Chương 12: Hộ Điểu Âm Uyên
Vũ Hạ Nhi không hiểu lắm. Nhưng cũng nói gì. Đồ đôi ? Đây là đồng phục của y quán thôi mà?
Thấy Bạch Hồ không hiểu lời mình. Bạch Hồ cũng không muốn giải thích gì nhiều.
"Tặng nàng."
Bạch Hồ đưa ra một quyển sách.
Công pháp cấp thấp hắn vừa nhận được từ hệ thống.
Hộ Điểu Âm Uyên.
Vũ Hạ Nhi nhận lấy, mắt có chút sáng rỡ. Nàng rất thích sách.
"Tu luyện nó đi. Đây là công pháp tu tiên đấy. Luyện xong là nàng có thể nhập đạo rồi."
Vũ Hạ Nhi bất ngờ.
『"T-tu tiên?" 』
Bong bóng chat từ hệ thống lại hiện lên.
"Đúng. Học được công pháp này thì nàng sẽ tiến nhập vào con đường tu tiên."
Vũ Hạ Nhi vẫn có chút cứng đơ.
Tại sao người này lại đưa nàng một công pháp tu tiên ?
Nàng thực sự học được nó sao?
Người ta thường nói muốn tu luyện phải có linh căn, thể chất thích hợp.
Dù nàng chưa bao giờ kiểm nghiệm linh căn thể chất của mình. Nhưng không kiểm tra gì lại đưa cho mình thứ này ?
Chẳng lẽ tu tiên giả có khả năng chỉ nhìn một cái là có thể thấy rõ linh căn thể chất ? Nàng có gì đặc biệt sao ?
Bạch Hồ đưa tay gõ nhẹ lên đầu nàng.
"Cứ học đi. Nghĩ nhiều chỉ tổ ấm cả đầu thôi."
"Học xong thì ngươi có khả năng bảo vệ y quán của mình. Cứ nghĩ vậy đi."
Vũ Hạ Nhi chợt bừng tỉnh. Gật gật đầu. Rồi cúi đầu thật thấp cảm tạ.
Bạch Hồ vui vẻ cười. Cứ bên cạnh nàng thì nụ cười đối với hắn rất dễ trao đi.
"Ta nghỉ ngơi chút. Quanh đây có vẻ bận rộn. Lúc nào rảnh thì nhớ đọc. Học càng sớm càng giúp ích cho nàng."
.
.
.
Vũ Hạ Nhi sau khi rời đi, ôm chặt công pháp Bạch Hồ trao trong lòng mà chạy vào y quán.
Tô Hề thấy nàng chạy ngang chưa kịp chào hỏi đã thấy nàng vội chạy vào y quán.
"Con bé này. Hôm nay có chuyện gì vậy ?"
Xong lão cũng mặc kệ. Lúc này mọi thứ cũng ổn định lên đôi chút, cũng không bận rộn gì quá mức. Để nàng nghỉ ngơi đôi chút cũng tốt.
.
.
.
Hộ Điểu Âm Uyên là công pháp kiếp trước nàng sử dụng. Ngộ tính với nó hẳn sẽ không có vấn đề gì.
Đây là công pháp cấp thấp, những tính ứng dụng rất nhiều.
Khi luyện thành, có thể tạo ra một chú chim nhỏ bay theo bên mình. Chú chim này thông tri với chủ nhân. Có thể dùng nó để do thám hay truy tìm trăm dặm. Hoặc lượm một số đồ vật nho nhỏ.
Chú chim này còn có khả năng tạo âm thanh dẫn lối.
Trong chiến đấu. Hộ Điểu Âm Uyên cũng có thể khiến chú chim kia biến thành vòng bảo hộ vô cùng vững chắc trước t·ấn c·ông. Tuy lực sát thương không quá cao, nhưng Hộ Điểu Âm Uyên cũng có thể hỗ trợ chiến đấu t·ấn c·ông kẻ địch.
