Tướng Công Ta Đây Không Muốn Bị Ép Cưới

Chương 195




Chương 195

 

 "Tại sao cái tên này lại mạnh mẽ như vậy?" 

 Trong đôi mắt đẹp của Lăng Dung tràn đầy vẻ khiếp sợ nhìn về phía Long Nhị. 

 Từ lần trước gặp được Lâm Hiên, lấy được Trường Sinh Hoa trở về Đại Hạ Quốc. Thực lực của nàng một đường điên cuồng tăng trưởng, bước vào Thần Phách Cảnh. 

 Trong quá trình này, nàng chẳng những rửa sạch nhục nhã, đạp bằng hoàng cung Đại Hạ Quốc, để Lăng gia nhận được vinh quang to lớn. 

 Hơn nữa nàng còn được Thánh Chủ Thái Cốc Thánh Địa ưu ái, được đặc biệt chiêu vào Thánh Địa, trở thành đệ tử chân truyền của Thái Cốc Thánh Chủ. 

 Mà bởi vì nàng vốn là thiên phú yêu nghiệt, thân kiêm Ngũ Hành linh căn. Khi được Thái Cốc Thánh Chủ chỉ điểm, tu vi và chiến kỹ đột nhiên tăng mạnh. Mặc dù còn chưa đạt tới Tôn Giả Cảnh nhưng thực lực tổng hợp còn mạnh hơn đại trưởng lão Lý Tiêu một chút. 

 Không ngờ được là vừa rồi nàng đánh ra một đòn toàn lực cũng không thể nào tổn thương Long Nhị một chút nào. Ngược lại còn bị Long Nhị một quyền đánh cho suýt chút toàn thân vỡ nát mà chết. 

 Mà nhìn thấy Lý Tiêu chiến tử, Lăng Dung bị đánh tàn dưới đất, chúng đệ tử Thái Cốc Thánh Địa nhất thời kêu rên không thôi. 

 Bây giờ Thánh Chủ đang bế quan tu hành, hai đại cao thủ Thánh Địa lần lượt gãy kích. Đám người bọn họ lập tức trở thành dê đợi làm thịt! Càng đáng sợ chính là bọn họ phát hiện Long Nhị chỉ là xa phu của xe ngựa. 

 Chỉ là xa phu mà đã mạnh mẽ như thế thì người ở bên trong xe ngựa đó rốt cục sẽ đáng sợ như thế nào, bọn họ không dám tưởng tượng tới! 

 Dưới tình thế cấp bách, mấy đại trưởng lão còn lại lập tức quyết định: "Gõ vang Thiên Chung, mời Thánh Chủ xuất quan!" 

 Dựa theo quy củ của Thánh Địa, khi Thánh Chủ bế quan, nếu không có sự kiện quan trọng thì không thể quấy nhiễu. Còn nếu nhưng gặp được sự kiện lớn thì có thể gõ vang Thiên Chung, mời Thánh Chủ xuất quan. 

 Đang! 

 Trong nháy mắt, Thiên Chung gõ vang, tiếng vang to lớn vang vọng khắp sơn cốc. 

 Hô ~ 

 Tiếng chuông còn chưa tan hết thì một đạo kim sắc quang huy đã bao phủ lại cả tòa chủ phong Thái Cốc Sơn. 

 Đám người của Thái Cốc Thánh Địa cảm nhận được khí tức như thế thì trong lòng cũng bình tĩnh trở lại. 

 Thánh Chủ chính là cường giả Chuẩn Đế Cảnh, giờ phút này chỉ có hắn mới có thể bảo hộ tất cả mọi người! 

 Rất nhanh. 

 Một lão giả tóc trắng người mặc áo bào xám từ trong hư không đi ra, ngăn trước mặt Long Nhị. Cúi đầu liếc nhìn phía dưới mặt đất một chút, Phùng Vân Tùng lập tức biết được chuyện gì đã xảy ra. 

 Hắn ngẩng đầu nhìn xe ngựa màu đen trên bầu trời, lạnh lùng nói: "Các hạ đã muốn tới diệt Thánh Địa chúng ta, vậy thì ra gặp một lần đi!" 

 "Chỉ bằng hai người thủ hạ của ngươi thì còn không phải đối thủ của lão hủ!" 

 Thái Cốc Thánh Địa đạo thống truyền thừa trăm vạn năm trở lên, cũng có không biết bao nhiêu kẻ địch ngoài sáng trong tối. 

