Chương 25: Đấu luyện
Chương 25: Đấu luyện
Thiên Thu lấy lại tinh thần nhanh chóng hô :”IRIS, tiến hành mô phỏng đặc biệt.”
Mô phỏng đặc biệt là chức năng mà Thiên Thu mới phát hiện được. Chức năng này cho phép hắn mô phỏng liên tục cho đến khi đạt được mục đích mà hắn đã đặt ra thì mới thôi và phần thưởng trả về sẽ mặc định là ký ức trong các lần mô phỏng đó.
Điểm mạnh của chức năng là nó tiết kiệm hơn và đỡ mất thời gian hơn so với mô phỏng thường. Tùy theo mục đích mà giá cả của mô phỏng đặc biệt sẽ khác nhau, đồng thời phần thưởng sẽ được trả về liên tục sau khi mỗi lần mô phỏng kết thúc.
Chức năng này mang lại cho hắn lợi thế rất lớn trong chiến đấu, bởi hắn có thể biết được toàn bộ đường đi nước bước của kẻ địch trong khoảng thời gian ngắn, qua đó hắn sẽ có thời gian để nghĩ ra chiêu thức ứng đối, đôi khi chỉ cần có thêm một giây thôi đã có thể cứu được mạng của hắn rồi.
Quay trở lại trận chiến, sau khi kích hoạt mô phỏng thì một giọng nói máy móc vang lên trong đầu Thiên Thu.
[Tên oắt con, lại dám ra lệnh cho ta]
[Đang tiến hành mô phỏng]
Hàng loạt hình ảnh ngay lập tức xuất hiện trong đầu của Thiên Thu.
Lúc này Đại Lực cũng phát động t·ấn c·ông, hắn dồn lực vào chân sau khiến cơ thể hắn bắn đi, ngay lập tức xuất hiện trước mặt Thiên Thu và sau đó là một cú đấm.
Khoảnh khắc cú đấm gần chạm vào người Thiên Thu liền lách sáng một bên khiến cú đấm của Đại Lực đánh vào không khí.
Cái gì?
Khuôn mặt Đai Lực hiện rõ sự ngạc nhiên, hắn không ngờ rằng Thiên Thu lại có thể tránh được cú đánh vừa rồi.
Ồ!
Trương Nguyên đứng ngoài xem cũng cảm thấy ngạc nhiên, hắn ta nhếch miệng lẩm bẩm :” Tên nhóc này..không đơn giản!”
Đại Lực ngay lập tức lùi về sau giữ khoảng cách với Thiên Thu.
Nét bối rối hiện rõ trên mặt Đại Lực. Hắn vốn cho rằng tên thanh niên trước mặt là một kẻ không biết võ công, chỉ có cơ thể hơi cường tráng chút thôi. Trương đại sư để hắn đấu võ với mình là để hắn nhận ra cách biệt giữa kẻ luyện võ với kẻ chưa luyện võ thôi. Với tư cách là đại đệ tử của Trương đại sư, Đại Lực là người đã kiểm tra tất cả các võ sinh của võ quán này khi bọn hắn muốn tham gia và tất cả những kẻ đó đều gục ngã trước cú đấm đầu tiên của hắn. Vốn hắn nghĩ lần này cũng sẽ đơn giản như những lần trước, chỉ một quyền là xong, nhưng không ngờ ngay quyền đầu tiên đã bị đối phương né được.
“ Đối thủ lần này có vẻ khó nhằn đây, phải cẩn thận mới được, không thể làm mất mặt Trương đại sư!” Đại Lực tụ nhủ với lòng, đồng thời hắn cũng tiến hành quan sát đối thủ để làm ra quyết sách phù hợp.
Nguy hiểm quá, suýt chút nữa b·ị đ·ánh trúng rồi!
Thông qua mô phỏng, Thiên Thu đã nhìn thấy trước đòn t·ấn c·ông của Đại Lực nhưng tốc độ ra đòn là quá nhanh khiến hắn suýt b·ị đ·ánh trúng, rất may là khi cú đấm đó gần chạm được vào người thì Thiên Thu đã tránh được. Dù cú đấm chỉ sượt qua mặt nhưng cũng lực xung kích do nó tạo ra cũng khiến da mặt hắn tê dại.
Nếu né khó vậy thì thử chủ động t·ấn c·ông xem!
Nghĩ là làm, Thiên Thu đưa chân phải ra sau, dồn lực và bắn đi. Đồng thời một loạt các hình ảnh lại hiện ra trong đầu hắn. Khi đã áp sát được Đại Lực là một cú đấm được tung ra.
Ngay lập tức Đại Lực ngả đầu qua một bên dễ dàng tránh né cú đấm đó. Nhưng đòn t·ấn c·ông của Thiên Thu đâu chỉ có vậy, hắn quay người ra sau, hai tay chống xuống đất, lấy chân trái làm trụ, sau đó tung ra một cú đá thẳng đứng lên bằng chân phải.
Đại Lực bỗng nhiên cảm thấy dưới cằm mình mát lạnh, hắn ngay lập tức ngả đầu ra sau. Cú đá của Thiên Thu sượt qua cằm của Đại Lực trúng vào không khí.
Thấy đã đá trượt Thiên Thu lộn một vòng trên mặt đất nhằm giữ khoảng cách với Đại Lực.
Không ngoài dự đoán.
Do đã thấy trước cảnh cú đá của bản thân bị trượt nên Thiên Thu cũng không cảm thấy ngạc nhiên gì.
Trái ngược với Thiên Thu, Đại Lực cảm thấy rất ngạc nhiên trước đòn t·ấn c·ông vừa rồi.
