Chương 37. Đáy hồ
Không gian bí cảnh, bên trong Huyết sắc cung điện, trôi nổi tại trung tâm huyết hồ bế quan dưỡng thương, Phạm Thiên lúc này ánh mắt khẽ mở, tinh quang bắn ra chiếu rọi hư không trước mặt. Phù, thở ra một ngụm trọc khí, tinh thần xung mãn, trạng thái chiến lực trở lại đỉnh phong, Phạm Thiên hồn lực lan tỏa hướng về phía hạ đan điền mà xuống. Nhìn vào Đấu tinh vẫn y như cũ tràn ngập vết rạn nứt cùng với Khí toàn gần như bất động trì trệ không đi, Phạm Thiên cái mày có chút nhíu lại nhưng rất nhanh liền giãn ra.
Mặc dù tình trạng chưa tiến triển là bao nhưng ít nhất nó cũng không có biến chuyển xấu đi. Hơn nữa, bằng vào cường đại linh hồn lực, hắn cảm giác được, Khí toàn có một tia khôi phục, như vậy đã rất khả quan. Điều này cũng chứng tỏ suy đoán của hắn là đúng, loại hình đan dược như Cố Nguyên Đan có tác dụng đối với thương thế của hắn và Long Vũ.
Chỉ cần tìm được cao cấp hơn đan phương, không vượt qua lục phẩm cấp bậc, hắn có thể không giới hạn, nhờ tiểu đỉnh luyện chế ra đan dược cung cấp cho bản thân cùng Long Vũ đẩy nhanh quá trình chữa trị.
Dù vậy, ba tháng thời gian đi qua, thực lực của hắn không phải là không có tiến triển gì. Thời gian này, ngoài trừ khống chế được thương thế của hạ đan điền hắn còn lợi dụng huyết dịch tinh hoa năng lượng thử nghiệm tinh luyện huyết mạch của chính mình, Sharingan huyết mạch, kết quả rất không tồi, hai mắt của hắn tìm lại được ánh sáng, bóng chồng, mất đi thị giác hiện tượng hoàn toàn được khôi phục. Nhưng cũng chỉ như vậy mà thôi. Hắn không sở hữu phương pháp tinh luyện huyết mạch chính thống, làm được như vậy đã là cực hạn. Mặt khác thể chất của hắn cũng thành công tôi luyện ra một bộ cường hoành thuần sắc Kim cốt. Hiện tại, cốt tủy, huyết dịch, khí lực, Xá Lợi toàn thân của hắn đều là Kim chất. Lực lượng cũng đã vượt qua 100 long chi lực đạt đến hai thiên long chi lực, tương đương với 200 long chi lực vô cùng khủng bố.
Nhưng muốn nói đến người được lợi ích lớn nhất thì lại không phải là hắn, mà là Long Vũ. Nơi đây quả thực chính là thượng thiên ban tặng cho nó.
Long Vũ hình thể hiện tại đã vô hạn tiếp cận Giao Long hình thái, trên đầu hai cái tiểu tiểu cục thịt mọc ra, xà đầu cùng giao đầu khác biệt chỉ là một bộ lông bờm mà thôi. Thân hình càng thêm thô dài, bá đạo, kim sắc lân phiến dày đặc, kín kẽ tinh diệu che phủ toàn bộ thân thể. Xà hình uy nghiêm bộc phát vương giả khí tức có thể trấn áp bất kỳ mà thú nào đồng cấp, cho dù ma thú có thực lực vượt trội so với nó cũng phải chịu ảnh hưởng khi đối đầu. Ngũ trảo kim long huyết mạch cũng đột phá đạt đến trung đẳng. Kim Xà thổ tức, Đại tiểu như ý uy lực càng thêm mạnh mẽ, đáng tiếc là Long Vũ lại không thể thức tỉnh thêm loại thiên phú thần thông nào khác. Cho dù như vậy, nhưng huyết mạch phản tổ khiến thể phách của nó càng thêm đáng sợ, bây giờ đã không thua kém gì hắn thậm chí càng bá đạo hơn. Chỉ cần Ma hạch khôi phục nó liền có thể đột phá lục giai, từ xà hóa giao.
…
Một hồi sau, Phạm Thiên hài lòng thu lại hồn lực, cùng Long Vũ ánh mắt giao thoa, rất nhanh một vài cảnh tưởng phía dưới đáy hồ được quán thâu vào trong đầu hắn. Mười trượng huyết sắc trận đồ, chằng chịt đường nối hoa văn được khắc họa vô cùng phức tạp tại tận sâu đấy hồ. Tại cửu cung vị trí trên trận đồ là chín cái trong suốt như thủy tinh huyết thạch chi trụ được kết nối với trung tâm bằng một vệt rãnh sâu. Bên trong mỗi đạo thạch trụ là một đoàn kim sắc dịch thể, vô số phù văn huyền ảo ẩn hiện, hết sức thần bí bất phàm. Tại chính giữa trận đồ là một bộ khô quắt t·hi t·hể, mặc tàn phá huyết giáp, một chân quỳ gối hai tay chống không như đang cầm nắm thứ gì cắm xuống một đạo khe hở phía dưới trận đồ. Nhìn vào kích cỡ giữa hai lòng bàn tay t·hi t·hể hắn không khó khi đoán được thứ thiếu khuyết ở đó là gì.
