Tựa Bóng Tình Tan

Chương 29




Lúc tới chỗ hẹn ở biển, Tống Long Thần đứng ngơ người ra một lúc. Quả thật Nhược Hy nếu biết chăm chút bản thân thì sự xinh đẹp của cô cũng không thua kém nhiều người mẫu nổi tiếng cho lắm. Nhưng mà từ lần gặp lại này anh thấy cô thay đổi cực kỳ nhiều như một người khác vậy.

Trước kia cô ấy luôn thích mua sắm và ăn diện chăm sóc bản thân. Dù ở nhà hay bước chân ra ngoài đường đều ăn mặc chỉnh chu xinh đẹp. Hậu như là không cho phép bản thân xấu xí trước mặt bất kỳ ai cả. Sau nhiều năm không gặp mặt mà cô ấy như lột da thành người khác vậy.

Những lốm đốm tàn nhan mờ nhạt ở má trước kia không có mà khi anh gặp lại chúng vẫn thoát ẩn thoát hiện ở trên khuôn mặt xinh đẹp ấy. Bây giờ nhìn cô ăn diện lộng lẫy như vậy dần dần mới quay trở về đúng quỹ đạo của cô trước kia, là Hạ Kim mà anh quen biết. Cũng chính là mối tình đầu mà anh khắc cốt ghi tâm.

Thực chất rõ ràng sự thay đổi của cô gái này trong ba năm ấy cũng không chỉ nằm ở ngoại hình thôi. Trước kia Hạ Kim dù có chết cũng không bao giờ chịu động tay động chân vào nhà bếp sửa soạn cơm nước. Nhưng Hạ Kim bây giờ thì khác nhiều lắm. Dường như cô trở nên đảm đang và thuận việc nhà, hiểu chuyện hơn không bao giờ làm ầm ĩ kể cả vấn đề anh đưa người phụ nữ khác về nhà.

Trong phút chốc trong tim anh lại hẫng đi một nhịp. Rốt cuộc là những năm qua cô ấy đã phải trải qua những chuyện khủng khiếp như thế nào mới dễ dàng thay đổi tính nết của một người từ kiêu căng, ngạo mạn thành một cô gái dịu dàng, tốt bụng. Ai gặp cô ấy cũng đều muốn dang rộng đôi tay để bao bọc, trở che.

Đến ngay cả Tống Long Thần anh đây cũng hoàn toàn không phải là một ngoại lệ. Có lẽ lúc đầu gặp lại cô, anh hoàn toàn chắc rằng trong trái tim mình không còn tồn tại thứ gọi là tình yêu với cô. Một mình uất ức muốn khiến cho cô khổ sở nên mới bày ra nhiều chuyện đến thế để đối xử tệ.

Cuối cùng anh cũng dần nhận ra rằng trong khoảng thời gian sống với cô, trái tim anh đã bị cô làm cho rung động thêm một lần nữa. Lần này anh yêu cô không phải vì như trước kia là yêu từ cái nhìn đầu tiên. Mà anh yêu cô là tất cả những khuyết điểm và nhược điểm của cô hiện giờ.

Tống Long Thần chợt ngộ ra lòng mình trong giây phút ấy. Và anh đã quyết sẽ không nhấn dìm bản thân trong cái gọi là thù hận ấy nữa. Bây giờ ban thân anh quyết tâm phải sống một cuộc sống hôn nhân như bao đôi vợ chồng khác cùng cô. Dù cô có là Hạ Kim hay Nhược Hy đi chăng nữa đối với anh không còn quan trọng. Rõ ràng bây giờ người anh yêu và muốn làm chồng cô suốt đời suốt kiếp chính là người phụ nữ đứng trước mắt anh đây.

Nhược Hy tiến từng bước nhỏ về phía anh, cô thấy anh cứ nhìn chằm chằm vào mình mà không chút động thái nào khác có chút hơi kỳ lạ. Thấy vậy cô vội đưa tay xua xua trước mặt anh ta nhưng Tống Long Thần cũng không có thêm dù chỉ một cái chớp mắt.

Anh ta có phải đêm qua thức khuya làm việc đến muộn nên đầu óc lúc này hơi có vấn đề rồi. Cô lên tiếng gọi mãi cuối cùng anh ta cũng có chút phản ứng.

– Này, này giám đốc Tống! Anh có ổn không?

Tống Long Thần nghe tiếng cô gọi mình liền sực bừng tỉnh. Anh vội ngại ngùng, hai vành tai ửng đỏ lên. Ánh mắt cô lúc này quan sát sắc mặt anh ta hơi lạ. Nhưng mà nếu xét kỹ thì gần đây anh ta cũng rất hay trưng vẻ mặt này với cô nên càng không quá bất ngờ.

Anh ngại ngùng vội không dám nhìn vào cô, cố ý đánh mắt qua nơi khác nhìn như đang cố che giấu cảm xúc của bản thân. Cố gắng điều hòa, hít thở đều rồi trầm giọng nói.

– Không sao, hiện giờ tôi ổn. Mau đi thôi, đám người họ đang chờ. Vả lại hiện giờ chúng ta là người yêu xin đổi cách xưng hô là anh yêu.

Nhược Hy nhăn nhó mặt mũi nhìn anh ta. Hai đôi má nhỏ cũng hây hây bừng đỏ cả lên. Sao lại phải làm tới mức này chứ. Hai người vốn là diễn kịch cũng đâu cần phải làm tới như thật vậy được. Đám người đó dù có dám nghi ngờ chắc chắn cũng không có căn cứ lý do xác định để vạch trần cô và anh. Chỉ cần hai người diễn vừa đủ là được không cần phải sến sẩm tới mức đó.

Tống Long Thần nhìn sắc mặt của cô ngớ ra suy từ, giây lát ấy trong mình anh cảm thấy cô vô cùng đáng yêu. Chỉ là hiện tại anh rõ hơn ai hết là Nhược Hy đang cố giữ với anh một khoảng cách nhất định. Cô phòng bị anh mọi lúc vì thế mỗi hành động của anh đối với cô đều là đáng ngờ.

Cũng chắc vài phần trước kia anh đã làm chuyện không đúng nên trong lòng Nhược Hy vốn cũng không hoàn toàn nghĩ đẹp cho anh được. Anh không hề trách cô muốn trách thì chỉ có thể tự trách bản thân mình truoc kia bị hận thù làm mờ cả con mắt.