Chương 14: Thiên Vương xưng danh 2
Biết được phương pháp cứu chữa cho Mộc Chiến, Mộc Thần tâm tình kích động, chi là nghĩ đến đồ vật nằm trong tay Nạp Lan gia hắn cảm thấy có chút vướng víu. Nạp Lan gia nội tình có thể so với Mộc gia, lão gia chủ Nạp Lan Kiệt càng là Đấu Vương tồn tại, tu vi không thua kém hắn, tuy rằng hiện tại bị Lạc Độc quấn thân, thực lực thua xa lúc trước, nhưng Đấu Vương dù sao cũng là Đấu Vương, không thể coi thường.
Bất quá nhìn thảm trạng của tôn nhi, vị đại nhân kia hắn không dám tính toán, nhưng Nạp Lan gia, nếu không thể trao đổi, hắn cũng không ngại cường đoạt. Nghĩ vậy, cả người Mộc Thần tuôn ra một cỗ hung ác chi khí khiến mọi người sợ hãi.
Cảm nhận được ánh nhìn của mọi người xung quanh, Mộc Thân thu hồi khí tức, nhìn về ba cái ngọc hạp trong tay, từng cái một mở ra. Trong mắt hắn lúc này, một viên lam sắc đan dược hiển hiện, đan hương phiêu đãng lan tỏa ra xung quanh, chỉ hít vào một hơi, hắn liền cảm thấy đấu khí trong cơ thể sôi động lên. Nhanh chóng thu lại đan dược, nhìn sang hai cái ngọc hạp còn lại, bên trong đều là đan dược, có điều, một viên là thanh sắc kèm theo nóng bỏng hỏa diểm, một viên là huyết sắc mang theo hùng hồn khí huyết.
“Ba viên đan dược, phẩm giai tuyệt đối không dưới Ngũ Phẩm”. Mộc Thần đánh giá, cụ thể đạt đến cấp bậc nào hắn khó có thể xác định, hắn cũng không phải là luyện dược sư.
Nói đến luyện dược sư, Mộc Thần lập tức nghĩ tới Pháp Mã đang cùng Gia lão trò chuyện, hắn liền cất bước tiến về chỗ mấy người bọn họ. Nhưng chưa đi được vài bước, Gia lão sắc mặt giận dữ nhìn về phía hắn nói:
“Hải lão đầu, ngươi tên c·hết tiệt này vừa rồi vì sao không nhắc nhở ta”.
Thở phào một hỡi, Mộc Thần tinh thần căng thẳng thả lỏng, hắn vừa rồi tưởng rằng mình co chỗ nào không đúng đắc tội lão quái vật này. Nghiêng đầu nhìn về phía sau, hắn thấy thân ảnh của vị lão tiên sinh lúc đầu đi cùng Gia lão đang tiến lại gần, khẳng định: “Hải lão là gọi vị lão tiên sinh này đi”.
Đang đi về hướng mấy người Gia lão, nghe được Gia lão nói, Hải Ba Đông lửa giận liền bộc phát: “Hừ. Lão phủ còn chưa hỏi tội mấy người các ngươi, Gia lão đầu ngươi còn dám đối nổi giận với ta”.
“Nhắc nhở ngươi, mẹ nó, không phải lão phu không muốn mà là không thể”.
“Mặt mũi của ta hôm nay đều bị đám người các ngươi ném mất”.
Nhìn Hải Ba Đông đang giận giữ mắng mỏ, nước bọt văng đầy mặt Gia lão đám người, Pháp Mã không nhịn được ngăn cản:
“Băng lão đầu, rốt cuộc vị tiểu hữu kia là ai”.
“Ngươi với hắn có quan hệ như thế nào”.
Pháp Mã lên tiếng khiến Hải Ba Đông bình tĩnh lại, kìm chế lửa giận, toàn thân băng hàn khí tức bộc phát, tinh tế điều khiển Đấu khí biến thành một tầng quang tráo bao phủ lấy Gia lão, Gia Hình Thiên, Mộc Thần cùng Pháp Mã bốn người. Thấy một loạt động tác của Hải Ba Đông, Gia Hình Thiên cùng Mộc Thần thần sắc biến đổi, bọn hắn rốt cuộc nhớ ra vị lão tiên sinh này là ai.
“Băng Hoàng, không phải lão quái vật này m·ất t·ích mười mấy năm sao”.
“Lúc này trở về, lại đi cùng người kia”.
“Hai người có quan hệ gì”.
Một loạt suy nghĩ toát lên trong đầu hai người, Gia Hình Thiền cùng Mộc Thần vội vàng hành lễ:
“Bái kiến Băng Hoàng tiền bối”.
Không có tâm trạng để ý tới hai tên này, Hải Ba Đông lạnh lùng gật đầu, cảm thụ thanh âm hoàn toàn ngăn cách với ngoại giới, hắn mới lên tiếng:
“Các ngươi muốn biết tiểu tử kia xuất thân”.
