Chương 196
Chờ khi hắn lấy lại bình tĩnh thì đã rớt từ trên xe ngựa xuống. Hắn vội vàng khống chế lại thân hình, chật vật ngẩng đầu nhìn về nơi xa.
Khi nhìn thấy Lâm Hiên lần đầu tiên, trong lòng của hắn kinh hãi không thôi: "Trên đời này lại có yêu nghiệt trẻ tuổi mà mạnh mẽ như vậy!"
Hắn vốn cho rằng, thiên phú và thực lực của mình đã là trên đời hiếm thấy, có thể xông ra một phiến thiên địa ở Cửu Thiên Tiên Vực. Nhưng mà hắn không ngờ được là Lâm Hiên xuất hiện, hoàn toàn nghiền nát tự tin của hắn.
Mà khi giọng nói của Lăng Dung vang lên, trong lòng Phong Vô Trần cũng lạnh lẽo.
Hắn nghe được, Lăng Dung gọi Lâm Hiên là... Đế phu!
Trong số các thế lực ẩn thế trong Cửu Thiên Tiên Vực, có một cái thế lực siêu cấp là Thái Cổ Thần Đình. Mà Phong Vô Trần chính là một Hoàng tử đến từ Thái Cổ Thần Đình. Vì cướp đoạt hoàng vị Thần Đình, hắn tự mình rời khỏi Thần Đình, đi tới Cửu Thiên Tiên Vực lịch luyện. Đồng thời lợi dụng năng lực thần bí của mình sáng lập Diêm La Điện, triệu hoán ra ba ngàn sát thủ.
Mà mặc dù hắn đi vào Cửu Thiên Tiên Vực mới được một tháng nhưng đối với đại danh Huyền Băng Nữ Đế lại như sấm bên tai. Hắn thấy, Đông Hoàng Tử U chính là cường giả Đế Cảnh. Như vậy, nam nhân của nàng chắc chắn cũng là một cường giả, hơn nữa cũng không thấp hơn Đế Cảnh.
Cho nên khi nhận nhiệm vụ ám sát mấy người Tuyền Châu, vì có thể thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ. Hắn lần đầu tiên phái ra ba người Long Tứ, Long Ngũ và Long Bát.
Hắn cảm thấy ba người Long Tứ phối hợp lẫn nhau, chắc chắn có thể tìm được sơ hở, giết bốn cô con gái của Huyền Băng Nữ Đế.
Nhưng hiện tại xem ra mình triệt để tính sai! Lâm Hiên chẳng những toàn diệt ba người Long Tứ, còn đi thẳng tới trước mặt mình, trong lúc giơ tay nhấc chân nghiền nát xe ngựa của mình.
Năng lực như thế, Phong Vô Trần cảm thấy mình hoàn toàn không thể so sánh! Thậm chí, hồn phách cất giấu trong cơ thể hắn cũng không thể so!
Lâm Hiên ánh mắt lạnh nhạt nhìn Phong Vô Trần, sau đó nghiền ngẫm cười một tiếng: "Một thân thể Chuẩn Đế Cảnh, cất giấu một hồn phách Đế Cảnh khác, khó trách dám ra đây tùy ý làm bậy."
Có được La Sát Thần Niệm, hắn trực tiếp nhìn thấu được bí mật lớn nhất của Phong Vô Trần. Đó chính là trong cơ thể Phong Vô Trần cất giấu một hồn phách Đế Cảnh cổ xưa.
"Hít~" Phong Vô Trần nghe vậy không khỏi âm thầm hít vào một hơi khí lạnh: "Diệp lão, hắn lại phát hiện được sự tồn tại của ngươi!"
Trong đầu của hắn lập tức vang lên một tiếng nói già nua: "Bắc Huyền Thiên Đế phu có thể phát hiện được sự tồn tại của ta dễ như trở bàn tay, thần niệm của hắn sợ là đạt đến cấp bậc Đại Thánh!"