 Hắn để Phong Vô Trần ra mặt cũng là muốn mượn cơ hội để biết rõ rốt cuộc là ai muốn đưa Thái Cốc Thánh Địa vào chỗ chết. 

 Trong xe ngựa, Phong Vô Trần lạnh lùng nói: "Ngươi còn chưa đủ tư cách để bản Điện Chủ ra mặt." 

 "Vậy lão hủ bức ngươi ra!" Phùng Vân Tùng nghe vậy giận dữ, trong khoảnh khắc phóng thích toàn bộ uy áp Chuẩn Đế Cảnh. 

 "Thái Cốc Tiên Kiếm Quyết!" 

 cũng là kiếm chiêu như vậy nhưng ở trong tay của hắn lại bộc phát ra uy áp giống như là Cửu Thiên Ngân Hà trút xuống. Theo hắn một kiếm đâm ra, không gian trong phạm vi mười dặm đều bị kiếm khí làm cho rung động không thôi. 

 Long Nhị vội vàng lui về sau vài chục bước, sự thật đúng là hắn không phải là đối thủ của Phùng Vân Tùng, nếu như dám tới gần thì chỉ có một con đường chết. 

 "Thái Cốc Thánh Địa danh xưng đạo thống truyền thừa trăm vạn năm trở lên, không ngờ được là Thánh Chủ lại yếu như thế, đúng là khiến người ta thất vọng." 

 Trong giọng nói của Phong Vô Trần có chút trào phúng. 

 Hắn từ trong vô hình ra chiêu, từ trong hư không ngưng tụ ra một thanh hắc sắc cự kiếm dài trăm trượng. 

 Bành! 

 Cự kiếm lấy tốc độ như tia chớp đâm về phía Phùng Vân Tùng, trực tiếp xuyên qua thân thể của hắn. 

 Phùng Vân Tùng chỉ cảm thấy một đạo kiếm khí kinh khủng không thể nào hình dung được nổ tung ở bên trong cơ thể của hắn, trong nháy mắt xoắn nát xương cốt và kinh mạch toàn thân của hắn. 

 Chờ hắn rơi xuống mặt đất, nếu không phải còn có một hơi bản mệnh chân khí cuối cùng che chở tâm mạch thì sợ là hắn sẽ lập tức chết bất đắc kỳ tử. 

 Lăng Dung và tất cả mọi người trong Thái Cốc Thánh Địa thấy thế thì trong lòng lạnh lẽo. 

 Thái Cốc Thánh Chủ chính là cường giả Chuẩn Đế Cảnh nhưng cũng không ngăn được một đòn của người ở trong xe ngựa. 

 Rốt cuộc thì người ở trong xe ngựa là yêu nghiệt gì! 

 "Có thể giết." Trong giọng nói của Phong Vô Trần tràn ngập vẻ đắc ý. 

 Tối nay san bằng Thái Cốc Thánh Địa, sau đó hắn định khắc tên của Diêm La Điện lên trên chủ phong của Thái Cốc Thánh Địa. Để cho người trong Cửu Thiên Tiên Vực biết, Diêm La Điện mạnh mẽ và đáng sợ như thế nào. 

 "Ừm?" 

 Ngay lúc Long Nhất và Long Nhị chuẩn bị đại khai sát giới, một đạo bạch quang bỗng nhiên xuất hiện. 

 Lâm Hiên trong tay bắt lấy Long Tứ, ánh mắt lạnh nhạt nhìn về phía xe ngựa xa xa: "Điện Chủ của các ngươi đang ở trong xe ngựa đó?" 

 Lâm Hiên bóp gãy cổ của hắn, sau đó ném hắn qua một bên. 

 Dưới ánh mắt khiếp sợ của Long Nhất và Long Nhị, hắn giơ tay lên nhẹ nhàng vung về phía xe ngựa: "Cút ra đây nói chuyện." 

 Bành! ! ! 

 Trong khoảnh khắc xe ngựa to lớn chia năm xẻ bảy, tính cả hai thớt Thiên Mã trước mặt đều bị chấn động đến vỡ nát. Mà Phong Vô Trần vẫn luôn ngồi ngay ngắn trong đó thì cảm thấy một cỗ cự lực không thể nào hình dung được bao phủ xung quanh mình.