“Nói thật, lão phu cũng không biết hắn thuộc thế lực nào”.
“Lão phu chỉ biết một việc, hắn có thể luyện chế lục phẩm đan dược”.
“Mấy người các ngươi cũng lên biết việc này đại biểu cho cái gì đi”.
Hải Ba Đông vừa dứt lời, mấy người Gia lão không nhịn được mà kinh hãi, hai người Gia Hình Thiên cùng Mộc Thân cả người càng lạnh toát:
“Lục phẩm đan dược, Lục phẩm luyện dược sư”.
“Bọn hắn vậy mà đắc tội một vị lục phẩm luyện dược sư”.
“Thế nhưng người kia, hắn mới bao nhiêu tuổi a”.
“Trẻ tuổi như vậy luyện dược sư. Như vậy thế lực sau lưng hắn...”.
Càng nghĩ Gia lão mấy người càng thêm sợ hãi, sau đó thầm hô may mắn, may mắn hai bên tình trạng vẫn còn có thể cứu vãn, trong đầu cấp tốc tính toán lên.
Bên cạnh, Mộc Thần thì tâm trạng kích động, bọn hắn Mộc Gia bây giờ đã ôm vào bắp đùi này, “Lục phẩm luyện dược sư, lần này đúng là huyết kiếm a” “Lão phu quả nhiên là anh minh a” Mộc Thần tự kỷ nghĩ.
Đối diện Pháp Mã ánh mắt như nhìn kẻ ngu nhìn Hải Ba Đông, bực tức nói:
“Băng lão đầu, ngươi chẳng lẽ không biết điều kiện trở thành luyện dược sư là gì sao?.”
“Muốn trở thành luyện dược sư, tiên thiên đấu khí thuộc tính phải là Hỏa thuộc tính, xen lẫn một tia Mộc khí”.
“Vừa nãy vị tiểu hữu kia thi triển Đấu khí chính là Lôi thuộc tính”.
“Ngươi còn dám nói hắn là luyện dược dư”.
“Hơn nữa trẻ tuổi như vậy Lục phẩm luyện dược sư, ngươi coi chúng là kẻ ngốc sao”.
Pháp Mã càng nói càng giận giữ, hắn thầm nghĩ: “Hải lão đầu có phải b·ị t·hương thế làm cho đầu óc hồ đồ hay không”. Lục phẩm, cho dù là hắn chuyên tâm nghiên cứu luyện dược một đạo nhiều năm như vậy cũng mới chỉ chạm đến ngưỡng cửa. Hải lão đầu lại nói một tên tiểu tử ngay cả đấu khí đều không phải hỏa thuộc tính là lục phẩm luyện dược sư, hắn làm sao có thể tin tưởng, sao có thể không tức giận.
Mấy người Gia lão đầu bị lời nói của Pháp lão giật mình tỉnh táo lại.
Thấy vây, Hải Ba Đông khuôn mặt không vui nói:
“Pháp lão đầu, ngươi nhìn ta giống như đang đùa giỡn sao”.
“Thế nhưng...”.
Thở dài một hơi, Hải Ba Đông sao có thể không biết lý do Pháp lão đầu tức giận, hắn thần sắc nghiêm túc nhìn Pháp Mã nói:
“Ngươi hắn là biết thương thế của ta đi”.
Gật đầu một cái, Pháp Mã chờ đợi Hải Ba Đông nói tiếp:
“Loại đan dược kia, là hắn giúp ta luyện chế”.
“Ngươi nói là Phá Ách Đan”. Pháp Mã nói.
“Đúng vậy”. Hải Ba Đông khẳng định.
Đạt được lão hữu khẳng định, Pháp Mã trong đầu loạn thành một mảnh, lẩm bẩm: “Làm sao có thể…”. Hắn không phải là không tin Hải lão đầu nhưng chuyện này không hợp lẽ thường a.
Thấy phản ứng của Pháp Mã như vậy, Hải Ba Đông suy nghĩ một chút nói ra suy đoán của mình: “Đấu khí của tiểu tử kia là Lôi thuộc tính, chuyện này ta cũng mới biết được. Bất quá chuyện hắn có năng lực luyện chế lục phẩm đan dược việc này, ta chắc chắn sẽ không sai. Vả lại, luyện chế đan dược không nhất thiết phải là tiểu tử kia, người khác cũng có thể”.
“Ý ngươi là, bên cạnh tiểu hữu kia có một vị lục phẩm luyện dược sư”. Suy đoán của Hải Ba Đông khiến đám người cùng Pháp Mã gật đầu tán thành.
Pháp Mã sau đó lập tức liền kích động lên: “Nói vậy, hắn có phải có...”.
“Đúng”. Hải Ba Đông không để Pháp Mã nói hết câu liền ngăn hắn nói tiếp. Hắn biết lão đầu này muốn hỏi điều gì, không gì khác ngoài Dị hỏa, thứ mà tất cả luyện dược sư đều mơ ước. Pháp Mã vẫn luôn tìm kiếm “Dị hỏa” việc này đối với hắn không phải là bí mật.
