Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Tu Tiên: Các Ngươi Cày Chay Ta Bật Hack

Chương 25 《Trảm Thiên Bạt Kiếm Thuật》 thành công nhập môn.




Chương 25 《Trảm Thiên Bạt Kiếm Thuật》 thành công nhập môn.

Hưu!

Lâm Tuyệt lại tiếp tục huy kiếm thêm một lần nữa.

Mặc dù động tác vô cùng chuẩn xác, đường kiếm vạch phá hư không lộ ra một đạo duy mỹ hư ảo.

Nhưng...vẫn là không có đạt đến yêu cầu.

Tuy vậy, Lâm Tuyệt cũng không phải là không thu được gì.

Dựa vào nghịch thiên ngộ tính cùng với trạng thái tuyệt đối chuyên chú.

Lâm Tuyệt rất nhanh liền phát hiện ra đường kiếm sai sót.

Huy kiếm.

Cảm nhận.

Điều chỉnh.

Toàn bộ quá trình cứ như vậy lập đi lập lại.

Một canh giờ.

Hai canh giờ.

Mãi đến liên tục bốn canh giờ trôi qua, Lâm Tuyệt mới đình chỉ.

Hắn lúc này toàn thân đều là mồ hôi.

Thân thể cũng có chút mỏi nhừ vô lực.

Tình thần càng là khỏi phải nói.

Bởi vì tiêu hao quá độ mà thần sắc của hắn có chút nhợt nhạt tím tái.

Chỉ có duy nhất ánh mắt là vẫn cứ như cũ kiên định có thần.

Đương nhiên, bỏ ra liên tục bốn canh giờ huy kiếm, Lâm Tuyệt cũng liền thành công nắm giữ phương pháp tu luyện.

Đã có thể hoàn mỹ đạt đến yêu cầu.

Bây giờ chỉ cần hắn cứ như vậy phát huy 1000 vạn lần liền có thể để môn tiên pháp này thành công nhập môn!

Hô!

Thở ra từng ngụm trọc khí.

Lâm Tuyệt vô cùng hài lòng nói: “Hôm nay liền cứ như vậy đi! Trước ngâm mình tẩy một hồi a!”

Nói xong, Lâm Tuyệt lắc lư thân thể tiến vào bên trong hồ lớn.

Bắt đầu thời gian hưởng thụ thư thái đến từ dòng nước mát.

Lâm Tuyệt mệt mỏi muốn làm một giấc mộng.

Nhưng trước đó, vừa vặn còn trụ được một tia ý thức, hắn liền mặc niệm lấy hệ thống.

“Hệ thống, còn lại một lần cường hóa kia, liền cường hóa vào cơ linh đan a!”

Nói xong, Lâm Tuyệt liền chậm rãi nhắm mắt, thư thích tiến vào mộng đẹp.

Đinh!

【Cường hóa thành công】

Âm báo của hệ thống vang lên, nhưng Lâm Tuyệt lúc này đã say giấc nồng.

...



Một năm nữa lại cứ như vậy trôi qua.

Lâm Tuyệt vẫn luôn luôn sinh hoạt tại bên trên đỉnh núi.

Cho dù là xuân xanh nắng hạ.

Bất kể là đông lạnh chiều thu.

Lâm Tuyệt vẫn cứ như vậy, lẽ loi một mình ở trên đỉnh núi không ngừng huy kiếm.

Không quản thời tiết thất thường, mặc kệ khí hậu chuyển đổi.

Lâm Tuyệt đều không màng đến.

Chỉ khi nào hắn luyện đến sức cùng lực kiệt mới thôi.

...

Thoáng một cái, lại trôi qua thêm thời gian 1 năm.

Lúc này, bên trong khu vực đệ tử ngoại môn.

Cách đó một ngôi nhà nhỏ, đứng đó một vị nam đệ tử mặc lấy thân truyền phục sức.

Nhìn hắn một bên lưỡng lự, có thể nhận ra được, hắn đứng ở nơi này đã có một đoạn thời gian.

Cuối cùng, hắn hít thở lấy một hơi thật dài, hướng về bên trong căn nhà nhỏ mà đi.

Ân!

Có chút quen thuộc.

Hắn là Sở Phàm!

Cách cửa chính một đoạn khoảng chừng 3 mét, Sở Phàm mở miệng nói: “Ngưng Tuyết sư muội! Có thể đi ra gặp mặt một lần sao?”

Lâm Tuyệt: Ngọa tào! Dám đào lão tử vách tường?!!

Lúc này, bên trong căn nhà nhỏ.

Hạ Ngưng Tuyệt từ bên trong tu luyện chậm rãi mở ra mắt ngọc.