Chính là Bá Đao Vô Mệnh của hắn mới đạt được không lâu.
Tiêu hóa xong tin tức, Phạm Thiên trong đầu nổi lên nhiều suy nghĩ. Ba tháng trước, hắn đã giao cho Long Vũ tiến hành thăm dò đáy hồ, nơi hồn lực của hắn không thể chạm tới. Một mặt là để tìm kiếm phương thức rời khỏi nơi này. Mặt còn lại là hắn muốn kiểm tra xem thần bí nhân kia, hắn còn chuẩn bị ở đằng sau hay không. Hắn không thể không đề phòng việc này. Tên kia tồn tại cổ lão như vậy, thủ đoạn chắc chắn sẽ không đơn nhất.
Nhất là khi hắn nhìn thấy bộ t·hi t·hể kia, hắn linh giác liền có một cảm giác bất ổn, thậm chí hắn như có như không cảm giác bộ t·hi t·hể kia đang quan sát lấy mình. Điều này khiến hắn cảm thấy bản thân phải nhanh chóng rời đi nơi đây. Càng lâu càng dễ sinh biến.
Hắn cũng không rõ bộ trận đồ phía dưới kia có đúng là phương pháp rởi khỏi nơi này hay không, bất quá hắn tìm kiếm khắp cái không gian bí cảnh cùng cung điện này đều không có phát hiện gì khác, đây là lựa chọn duy nhất của hắn lúc này.
Thời gian Đại tái tỉ thí sắp tới, cũng không thể để cho tiểu bất điểm Thanh Lân cùng Nhã Phi mấy người chờ đợi thêm nữa. Ngoài ra, kế hoạch thực hiện mục đích tiến vào Già Nam học viện, hắn cần sớm bố trí mới được.
Tâm linh tương thông, Long Vũ hí lên một tiếng, Phạm Thiên hai tay cấp tốc kết thành vô số thủ ấn, Long Vũ nháy mắt hóa thành một đạo kim quang hòa vào thân thể hắn. Bí thuật – Hóa Long thi triển thành công. Cảm thụ thân thể mang theo bạo tạc lực lượng, Phạm Thiên có chút bành trướng, nhưng hắn rất nhanh liền điều chỉnh tâm tình, cả người dần chìm xuống phía đấy hồ.
Càng đi xuống phía dưới, hắn cảm thấy áp lực càng ngày càng mạnh mẽ đè ép lên thân thể của mình. Mười trượng, hai mươi trượng, ba mươi trượng cho tới khi đột phá bốn mươi trượng độ sâu, Phạm Thiên thân thể gần như trì trệ không tiến, hắn đã bị trọng áp từ bốn phía cầm cố lại nơi này. Nhưng cái này không thể làm khó được hắn, Xá Lợi kim đan nhanh chóng xoay tròn vận chuyển, khủng bố khí huyết chi lực thiêu đốt, hóa thành một đầu kim sắc thần long hư ảnh quấn quanh người Phạm Thiên ngăn cách trọng áp xung quanh làm cho thân thể của hắn tiếp tục hạ xuống.
Thời gian từng phút từng phút trôi qua, phải đến một khắc thời gian sau, khí huyết tiêu hao quá nửa, Phạm Thiên mới đặt chân nơi đáy hồ.
Chân chính đi đến nơi này, hắn mới cảm nhận được thế nào gọi là áp lực, chưa từng có áp lực, trên vai hắn như đang mang vác một ngọn thái cổ thần sơn. Phạm Thiên cắn chặt hàm răng, tay xách Bá Đao Vô Mệnh gian nan cất từng bước đi tới trước bộ t·hi t·hể kia, xương cốt răng rắc vang lên theo từng chuyển động của hắn. Đoạn đường chỉ hơn mười bước chân, thế nhưng hắn phải mất gần nửa giờ đồng hồ mới hoàn thành, khóe miệng há to, thô trọng tiếng hít thở vang lên không ngừng. Đứng trước thi hài thần bí nhân, bảo trì khoảng cách, hồn lực điên cuồng dũng động lao ra, khó khăn lắm mới bao phủ được một mét vuông xung quanh bắt đầu cẩn thận tìm kiếm điều tra. Hơn một phút đồng hồ, hồn lực tiêu hao hơn ba thành, mặc dù linh giác không yên nhưng lại không phát hiện được điều gì khác thường hắn đành phải thu lại hồn lực.
Đã đến nước này, chỉ có thể tới đâu hay tới đó.
Không vội vàng đem Bá Đao cắm vào vị trí khe nứt, Phạm Thiên trong đầu tính toán lên. Nhìn xung quanh vô số huyết dịch tinh hoa năng lượng cùng chín đạo thạch trụ thần bí kia. Hắn không cam lòng cứ như vậy rời đi. Đây đều là vô thượng tài bảo a.