Phong Vô Trần nghe vậy, sắc mặt lập tức trở nên xanh xám. Nếu như thần niệm của Bắc Huyền Thiên Đế phu là cấp bậc Đại Thánh, vậy tu vi của hắn nói không chừng cũng đến cảnh giới Đại Thánh! Phải biết, dưới tình huống bình thường, tu vi cao thấp tương đương thần niệm mạnh yếu. Tu vi gì thì cường độ thần niệm sẽ là như thế.
Cho nên suy đoán này khiến cho trong lòng Phong Vô Trần lập tức lạnh lẽo.
Hô!
Một đạo hắc quang hiện lên, Diệp Kình Thương tiềm ẩn trong cơ thể Phong Vô Trần vội vàng hiện ra hồn phách, hành lễ với Lâm Hiên nói: "Bắc Huyền Thiên Đế phu quả nhiên là Hỏa Nhãn Kim Tinh, lão hủ bái kiến Đế phu!"
"Nơi này không có chuyện của ngươi." Lâm Hiên trong nháy mắt thả ra La Sát Thần Niệm.
Bành!
Một vệt kim quang hiện lên, không chút lưu tình ép hồn phách của Diệp Kình Thương thành mảnh vỡ.
"Diệp lão!" Phong Vô Trần lập tức sợ đến mặt xám như tro.
Diệp lão khi còn sống là cường giả Đế Cảnh, hồn phách của hắn cho dù yếu như thế nào đi nữa thì cũng là hồn phách của cường giả Đế Cảnh đó!
Không ngờ được là lại bị Lâm Hiên nghiền nát dễ dàng như thế. Toàn bộ quá trình mây trôi nước chảy... giống như là thổi một hơi.
Thấy cảnh này.
Lăng Dung, Thái Cốc Thánh Chủ Phùng Vân Tùng và tất cả mọi người đang có mặt ở đây cũng chấn kinh đến không cách nào hình dung.
"Hồn phách Đế Cảnh đó rất mạnh, vừa rồi chắc chắn là hắn không chút lưu tình nghiền ép Thánh Chủ, không ngờ được là ngay cả một ánh mắt của Đế phu cũng đỡ không nổi!"
"Đúng đó, không phải cái hồn phách đó yếu mà là Đế phu quá mạnh!"
"Trời ạ, ta cảm thấy Đế phu chính là thần!"
...
Bầu không khí toàn bộ chủ phong Thái Cốc Thánh Địa đột nhiên thay đổi.
Bởi vì Lâm Hiên xuất hiện, tất cả mọi người nhất thời lâm vào cuồng nhiệt sùng bái và kính sợ.
Mà Phong Vô Trần và Long Nhất Long Nhị thì như rơi vào hầm băng.
Phong Vô Trần vội vàng cúi đầu sát mặt đất: "Đế phu tại thượng, tiểu nhân nguyện suất lĩnh toàn bộ Diêm La Điện quy thuận Đế phu, đến chết mới thôi!"
Lâm Hiên khinh thường nói: "Không cần."
"..." Phong Vô Trần trực tiếp im lặng. Ngẫm lại cũng thế, thực lực khủng bố như Đế phu, hắn sẽ không coi trong Diêm La Điện.
Lâm Hiên tiện tay bóp ra hai đạo Ngũ Hành lôi quyết. Như thiểm điện bắn trúng Long Nhất và Long Nhị, đánh bọn họ bạo thành khí thể.
Phong Vô Trần nhịn không được nói ra bí mật lớn nhất của mình, muốn cầu Lâm Hiên bỏ qua cho. Nhưng lời còn chưa nói hết, Lâm Hiên đã trực tiếp vận ra một đoàn Ngũ Hành Lôi Hỏa kinh khủng đánh vào đầu hắn.
"Thái Cổ Thần Đình thì đã sao?"
"Dám ra tay với con gái ta, ai cũng phải chết!"
Bành!