Cùng với trước đó, nàng bây giờ nhìn vào hoàn toàn mất đi dáng vẻ ngây thơ.

Thay vào đó là có chút cảm giác băng lãnh thành thục.

“Ai?”

Nàng không có đứng người dậy, vẫn duy trì tư thế ngồi ở trên giường, mở miệng liền lạnh nhạt không có chủ ngữ vị ngữ.

“Ặc...khụ khụ!” Sở Phàm giả vờ ho khan hai tiếng, sau đó cười nói:

“Ta gọi Sở Phàm, Ngưng Tuyết sư muội có thể không biết ta nhưng ta...” Sở Phàm chưa kịp nói hết câu liền bị Hạ Ngưng Tuyết vô tình cắt ngang.

“Đã vậy xin mời về cho!”

“Ta...” Sở Phàm há to mồm, không biết phải nói cái gì, cuối cùng có chút đứng hình vài giây.

Sau đó giống như có chút không can tâm, lại mở miệng nói: “Không biết những đan dược kia sư muội có hay không đủ dùng, ta lần này lại mang đến cho Ngưng Tuyết sư muội vài khỏa.”

Nghe vậy, Hạ Ngưng Tuyết không khỏi nhíu mày.

Nàng quay đầu nhìn sang bên cạnh để đó một lọ đan dược đã bị nàng dùng hầu như không còn.

Kể từ lúc rời đi Vô Danh Phong, nàng đối với Lâm Tuyệt là vừa hận vừa yêu.

Bao nhiêu tức giận, bao nhiêu ủy khuất nàng đều đổ vào bên trong tu luyện.

Nàng muốn trở nên lợi hại, nàng muốn trở nên mạnh hơn.

Không chỉ vì nhiệm vụ mà cũng bởi vì chính nàng, nàng muốn đi vào Vô Danh Phong, muốn trước mặt gặp Lâm Tuyệt để nói cho rõ ràng.



Muốn đánh hắn!

Muốn hung hăng đánh hắn!

Càng là muốn hỏi hắn vì cái gì không chịu đi ra gặp nàng.

Bởi vậy, nàng điên cuồng bế quan tu luyện.

Mặc kệ là vô cùng hận Lâm Tuyệt, nhưng tài nguyên mà hắn khi đó đưa cho nàng, nàng vẫn rất nguyện ý lấy ra sử dụng.

Hoàn toàn không hề có chút cách ứng!

Chỉ bỏ ra không đến một năm thời gian, nàng cũng từ tu vi luyện khí tầng 3 đột phá đến luyện khí tầng 6.

Tài nguyên đồng dạng cũng bị nàng tiêu hao gần hết.

Nhưng không hiểu sao, từ đâu đến lại bỗng dưng ở trước cửa của nàng để đó một lọ đan dược.

Phát hiện là luyện khí đan, hơn nữa toàn bộ đều là cực phẩm luyện khí đan.

Đồng dạng ngủ gật lại gặp phải gối, Hạ Ngưng Tuyết có chút do dự nhưng vẫn là lấy làm của riêng, bắt đầu phục dụng.

Tuy rằng không biết của ai, nhưng nàng trong lòng đánh lấy chủ ý rằng.

“Đến cả tài nguyên của tên đáng ghét Lâm Tuyệt nàng còn dùng thì của trời cho nàng cũng sẽ không ngại! Ân! Chính là như vậy!”

Từ lúc bắt đầu phục dụng cực phẩm luyện khí đan, nàng tu vi lại từng bước từng bước đột phá.

Lúc trước đan dược cấp thấp mà Lâm Tuyệt đưa cho cũng bị một phần cực phẩm đan dược cho bài trừ đi không ít tạp chất.

Đến bây giờ, tu vi của nàng đã đột phá đến luyện khí tầng 8, cách luyện khí tầng 9 đã không xa.

Bây giờ không nghĩ đến chính chủ đan dược tìm đến.

Hô!

Hạ Ngưng Tuyết thở ra một ngụm chọc khí.

Đứng dậy mở ra cửa chính.

Nhìn thấy Hạ Ngưng Tuyết thật sự đi ra.

Sở Phàm không khỏi kinh hỉ.

Nhìn thấy nàng một khắc.

Sở Phàm rung động như gặp phải tiên nhân.

Bởi vì nàng thật sự quá xinh đẹp!

Xinh đẹp cơ hồ muốn trong giây lác liền muốn cưỡi mây bay về cõi tiên đồng dạng!

“Tiên...tiên nữ!” Sở Phàm có chút cứng nhắc thốt lên.

Hạ Ngưng Tuyệt cũng không có quan tâm Sở Phàm trạng thái, nàng cầm trên tay lo đan dược, hướng về phía hắn hỏi.

