Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Tử Di

Chương 177




Không đợi quái vật một lần nữa lao đến cắn xé, nhân lúc nó còn chưa kịp bình tĩnh Chung Ly đã tiến đến ép mở nó đầu, đưa nốt nửa thân dưới vào mồm quái vật.

Xung quanh xem kịch hay người: "..."

Nàng hai mắt đen láy bắt lấy quái vật miệng, khiến nó mở ra thật rộng. Thao tác nhanh đến mức tà tu bên ngoài đều không kịp ra tay cản lại.

Chân đã lấy về chi giác, Chung Ly tung mình dùng chân đạp mạnh vào cuống họng quái vật.

Lập tức máu tươi phun ra, quái vật mắt trắng dã chịu cảnh cổ họng đứt lìa.

Chung Ly lôi theo đầu quái vật chạy như bay về phía đồng đội, giúp mỗi người đều được trải nghiệm cảm giác ở trong miệng.

Từ Bá Hoàng không biết đã chạy đi đâu, ném các nàng vào đống tà tu đang mua vui rồi lập tức biến mất. Có lẽ là vô cùng tự tin với bản thân thuật pháp.

" Aaa, con đàn bà chết tiệt, ngươi dám giết ta bảo bối." Tà tu phẫn uất lập tức đem theo đao rìu chém đến đầu nàng.

Xung quanh nhóm người lúc này đã bị bao vây bởi tà tu, đếm đi đếm lại có khoảng ba mươi tên, tu vi đều ở trúc cơ kỳ giai đoạn đầu.

Nàng lạnh nhạt điểm ngón tay, mũi kiếm vạch một tia sét dài lan đến khắp mặt đất.

" Các ngươi...vừa lúc bị ta bao vây!"Vừa dứt lời, lôi điện từ dưới mặt đất đổ bộ, cùng nhau khép kín biến nơi này thành một lồng giam hình vòm.

Lúc này, không chỉ có tà tu kinh ngạc mà nàng bên người đồng đội cũng mang một khuôn mặt ngỡ ngàng.

" Đồ sát nhiều người như vậy...không nên a." Bách Hằng Tinh rút ra quạt cười nhạt. Mồm cho dù không muốn nhưng thân thể rất thành thật, hắn tiên phong tước đi đầu một tên tà tu gần nhất. Hắc khí từ xác không đầu thoát khỏi đều bị lưới điện bao vây bên ngoài tiêu huỷ.

" Muốn chết!" Tà tu đồng loạt cất tiếng.

" Nhanh chóng giải quyết lâu la, boss trở về liền không đơn giản như vậy nữa." Chung Ly vừa đạp trên đầu một tên mặt lơn tà tu vừa nói.

Cho dù không hiểu lắm lời nàng nhưng ba người Ninh Thương, Ninh Yết, Bách Hằng Tinh đều rất đồng loạt lao đến giết người.

" Bạo kích!"

Hàng chục cầu lôi to bằng nắm tay lao đến tà tu, bên trong mỗi một viên cầu đều ẩn chứa thác loạn kiếm khí.

Liên tiếp âm thanh bùm bùm trấn động, vài tia sáng lọt ra khỏi lồng giam lôi điện bị Ích Tử Văn ẩn nấp trên nóc nhà chứng kiến. Hắn gõ nhẹ chuôi chuỷ thủ thở dài:" Ích Nhiên, ngu ngốc."

Vừa dứt lời nơi hắn ẩn nấp mái nhà rách ra một lỗ thủng, khói đen nghi ngút toả ra. Một nam tu hạ xuống mái, nhìn qua lỗ hổng to lớn hắn mới tạo thành. Đột nhiên một thanh chuỷ thuỷ vụt ra từ lỗ thủng đâm tiến hai mắt hắn. Ích Tử Văn lợi dụng lúc kẻ đánh lén tránh đi chuỷ thuỷ liền tung mình kéo dãn khoảng cách.

