Có thể nói Tề Đẳng Nhàn tràn đầy tin tưởng với Dương Quan Quan, có lẽ Dương Tĩnh rất lợi hại, nhưng Dương Quan Quan có tài năng xuất chúng, hơn nữa là người có tài năng xuất chúng nghẹn một bụng trả thù.
Thù hận có đôi khi có thể làm cho người ta trở nên mù quáng, nhưng cũng có thể khiến người ta trở nên mạnh mẽ hơn!
Dương Quan Quan nâng tay nói: "Đừng nhiều lời, đến đi!"
Còn chưa dứt lời, Dương Tĩnh đã bước dài vọt tới trước mắt của cô ta, giơ tay phải lên, đầu ngón tay run rẩy, phát ra tiếng rít như rắn độc.
Chỉ trong nháy mắt, anh ta đã ra chiêu, ngón tay hợp lại như đầu rắn độc, xuyên qua giữa ấn đường Dương Quan Quan!
Ấn đường là một trong những bộ phận trọng yếu của cơ thể con người, kết nối trung khu thần kinh, một khi chịu đòn nghiêm trọng sẽ khiến não bộ bị tổn thương nghiêm trọng.
Hiển nhiên Dương Tĩnh không có ý định thủ hạ lưu tình, thậm chí anh ta còn thừa dịp Dương Quan Quan đang nói để trực tiếp nắm lấy cơ hội, cũng không có ý định cho Dương Quan Quan bất kỳ cơ hội nào.
Thấy vậy, sắc mặt Lục Chiến Long không khỏi lạnh lùng, khinh thường hành động của Dương Tĩnh.
Bất luận nói như thế nào, Dương Quan Quan cũng là đàn bà con gái, anh ta là một người đàn ông, không đợi người khác nói xong mà đã giành ra tay trước, có phần quá mức trơ tráo!
Nhưng Dương Quan Quan cũng đã sớm dự liệu được, nắm đấm xẹt qua sườn bên phải, lập tức giơ lên một nắm đấm, đánh thẳng vào giữa người anh ta!
"Bộp!"
Nắm tay Dương Quan Quan thoạt nhìn thanh tú, nhưng trên thực tế rất vững chắc, tỉ mỉ sờ thì có thể mò thấy không ít vết chai.
Xương nắm tay của cô ta trải qua nhiều ngày mài giũa, hầu như đều đã bị bào mòn.
Đánh một quyền dùng mười phần lực đạo, Dương Tĩnh phản đòn bất ngờ của Dương Quan Quan.
Từ lỗ mũi Dương Tĩnh phát ra một tiếng hừ lạnh, âm thanh vừa phát ra, sức lực cũng phát ra, đầu tiên ngón chân chạm một cái trên mặt đất, ngón chân dùng làm trục, thân thể quay sang sườn trái.
Anh ta vừa động, hiện ra một loại cảm giác phóng khoáng tự nhiên!
Đồng thời bước chân kéo theo cơ thể, Dương Tĩnh vung tay, giống như Bạch Hạc Lưỡng Sí(*), năm ngón tay hướng vào trong khép lại, đầu ngón tay hợp lại thành một chụm, một quyền đánh vào thái dương của Dương Quan Quan!
(*): hạc trắng xòe cánh
"Quyền pháp tốt!"
Dương Quan Quan cũng từ hai chiêu này cảm nhận được thực lực Dương Tĩnh không tầm thường, không nhịn được khen ngợi một tiếng.
Dương Tĩnh nghe được lời khen ngợi này, trong lòng cảm thấy tức giận, Dương Quan Quan cô ta là đồ ăn hại gì, lại có tư cách gì đánh giá quyền pháp của anh ta?
Quyền đến thì người trốn!
Thái dương Dương Quan Quan nổi lên một tầng da gà vì nắm đấm của Dương Tĩnh, lúc sắp bị nắm đấm đánh trúng, cô ta nhảy về phía trước tránh ra.
Nhưng ngay khi Dương Quan Quan bước ra, đồng thời cũng giơ cánh tay lên, ngăn nắm đấm và đấm vào má Dương Tĩnh!
Dương Tĩnh hừ lạnh một tiếng, vặn người dẫn mọi người tránh ra, né tránh nắm đấm của Dương Quan Quan, anh ta tiến đến gần cô ta, tung một quyền từ dưới lên, thẳng vào ngực!
Cùng lúc đó, một tay khác giấu ở thắt lưng, sau khi tung nắm đấm ra liền thuận thế đánh ra, đốt ngón tay giữa giơ lên, xuyên qua thận Dương Quan Quan!
Bước chân của Dương Quan Quan liên tục tránh, dù sao cũng là người luyện qua thân pháp ở vách núi đen núi Thiên Thai, hơn nữa, Tề Đẳng Nhàn cũng có ý định rèn luyện thân thể của cô ta là chính.
Tề Đẳng Nhàn là người từng trải, biết đây là thủ đoạn dùng để bảo toàn sinh mệnh, cho nên càng khó nắm bắt hơn.
Về thân pháp, hiển nhiên Dương Quan Quan luyện tập vô cùng xuất sắc.
Nhưng Dương Tĩnh cũng rất lợi hại, từng bước ép sát, mỗi một kích đều đều phát huy đến cực hạn, khí tức ù ù, mỗi một kích đều nhằm vào thái dương, sau tai, thận, trái tim, cổ họng đều là những bộ phận quan trọng, chiêu pháp tàn nhẫn, từng quyền cực kỳ nguy hiểm!
Trong khoảng thời gian ngắn, vậy mà Dương Quan Quan có chút khó có thể tìm được cơ hội phản kích, liên tục bị anh ta ép lui về phía sau, đa số thời gian đều đang trốn tránh đỡ đòn, rất khó ra quyền phản kích.
Dương Quan Quan sớm đã quen với loại trận chiến bất lợi này, nhìn qua như luống cuống tay chân, nhưng trên thực tế căn bản không hoảng hốt, lúc nào cũng có thể giữ lòng mình như gương đá, ghi nhớ mỗi một sát chiêu của Dương Tĩnh.
Dương Quan Quan chặn đòn vào mắt bằng một cú "mèo rửa mặt", nhấc chân phải lên, xoay người khẽ lật chân đá ra ngoài, trúng vào bàn chân của Dương Tĩnh!