Đặc thù nhất là quá trình tạo Hộ Điểu Âm Uyên sẽ giúp người tu hành dễ dàng nhập đạo.
Không phải là công pháp có sức chiến đấu cao. Nhưng bảo vệ bản thân vẫn rất tốt.
Bạch Hồ dự định sau này sẽ dạy cho nàng thêm vài công pháp bảo hộ. Đảm bảo nàng không có việc gì.
Cũng cần tăng cấp Hệ Thống để mở khóa thêm nhiều chức năng với hảo hữu.
Nếu người ngoài nhìn vào hắn lúc này. Chắc chắn thấy rõ hai chữ "Sủng vợ" ghi ngay trên trán.
Bạch Hồ ngồi xếp bằng trong lều. Bắt đầu hấp thu thiên địa linh khí.
Linh khí tại Rừng Duyên Thảo quá dồi dào.
Trước hết đột phá Sơ Trúc đã.
.
.
.
Bước đầu tiên để nhập đạo. Là cảm nhận được linh khí. Nhưng việc này với lão quái vật như Bạch Hồ thì chẳng cần quan tâm đến rồi. Không làm gì cũng cảm nhận được.
Sau khi cảm nhận được, là đem mình câu dẫn linh khí nhập vào. Việc này cũng vô cùng dễ dàng.
Ngộ tính có được từ kiếp trước đối với mấy thứ này vẫn là quá cao.
Bạch Hồ cứ vậy mà đem linh khí vào người.
Điều cảnh giới Sơ Trúc cần chú ý nhất là xây dựng cái "gốc" của bản thân cho thật vững.
Linh khí nhập thể lúc này chính là nền móng cho Vệ Hồn Cảnh sau này.
Hấp thụ càng nhiều linh khí. Vệ Hồn Cảnh sau này sẽ càng cường đại.
Về mặt lý thuyết, chỉ cần hấp thụ đủ một lượng nhất định là có thể bộc phá linh khí mà đột phá Sơ Trúc. Đây là lý do Bạch Hồ bảo mình có thể cấp tốc nửa ngày là đột phá.
Nhưng có thời gian thì tốt nhất là bỏ ra một ngày một đêm.
Đây là khoản thời gian mà linh khí một phàm thể hấp thụ được đạt đến tối đa. Đem toàn bộ linh khí lúc này hấp thụ được mà luyện thành măng trúc.
Sẵn sàng để chóng thành Thanh Trúc. Chờ ngày chọc thẳng đến Thiên Thanh.
Thiên địa linh khí dữ đội mà hấp thụ vào người Bạch Hồ. Hắn kỳ thực đang hấp thụ linh khí ở cực hạn một phàm thể có thể làm.
Mọi người xung quanh không cảm nhận được điều gì đang diễn ra. Nhưng nếu có tu tiên giả ở đây nhất định sẽ phải hoảng hốt vì việc đang diễn ra.
Linh khí dồi dào của Rừng Duyên Thảo gần như bị rút cạn.
.
.
.
Ngày hôm sau.
Vũ Hạ Nhi bận rộn làm việc cả ngày hôm qua, Nàng có chút đờ đẫn khi làm việc hôm nay.
Tối qua nàng chẳng ngủ mấy. Thắp đèn dầu mà đọc hết công pháp mà Bạch Hồ trao cho rồi đồng thời tu luyện.
Dính tới sách là nàng chẳng để ý đến thời gian. Cả đêm qua cứ vậy mà đọc hết.
Cả đêm không ngủ. Nàng thực sự vô cùng mệt mỏi.
Nhìn sang góc lều của Bạch Hồ. Vũ Hạ Nhi chợt nhận ra không có chén dĩa gì ở đó.
Cơ hồ vị này chưa ăn uống gì.
Vũ Hạ Nhi cũng không rõ Bạch Hồ có phải tu tiên giả hay không, có cần ăn hay không?