Hai người đối diện, đều thấy trong mắt đối phương sát ý nồng đậm. Ích Tử Văn xem người này khuôn mặt, nhận ra chính là kẻ đã đưa hai đệ tử Châu gia rời đi cùng giả mạo thiếu phụ.

Đối diện tà tu cũng quan sát hắn, đánh giá tu vi cùng chiến lực của đối thủ để tính toán gọi thêm đồng đội.

Ích Tử Văn giống như phát hiện hắn ý đồ, còn chưa đợi tà tu có hành động hắn đã lập tức tấn công.

Như vũ bão ảo ảnh chảm lao đến đối thủ, trong tay hắn không biết từ khi nào đã xuất hiện một thanh đao.

Đao cực hung ác, chém đến nơi nào cũng tạo thành một vết nứt dài. Rất nhanh mái nhà đã đồ sập xuống, kèm theo hắn cùng tà tu đang trốn tránh đánh nhau cùng rơi xuống.

Ích Tử Văn cách làn bụi mờ nheo mắt, một bàn tay màu đen vụt ra khỏi dày đặc bụi muốn xuyên thủng hắn lồng ngực.Đôi mắt sâu thẳm loé lên một tia sáng, bàn tay đang vươn ra trực tiếp bị bắt lấy, bẽ gãy. Sáu ngón tay ma quỷ bị bẽ gãy, yên lặng nằm dưới đất không còn cử động.

Ích Tử Văn làm một loạt động tác mây trôi nước chảy xong liền đốt cháy phù. Một cơn gió phất qua, khói bụi cản trở tầm mắt đều được dọn sạch.

Tà tu lúc này ánh mắt cảnh giác, tay phải cầm một hũ tro cốt, tay còn lại đang rũ xuống. Ích Tử Văn khoé môi hơi cong, rất nhanh hắn đã điều chỉnh cảm xúc về ban đầu: lạnh nhạt cùng vô cảm.

Vút...choang...

Tà tu hất văng hũ tro, tiếng rơi vỡ thanh thuý giống như đồ sứ. Ích Tử Văn cảnh giác nhìn chằm chằm hũ tro, từ những mảnh vỡ đột nhiên vươn ra vô số bàn tay. Có nhỏ xíu xám xịt có nhăn nheo lão hoá, biểu thị tội ác của tà tu trước mắt.

Ích Tử Văn vẫn lạnh nhạt nhìn nhưng sâu trong mắt tia lửa đã bắt đầu bùng cháy, dần dần biến thành cảm xúc chủ đạo.

Quái vật, rất nhiều quái vật bò ra từ hũ tro cốt, hình dạng vô cùng quái đản nhưng đều trùng hợp mang theo vài chi tiết của nhân loại.

" Luyện người thành quái vật!" Ích Tử Văn giọng nói trải qua kẽ răng giống như đang rít gào.

" Haha, chơi thật vui vẻ nhé tiểu thiếu gia." Tà tu sung sướng cười, cảm giác tự tin bạo lều khiêu khích nam tu trước mắt.

Một bàn tay trẻ con bắt lấy chân Ích Tử Văn, cái đầu rũ rượi đầy lông tóc, đặc biệt là phần lưng vặn vẹo sớm đã không còn hình dạng nhân loại hoàn chỉnh. Tóc nhanh chóng cuốn lấy bắp chân Ích Tử Văn, hắn một đao trực tiếp chặt bỏ đang cố giam cầm đồ vật.

Nhìn hũ tro bò ra càng lúc càng nhiều quái vật, thái dương hắn giật giật. Đao vung lên, lúc chém xuống đã tạo thành một khe nứt chạy dọc đến chân tà tu. Hũ tro bị cắt ngang qua nứt ra một khe hở, quái cũng ngừng lại bò ra. Tà tu thấy vậy sắc mặt vặn vẹo, ngẩng đầu nhìn Ích Tử Văn, hai mắt tràn đầy căm tức.Cho dù đã ngưng lại quái vật tăng lên số lượng nhưng bên ngoài lúc này cũng có đến gần hai mươi.