“Cái này đan dược là của ngươi?”

“Đúng, đúng...là của ta!” Lấy lại tinh thần, Sở Phàm vội vàng nói, sau đó lại móc ra một lo đan dược khác đưa cho nàng, tiếp tục nói: “Ta vừa hay luyện chế ra một lò, Ngưng Tuyết sư muội có thể tùy ý sử dụng a!”

Đúng vậy!

Đan dược này là do chính tay hắn luyện chế.

Đây cũng chính là hắn tự tin, tự tin có thể hái được Hạ Ngưng Tuyết đóa hoa xinh đẹp này!

Ai bảo hắn có một cái lại hại sư tôn làm chỗ dựa đâu!



Còn về phần Lâm Tuyệt?

Vô danh tiểu tốt mà thôi!

Chưa kể, đã trôi thời gian qua 2 năm đều không có đi tìm nàng.

Sở Phàm liền cảm thấy Lâm Tuyệt chính là một tên hèn nhát, không xứng đáng được vị tiên nữ này yêu thương!

Hạ Ngưng Tuyết cũng không có chú ý đến Sở Phàm lời nói bên trong mang theo trang bức.

Nàng hơi lộ vẻ trầm ngâm, sau đó mở miệng nói: “Đa tạ vì số đan dược trước đó, xem như ta nợ sư huynh ngươi một món nợ ân tình, còn bây giờ cái này đan dược ta không thể nhận, nếu như sư huynh không còn có việc gì thì xin phép về cho!”

Nói nói, Hạ Ngưng Tuyết liền quay người đóng cửa, không có một chút ý tứ nào muốn cùng với Sở Phàm giao lưu.

Nhìn nàng cứ như vậy mà đóng cửa, Sở Phàm có chút há hốc mồm muốn nói lại thôi.

Hắn trong lòng không khỏi dấy lên đấu chí, vì chính mình cổ vũ.

“Liệt nữ sợ quấn lang, Ngưng Tuyết sư muội, ta chắc chắn sẽ không từ bỏ!”

“A! Ta giống như quên mất chưa thuyết phục nàng đến Vô Cực Phong để tu luyện a!”

Nhưng nàng lúc này đã bế môn quan, đừng nói là muốn thuyết phục nàng đi đến Vô Cực Phong, muốn nàng đi ra gặp mặt còn khó nữa là!

Sở Phàm bắt đắc dĩ, có chút tiếc nuối lắc đầu rời đi.

...

Vô Danh Phong.

“Chín trăm chín mươi bảy...”

“Chín trăm chín mươi tám...”

“Chín trăm chín mươi chín....”

“Một ngàn vạn....”

Hưu!

Xoẹt!

Vù!

Theo âm thanh đếm số thứ một ngàn vạn lần, một đạo vô hình kiếm khí tốc độ nhanh như ánh sáng lướt qua.

Trên đường đi, toàn bộ vật cản đều bị đạo kiếm khí này chém cho hôi phi yên diệt.

“Cuối cùng cũng thành, ta cuối cùng cũng tu luyện đến cảnh giới nhập môn a...!!!” Lâm Tuyệt kích động, vô cùng hưng phấn gào thét.

Có thể nói rằng, từ khi xuyên qua đến phương thế giới này.

Đây chính là lần đầu tiên mà hắn cảm thấy thành công nhất.

Đạt được kết quả để hắn tự hào nhất!

Đương nhiên, trong khoản thời gian này.

Lâm Tuyệt không chỉ có một bên huy kiếm, cứ cách một tuần lễ, hắn lại luyện hóa một viên vô cấu cơ linh đan.

Hai năm qua đều là đều đặn như vậy.

100 viên vô cấu cơ linh đan đều bị Lâm Tuyệt gần như luyện hóa đến không còn.

Tu vi cũng đạt đến kinh khủng trúc cơ kỳ viên mãn cảnh giới.

Trong đó gồm có kim hệ linh căn, thổ hệ linh căn cùng hỏa hệ linh căn đều là trúc cơ viên mãn.

Còn lại hai hệ linh căn thủy và mộc vẫn là trúc cơ sơ kỳ.

Nhưng cho dù là vậy.

Lâm Tuyệt bên trong chứa đựng linh lực so với tu sĩ kim đan kỳ không biết nhiều hơn đến bao nhiêu lần!

Hắn mắc dù không biết rõ, nhưng chí ít là phải cùng với kim đan kỳ viên mãn so cổ tay a!

“Hệ thống, gọi ra bảng thuộc tính a!” Lâm Tuyệt trong lòng mặc niệm lấy hệ thống.