Nhưng bản tính không cho phép nàng làm lơ. Chạy đi nấu chút gì đó mà định bụng đem sang cho Bạch Hồ.
Dù gì nếu công pháp này là thật. Bạch Hồ cũng có ơn lớn với nàng.
.
.
.
"Phù..."
Hít một hơi.
Sơ Trúc thành công.
Khí tức màu xanh lục khá mờ nhạt mỗi khi vận khí bắt đầu xuất hiện.
Cũng không khó khăn gì.
Bây giờ công pháp đáng để tu luyện vẫn còn quá ít. Bạch Hồ vẫn chưa dự định học công pháp gì.
Kiếm pháp của hắn lúc này vẫn đủ đối đầu với quỷ thi.
Thậm chí sau khi nhập đạo, so găng được với cả tu tiên giả.
Luyện công pháp bừa bãi rất dễ ảnh hưởng đến thể chất bản thân. Nên có thể Bạch Hồ sẽ đợi tới Thiên Thanh mới bắt đầu tu luyện.
Hoặc nếu hệ thống cho công pháp nào dùng tốt ở Thanh Trúc thì sử dụng.
Soạt.
Vũ Hạ Nhi vén lều lên, cầm theo dĩa thức ăn mang đến cho Bạch Hồ.
Dáng vẻ như tiên tử kia thật vẫn là mê động lòng người.
Bạch Hồ nhìn bữa ăn đạm bạc nhưng nóng hổi kia, cảm ơn Vũ Hạ Nhi mà cầm lấy một cái màn thầu bỏ vào miệng.
"Tu luyện thế nào rồi?"
『"Được đôi chút..." 』
Vũ Hạ Nhi triệu gọi một con chim nhỏ bằng khí hiện lên cách đầu ngón tay một chút, xong chú chim kia vỗ cánh mà đậu lên đầu ngón tay.
Bạch Hồ phụt miếng màn thầu đang nhai ra, ho khan.
Hắn có chút bất ngờ mà mỉm cười.
"Hệ Thống, tra xét tu vi Vũ Hạ Nhi."
『Tu vi hiện tại của hảo hữu Vũ Hạ Nhi là Sơ Trúc《Viên mãn linh khí》. 』
Yêu nghiệt này.
Cũng là viên mãn linh khí như hắn.
Vũ Hạ Nhi đột phá Sơ Trúc trước cả hắn.
Lại còn cùng lúc luyện thành cả Hộ Điểu Âm Uyên tiểu thành.
Biết là Hộ Điểu Âm Uyên hỗ trợ nhập đạo, nhưng tốc độ thành cũng không thể nhanh hơn một người chuyển sinh như ta đi ?
Kiếp trước nàng cũng lợi hại như vậy. Một thiên kiêu.
Vẫn không ngờ được kiếp này vẫn lợi hại như vậy.
Kiếp trước Bạch Hồ quả thực tài năng ngang ngửa với nàng. Nhiều lần tranh đấu cũng chỉ cầm được năm phần chắc chắng.
Ta mang ký ức tiền kiếp tu luyện mà vẫn không nhanh bằng nàng vừa luyện công pháp vừa đột phá Sơ Trúc.
Đây là trực tiếp đánh vào mặt ta mà.
Có chút đả kích.
Vũ Hạ Nhi có hơi giật mình, lấy một tách trà mà đổ ra đưa cho Bạch Hồ.
『"Nghẹn thì uống đi này!" 』
Bạch Hồ phì cười, nhận tách trà mà uống.
Nuốt không trôi với cái tài năng này của nàng.
Có thật là nàng cần ta giúp đỡ không ?
Tầm vài ngày nữa có khi nàng tự đem cái đại nạn này dẹp tan đi ?
Bạch Hồ có đôi chút nghi hoặc mình có cần thiết ở đây không.
Linh khí dồi dào của Rừng Duyên Thảo bị rút cạn.
Nhưng là do Vũ Hạ Nhi !