Đao giơ lên lại hạ xuống, cuối cùng Ích nam tu hai mắt thẳng lửa giận trực tiếp ném xuống một quyển trục như chớp xuất hiện phía sau lưng đối thủ.

Một thứ bột màu đỏ cam phủ kín người tà tu, cho dù hắn tránh được đao bổ tới nhưng vẫn không thể tránh được lượng lớn bột núi lửa tung đến.

Cảm giác đau rát lập tức xuất hiện, nó còn càng được củng cố thêm khi Ích Tử Văn bấm tay kết ấn. Linh khí theo đầu ngón tay hắn tiến đến thân thể tà tu, khiến cho lớp bột núi lửa dính càng lúc càng chặt lên làn da lộ bên ngoài.

" Đồ khốn, ngươi dùng độc!" Tà tu hét lớn.Lập tức hắn nhả ra một luồng khí màu đen hôi thôi, biến thành một đầu xà lao đến họ Ích.

Ích Tử Văn vung đao, đao vụt qua làn độc màu đen đâm trúng đang quằn quại đối thủ. Bản thân hắn đối chọi hôi thối chất độc lại nhăn mày, nhìn đám quái vật xung quanh đang cùng lúc lao tới liền hạ quyết tâm. Gió nhanh chóng cũng tự nhiên mà xuất hiện, ấn kết xong phong lập tức thổi bay khói độc về phía quái vật. Ích Tử Văn siết chặt nắm tay, trong miệng lẩm bẩm: hành ác người nhất định phải chết.

Tà tu ăn vào một đao trí mạng lại cùng lúc nuốt vào mình thà ra chất độc liền xám xịt con ngươi tắt thở. Tu vi cho dù giống nhau trúc cơ hậu kỳ nhưng chiến đấu như vậy liền đã phân định.

Từ Bá Hoành vỗ tay, nhìn Ích Tử Văn với ánh mắt thưởng thức:" Đánh hay lắm."

Vừa rồi tà tu có lui ý nhân lúc Ích Tử Văn đối phó quái vật liền muốn chạy trốn. Nhưng nửa đường đã bị Từ Bá Hoành ép trở về. Con người này ác thú vị đặc biệt nhiều, đối với mình thủ hạ căn bản không để vào mắt.

Ích Tử Văn nhìn người chậm chạp đi tới, đao nhẹ nhanh quay trở về tay. Trên mặt đất quái vật biến thành từ nhân loại vẫn đang lăn lộn, hắn yếu hầu giật giật cuối cùng vẫn động.

Trước con mắt của Từ Bá Hoành, gần hai mươi đầu quái vật bị gỡ xuống, thanh thản nhắm mắt.Hắn nhìn vậy lập tức có chút nhàm chán, không vui trong mắt càng lúc càng nhiều.

Vút...Một nắm tay hình thành từ hoả lao đến, lửa màu sắc tím nhạt nhưng nhiệt độ lại vô cùng khủng khiếp.

Thấy dị hoả tiến đến, Ích Tử Văn nhanh nhẹn tránh đi. Pháp thuật đập xuống đất liền xuất hiện một miệng hố to, bên trong thậm trí đất đã lập tức khô cằn.

Nhìn lên, đối thủ trước mắt tu vi trúc cơ hậu kỳ, nhưng chiến lực quả thực đã vượt ngoài sức tưởng tượng!

...

Chung Ly nhanh gọn tước đôi tà tu trước mắt, một lưỡi hái đâm đến trước trán nàng. Hơi thở hắc ám lập tức bao vây nàng. Híp mặt lại, kiếm trong tay rút ra khỏi cơ thể xác chết giơ lên chặn lại mũi nhọn của lưỡi hái. Độc khí ập vào mặt, khói mù xám xịt che giấu thần sắc nữ tu.