“Lực lượng miễn cưỡng xếp vào bất nhập lưu đỉnh phong, phản xạ ở mức khá, phải đánh hắn nhanh hơn!” Đại Lực âm thầm nghĩ trong đầu và làm ra đối sách.
Nghĩ là làm, Đại Lực dậm mạnh chân phải xuống đất tạo lực bắn cơ thể ra ngoài, ngay lập tức hắn đã xuất hiện ở trước mặt Thiên Thu tiếp theo đó là một cú đấm được tung ra nhắm thẳng vào mặt của Thiên Thu.
Lại như lần trước, do đã thấy được trước hướng t·ấn c·ông nên Thiên Thu chỉ cần lách nhẹ đầu qua một bên là có thể dễ dàng tránh được. Nhưng lượt t·ấn c·ông của Đai Lực còn chưa kết thúc, hắn rút tay lại sau đó nhanh chóng tung thêm một đấm bằng tay còn lại.
Thiên Thu lại quay người qua bên còn lại tiếp tục tránh thoát cú đấm này, đột nhiên mặt Thiên Thu biến sắc, ngay lập tức bật nhảy về phía sau. Một dư ảnh quét qua vị trí hắn vừa mới đứng. Nhìn kỹ lại thì đó là một chân của Đại Lực, dư ảnh vừa rồi là đòn quẹt chân của hắn.
Dù đã tránh được đòn vừa rồi nhưng sắc mặt Thiên Thu cũng không tốt lên được phần nào, ngay khi vừa chạm đất thì hắn tiếp tục lách người sang bên phải, Đại Lực vừa đứng cách hắn hơn hai mét đã ngày lập tức xuất hiện và tung một đấm vào không khí.
Đại Lực vẫn tiếp tục gia tăng thế t·ấn c·ông, hắn liên tục tung những cú đấm về phía Thiên Thu, bên trái rồi đến bên phải, tốc độ ra đòn của hắn ngày càng nhanh, nhưng như cũ vẫn không thể đánh trúng được Thiên Thu.
Nhanh quá! Không tránh nổi mất!
Dù đã thấy trước được những đòn t·ấn c·ông của Đại Lực sẽ đánh vào đâu nhưng đứng trước những cú đấm nhanh như chớp của Đại Lực khiến hắn chật vật.
Lại môt cú đấm sượt qua mặt Thiên Thu, Đại Lực thu tay lại, cứ ngỡ tiếp theo sẽ là mội cú đấm bằng tay kia nhưng không! Đại Lực co tay vừa đấm lại và tiếp tục tung thêm một cú đấm nữa. Vì đã quen với quy luật của các đòn tấn trước đó khiên Thiên Thu theo thói quen lách mình sang bên còn lại, đúng hướng với cú đấm đang nhắm đến.
Vào khoảnh khắc cú đấm sắp chạm vào người thì may mắn Thiên Thu đã nhận ra và kịp lùi người về sau để né tránh, khuôn mặt hắn biểu hiện rõ sự bối rối.
Nhưng đòn t·ấn c·ông của Đại Lực không chỉ ngừng ở đó, hắn thu tay lại, sau đó hạ thấp người lấy một chân làm trụ, chân còn lại quét một vòng ở trên mặt đất.
Thiên Thu nhanh chòng nhảy lên để tránh đòn, nhưng điều này lại khiến cơ thể hắn không có điểm tựa để đi chuyển. Đại Lực chắc chắn không thể bỏ qua cơ hội này, cơ thể hắn ngay lập tức gia tốc, vừa mới hắn còn đang trong tư thế quét ngang chân nhưng bây giờ hắn đã xuất hiện trước mặt Thiên Thu, tay hắn co lại, tay còn lại thì đấm về phía trước chỉ hướng Thiên Thu.
Thử tránh đòn này xem!
“ Không ổn!” sắc mặt Thiên Thu đại biến, hắn nhanh chóng đưa hai tay đặt chéo trước ngực để đỡ đòn.
Cú đấm Đại Lực xé gió mà đi, đánh thẳng vào tay của Thiên Thu.
Nhận lấy cú đấm đó khiến cơ thề Thiên Thu theo quán tính bây về phía sau, lúc này chân hắn đã chạm đất, hắn giẫm mạnh hai bàn chân xuống đất tạo thành một vết dài trên sân, sau đó hắn mới dừng lại được.
Hà...hà...!
Thiên Thu thở hổn hển, cú đấm vừa rồi thực sự quá mạnh, nếu chân hắn không chạm đất thì hắn đã lao vào tường rồi.
Nhưng Đại Lực đâu có cho hắn cơ hội thở, hắn dẫm mạnh chân xuống đất tiếp tục xuất hiện trước mặt Thiên Thu, kèm theo là một quyền giáng xuống.
“Ta nhận thua!” Thiên Thu nhận ra thế trận không ổn liền chủ động nhận thua, cú đấm của Đại Lực cách mặt Thiên Thu một gang tay thì dừng lại, nhưng lực gió mà cú đấm tạo ra khiến tóc Thiên Thu tung bay.
“ Đã nhường rồi” Đại Lực tiến đến đưa tay ra giúp đỡ Thiên Thu dậy.
“ Không có, ngươi thật sự rất mạnh” Thiên Thu đáp lại.
Mạnh đến nỗi ta suýt c·hết luôn! Thiên Thu oán thầm một câu trong lòng.
Trương Nguyên tiến lên nói :” Tiểu tử ngươi khá đấy, lại có thể chống đỡ lâu như vậy!”
“ Là do may mắn thôi ạ” Thiên Thu lễ phép đáp lại.
“ Ha ha ha, không cần khiêm tốn, đôi khi may mắn cũng là một phần thực lực, được lắm vậy tiếp theo... là vấn đề học phí “ Trương Nguyên mỉm cười nhìn Thiên Thu.