Một bàn tay thon dài nắm chặt cây bút chì gọt nhọn, dừng lại trên bản khai. Đỗ Duy ngẩng đầu nhìn người phụ nữ da trắng có gương mặt tái nhợt, hốc hác ngồi ở đối diện. "Cô Elsa, giờ cô có thể nói tiếp." "Yes... yes, bác sỹ Đỗ Duy." Elsa nhắm mắt lại, lâm vào trong hồi ức: "Anh biết không, công việc của em là lập trình. Dù hết giờ làm việc em cũng cần giải quyết một số vấn đề công việc, nên gần đây em đã ủy thác một người môi giới, nhờ tìm một căn nhà tương đối hẻo lánh và yên tĩnh."
"Nửa tháng trước, người môi giới cho em biết đã tìm được một căn nhà thích hợp, giá cả cũng tương đối rẻ. Ngoại trừ đã lâu không có ai ở, và hơi cũ thì không có khuyết điểm nào khác." "Tiền chi tiêu của em rất nhiều, nên em đã nhanh chóng ký hợp đồng." "Nhưng sau khi vào ở được 1 tuần, em phát hiện căn nhà này có gì đó không ổn." "Cứ đúng 12 giờ đêm, ánh đèn sẽ mờ đi một cách kỳ lạ, khó có thể nhìn thấy khuôn mặt của người trong nhà." "Vòi nước trong phòng tắm thường tự bật một cách khó hiểu."