Lúc này, một cây đinh ẩn nấp đâm tới, vị trí chính xác chính là trái tim nàng. Sau lưng bị đánh lén khiến Chung Ly khó khăn xoay xở. Thần thức tích tụ, cảm giác cố hết sức phát hiện ám khí. Nàng đôi mắt đầy giông bão, trước mắt che giấu những vân mây xám xịt. Kiếm trong tay chợt bùng nổ, lập tức chém bay lưỡi hái. Xoay người trong phút chốc, đinh vừa vặn đâm xuyên nàng bắp tay, ghim thật chặt vào xương cốt. Đau đớn đến nhanh hơn tưởng tượng, da dày thịt béo cũng chịu không nổi pháp bảo chủ đạo công kích. Xương chưa bị chọc thủng nhưng đau đớn lúc này đã lan đến thần hồn. Thứ này giống như đánh chính là vào thần hồn tu sĩ, không chỉ là da thịt thương tổn một chút.

Cả người lập tức rơi vào trạng thái báo động, đau nhức lúc này đã đánh tan nàng nhịp độ chiến đấu. Tay cầm kiếm run rẩy, nhìn tà tu khuôn mặt hung ác đang há miệng cắn đến.

Chung Ly cổ tay vụt ra một sợi dây leo, lập tức cuốn lấy đầu tà tu, hắn hai hàm răng máu me cắn lấy thực vật, giống như mất đi cơ bản tư duy của nhân loại.

Hắc kiếm rơi xuống đất, Chung Ly hai đầu gối cũng chạm đất, nàng tay phải thả ra hắc kiếm, chậm rãi lôi ra một thanh chuỷ thuỷ. Cắn răng, rạch ra hai đường chéo nhau trên da thịt, để lộ ra chân đinh sớm đã cắm chặt chạm đến xương.Hành động này trong chiến đấu quả thực là muốn đi tìm chết, nhưng nàng không thể không làm nếu không chờ đợi chính là bị tà tu tiêu diệt.

Liên tiếp hàng chục dây leo cứng như kìm sắt quất đến xung quanh tà tu. Mê hồn hoa thuận lợi khống chế hai ba tên nhưng sau đó người đều đã có nhận thức mà phòng bị. Tử Đằng bản thể lo lắng vô cùng liền tuôn ra càng thêm nhiều dây leo, đánh không chết liền bó chặt đối thủ, kéo dài thời gian cho chủ nhân.

Chung Ly tái nhợt môi sắc, mồ hôi từng giọt lớn đổ xuống nắm lấy đuôi đinh. Cơ bắp đều đã căng cứng khiến kho khăn lúc này cành lớn.

" Không đau, không đau." Lẩm bẩm giống như tự thôi miên bản thân.

Vai trái trước cố gắng tự chủ của nàng dàn dần thả lỏng, tay phải thuận lợi rút ra đinh. Nắm chắc trong tay đồ vật Chung Ly đỏ mắt nuốt xuống cầm máu đan dược. Đau đớn đến từ thần hồn có chút giảm bớt nhưng tốc độ rất chậm.

Nhìn Tử Đằng đang cố hết sức, Chung Ly từ từ cầm lên hắc kiếm. Chợt xoay người, kiếm vừa vặn chặn đứng một mũi đinh nữa đâm tới. Tiếng keng thanh thuý, đinh cũng mất đi khống chế nặng nề rơi xuống đất.

Chung Ly cách vô số bóng người nhìn thấy một khuôn mặt phẫn uất. Nàng ta hai mắt sát ý lại căm tức, trên tay vẫn còn cầm chắc hai chiếc đinh phá hồn.

Nhận ra bản thân bị phát hiện sắc mặt xoẹt cái liền trắng bệch, thân hình lập tức biến mất sau gốc cây.

Là họ Diêu! Nữ tu theo sau Bách Hằng Tinh.