, chuyện này tôi nên trả lời thế nào đây?"
Tề Đẳng Nhàn biết rằng anh chàng này chắc chắn đến đây để ăn trộm cá của anh nhưng vẫn tạm thời án binh bất động.
Đẳng cấp như Trần Ngư, chỉ cần cô ấy không cam tâm tình nguyện thì có người đàn ông nào có thể ăn được con cá này?
"Có gì nói thẳng đi." Trần Ngư bình tĩnh nói.
"Lão phu nhân Trần gia các cô đã đồng ý cho chúng ta kết hôn, cho nên tôi tới đây giúp cô." Bùi Bất Khí cười nói.
Trần Ngư cười lạnh nói: "Già mà không chết là vì trộm đồ, càng lớn tuổi lá gan càng nhỏ!"
Tề Đẳng Nhàn nghe xong không khỏi giật mình, ôi, Trần Ngư này là một người phụ nữ ngỗ nghịch, khi sư diệt tổ sao?
Trần Tuấn Nghị thì thầm vào tai Tề Đẳng Nhàn: "Từ khi cô chủ được sinh ra thì lão phu nhân từ đã không thích rồi. Luôn nói cô ấy giống với con hồ ly tinh đã đoạt đàn ông của bà ấy... Nam Dương Trần thị chúng tôi có ba dồng, cô chủ là dòng chính không được lão phu nhân thích nhất."
Nam Dương Trần thị là một gia tộc lớn, lão phu nhân có thể nói là biểu tượng vật tổ của gia tộc, do mưa gió gần đây mà gia tộc đã bị chia thành ba phe...
Một phê muốn hòa giải hoặc thậm chí hợp tác với Triệu gia, truyền lại tài sản thừa kế của gia đình một cách an toàn; Một nhóm đang ngồi lưng chừng sẽ nghiêng về bên nào có nhiều ánh đèn sân khấu nhất; Nhóm còn lại do Trần Ngư đại diện, quyết tâm bảo vệ lợi ích của Trần gia ở Nam Dương, dù có chết cũng không nhượng bộ một tấc.
Bùi Bất Khí nói: "Trần Ngư, lời này cô có thể nói trước mặt tôi nhưng đừng nói trước mặt người khác, kẻo sự việc lộ ra ngoài, người ta lại làm khó dễ, chỉ trích cô."
Trần Ngư cười nói: "Được rồi, vậy anh nói xem anh có thể giúp tôi như thế nào?"
"Thương hội Hoa Minh chúng tôi có quan hệ khá tốt với cô Kamiyama Yui của hội Huyền Dương. Hiện tại cấp dưới của cô Kamiyama Yui đã chiêu mộ người của tổ chức Quần Lang. Tốt nhất cô không nên trở thành kẻ thù của cô ấy, nếu nếu không chắc chắn sẽ xảy ra những tai họa khó lường. . ”
"Muốn cắt thịt trên người Hà gia đúng là có thể thu được không ít ích lợi nhưng không đáng phải làm như vậy, hơn nữa Hà gia có quan hệ không tệ với Hương Sơn Long Môn."
"Chi bằng tôi đứng ra bắc cầu để cô hợp tác với hội Huyền Dương cùng bảo vệ Hà gia? Cả hội Huyền Dương và Hà gia đều sẽ đưa ra những lợi ích khiến cô hài lòng!"
“Hơn nữa, bằng cách này, nội bộ Trần gia của cô có thể cùng chí hướng…”
Bùi Bất Khí nhẹ nhàng nói. Nếu anh ta kết hợp thêm một chiếc quạt lông vũ và khăn chít đầu thì có lẽ sẽ hơi giống chỉ điểm giang sơn.
Tề Đẳng Nhàn nghe xong lời này trong lòng nhất thời không vui. Hóa ra cái thương hội Hoa Minh gì đó lại là thế lực một phương của Triệu gia. Đây là muốn làm cho Trần Ngư tử bỏ đồng minh là mình, đầu nhập cho phe khác sao?
Trần Tuấn Nghị tiếp tục đảm nhiệm chức chó săn, nhỏ giọng nói: "Thương hội Hoa Minh là một trong những thương hội lớn nhất của Hoa Quốc ở Nam Dương, nó rất hùng mạnh!"
Nghe Bùi Bất Khí nói xong, Trần Ngư nhẹ nhàng lắc đầu nói: "Những lời anh nói có chút buồn cười, anh không biết sao?"
Bùi Bất Khí nói: “Hội Huyền Dương sẽ có tổ chức Quần Lang tương trợ, hơn nữa... lần này tôi đến Hương Sơn là muối tham gia tiệc mừng thọ của Quý lão gia tử, đạt thành hợp tác với Quý gia. Đến lúc đó, thương hội Hoa Minh liên thủ với Quý gia, thực lực sẽ nâng cao một bước, cô sẽ cần tôi.”
"Mình còn đang suy nghĩ bị Giáo Hoàng lừa gạt thì lấy lại máu ở nơi nào. Đây không phải là tới rồi sao... nhất định là Quý gia a, yeah!" Tề tổng giám mục không khỏi vui mừng trong lòng.