Tuyệt Thế Cường Long

Chương 1501: Từ khi nào thành thế này rồi?




 Tề Đẳng Nhàn suy nghĩ một chút, trên mặt lộ ra nụ cười hiền. 

 "Tôi vừa nhớ ông Cap là một người sùng đạo, chỉ vừa xảy ra chút mâu thuẫn. Thật ra tôi không muốn nhận tiền đâu..." 

 "Nhưng ông ta nói số tiền kia dùng để truyền bá đạo cho Thánh Chủ, cứ ép tôi phải nhận lấy!" 

 "Hai người chúng tôi mâu thuẫn như vậy cho nên ông ta mới thẹn quá hóa giận, sai người dùng súng uy hiếp tôi nhận tiền, để cho tôi đi truyền bá đạo của Thánh Chủ..." 

 Chương 1024: Tay trái tay phải 

 Nghe Tề Đẳng Nhàn nói như vậy, đám kỵ sĩ bối rối một lúc. 

 Có chuyện như vậy nữa sao? 

 Dùng súng ép buộc Tổng giám mục nhận tiền để Tổng giám mục dùng tiền đó đi truyền bá lời dạy của Thánh Chủ?! 

 Lý Vân Uyển thì nhìn đến ngây người, đã lâu không gặp, da mặt của tên Tề Đẳng Nhàn này càng ngày càng dày, thủ đoạn lừa tiền cũng ngày càng thuần thục, cái gì cũng có thể quy ra được. 

 "Kể cả vị Tokalevsky tiên sinh này cũng vậy, ông ta là một tín đồ cuồng đạo, vì ép tôi nhận tiền mà thậm chí không tiếc dùng tính mạng để uy hiếp!" Vẻ mặt Tề Đẳng Nhàn nghiêm túc nói. 

 "Tôi rất tôn trọng sự sùng đạo của hai vị tiên sinh đối với Thánh giáo của chúng ta, nhưng mà hai người cũng nên chú ý về cách thức thể hiện sự thành kính của mình một chút." 

 "Cách thức như vậy quá mức cực đoan, rất dễ bị coi là dị giáo!" 

 Thủ lĩnh ở một bên ngơ ngác nhìn Tề Đẳng Nhàn biểu diễn, mở miệng hỏi: "Cho nên tình huống hiện tại rốt cuộc là thế nào?” 

 Một đám kỵ sĩ Thánh giáo cũng đần mặt nhìn nhau, không rõ họ đang xướng cái gì. 

 "Ôi, nếu hai nhà tài trợ... hai vị giáo đồ đã thành kính như thế, tôi sẽ thay Thánh Chủ nhận lấy số tiền này!" 

 “Đợi sau khi tôi đến Nam Dương xây dựng giáo đường, sẽ không quên khắc tên của hai vị giáo đồ lên trên bia đá." 

 Tề Đẳng Nhàn nói, hướng tay phải về phía Cap và Tokalevsky duỗi ra. 

 Tokalevsky không khỏi run rẩy, cuối cùng vẫn lựa chọn thỏa hiệp, dù sao thì mình cũng là người đuối lý, chỉ có thể cắn răng lấy chi phiếu trong túi ra, viết một tấm chi phiếu một trăm triệu đô la. 

 Tề Đẳng Nhàn nhận lấy, vội nói với Cap còn chưa ra tay: "Tín đồ Cap thật sự quá hào phóng, vì truyền bá lời dạy của Thánh Chúa mà đã tuyên bố phải quyên góp hơn năm trăm triệu đô la.” 

 Trong lòng Cap mắng cha mắng mẹ hắn, tuy ông ta là cha đỡ đầu trong giới mafia, hơn nữa còn là chủ nhân của gia tộc Potter, nhưng một lúc đưa ra nhiều tiền như vậy vẫn rất đau lòng. 

 Ông ta cũng đâu phải Tokalevsky, đâu phải là đầu sỏ có thể cướp đoạt tiền của nhân dân… 

 Số tiền đó của ông ta là kiếm từ từng cây đạn dược, từng món hàng lậu, có dễ tí nào đâu? 

 Thủ lĩnh kinh ngạc nói: "Thì ra Cap tiên sinh là giáo đồ sùng đạo như vậy, thật sự là tấm gương cho thế hệ chúng tôi! Vừa rồi còn nhầm Cap tiên sinh là dị giáo, tôi thực sự hối hận.” 

 Tề Đẳng Nhàn vội nói: "Tôi cũng phải sám hối hành vi của mình, là tôi lầm tưởng ông ấy là dị giáo trước... Tất cả đều là lỗi của tôi!” 

 Cap biết Tề Đẳng Nhàn đang uy hiếp mình, nếu bây giờ ông ta không lấy tiền ra nhất định sẽ bị tên này mượn cớ để đánh tên ông ta vào danh sách dị giáo, đành cắn răng móc chi phiếu viết số tiền. 

 Sau khi Tề Đẳng Nhàn nhận được hai tấm chi phiếu, hắn rút tay phải về, sau đó lại đưa tay trái ra ngoài. 

 “???” 

 Tokalevsky và Cap nhìn hắn với khuôn mặt khiếp sợ, còn chưa đủ? 

 Lại thấy Tề Đẳng Nhàn móc quyền trượng từ đâu ra, cầm bằng tay phải, giọng điệu ôn nhu: "Thánh Chủ đã nói nếu đã duỗi tay trái ra thì phải duỗi cả tay phải.” 

 Lý Vân Uyển khiếp sợ, không phải là "nếu người ta tát vào mặt bên trái của bạn, hãy thò mặt ra bên phải ra" sao? Từ khi nào thành thế này rồi? 


 Lý Vân Uyển dở khóc dở cười, đừng nói là hắn lại muốn "Avada Kedavra" đấy chứ? 

 Thủ lĩnh cũng đặt tay lên ngực, hơi cúi đầu về phía hai người: "Cảm tạ hai vị đã hào phóng giúp đỡ, chắc chắn Thánh Chủ sẽ cảm nhận được lòng thánh kính của hai vị.” 

 Tuy Cap và Tokarevsky buồn nôn muốn người nhưng vẫn phải cúi xuống trả lễ.