Nhìn lão hữu kích động trước mặt, Hải Ba Đông lắc đầu một cái lên tiếng đề tỉnh hắn: “Các ngươi không phải muốn biết quan hệ giữa ta và tiểu tử kia sao”.
Lời này của Hải Ba Đông liền thu hút sự chú ý của mọi người.
“Ta và tiểu tử kia là giao dịch quan hệ”.
“Hắn giúp ta luyện đan, ta đáp ứng hắn một điều kiện”.
“Điều kiện gì”. Gia lão mấy người theo bản năng hỏi.
Nhìn mấy người sắc thái tò mò trước mặt, Hải Ba Đông mặt mo có chút xấu hổ nói: “Ta là Hộ Đạo giả”.
“Ngươi là hộ đạo giả của vị tiểu hữu kia”. Gia lão kinh ngạc.
Bất quá hắn chưa kinh ngạc được bao lâu, Hải Ba Đông buồn bực thanh âm lại vang lên: “Ta cũng muốn a nhưng lão đầu ngươi nghĩ ta có năng lực đó sao”.
Hải Ba Đông khiến bọn họ ngỡ ngàng nhưng rất nhanh phản ứng lại, liền Gia lão cũng b·ị đ·ánh tới mức phải cúi đầu nhận thua, người kia đương nhiên không cần Hải lão bảo vệ.
“Vậy ngươi là hộ đạo giả của ai”. Pháp Mã lúc này lên tiếng.
“Tiểu nữ oa mà đám tôn nhi của mấy tên này tổn thương”. Hải Ba Đông vừa nói vừa chỉ tay về phía Gia Hình Thiên mấy người khiến bọn họ chấn kinh.
“Bọn hắn vừa nghe thấy gì, Băng Hoàng, Đấu Hoàng cấp bậc cường giả, người đứng đầu trong Thập Đại cường giả Gia Mã đế quốc lại làm hộ đạo giả cho một tiểu nữ hài, hơn nữa là còn là Xà nhân...”. Nghĩ tới xà nhân bọn hắn liền sợ hãi, không muốn tiếp tục nghĩ thêm nữa.
“Hừ. Nếu không phải nể mặt Gia lão đầu, hai tiểu tử các ngươi hiện tại liền có thể đứng đây sao”. Vừa nói, Hải Ba Đông khí thế không nhịn được mà đè ép hai người Gia Hình Thiên khiến bọn họ vội vàng cúi đầu liên tục tạ lỗi.
Bất đắc dĩ thở dài một cái, Hải Ba Đồng thu hồi khí thế. Đám người một thời gian ngắn lâm vào tĩnh lặng, mỗi người đều chìm vào suy nghĩ của riêng mình.
Đột nhiên Mộc Thần lên tiếng phá tan không gian tĩnh lặng: “Pháp lão, mời ngài xem giúp vãn bối đây là loại hình đan dược gì”.
Hai tay đưa ba cái ngọc hạp cho Pháp Mã, Mộc Thần yên tĩnh chờ đợi.
Tiếp nhận ngọc hạp, Pháp Mã vốn không để tâm, mang tâm tình tùy ý xem xét nhưng khi vừa mở ra ngọc hạp, đan hương xông lên mũi, hắn khuông mặt trở lên ngưng trọng. Cẩn thận quan sát đan dược, hai mắt tinh quang như bắn ra bốn phía, túm lấy tay Mộc Thân vội vàng hỏi:
“Đan dược này, ngươi từ đâu mà có?”.
Phản ứng của Pháp Mã làm cho Mộc Thần sợ hãi: “Đan dược này không phải có vấn đề đi”. Nghĩ vậy, hắn cẩn trọng hỏi lại:
“Pháp lão, đan dược này có vấn đề gì sao?”.
“Vấn đề, đúng, vấn đề lớn là đằng khác”.
Pháp Mã vừa dứt lời, Mộc Thần trong lòng lộp bộp: “Thật đúng là có vấn đề”.
Nhưng lời tiếp theo của Pháp Mã khiến cho Mộc Thần chỉ muốn đậu đen rau muống: “Ngài không thể một lần nói hết câu sao”.
“Trong ba viên đan dược, lam sắc đan dược là Lục phẩm Đấu Linh Đan, tác dụng tăng lên Đấu Vương nhất tinh tu vi, nhưng theo lão phu suy đoán viên đan dược này có thể khiến người ta tăng lên hơn một tinh tu vi.
“Hai viên đan dược còn lại, dựa vào đan hương, lão phu khẳng định tuyệt đối không kém lục phẩm, thanh sắc đan dược công dụng cũng là tăng lên tu vị, huyết sắc đan dược tăng lên khí huyết, cường hóa thể chất”
“Đan dược phẩm chất đều là hoàn mỹ, không chút tạp chất”.
“Loại phẩm chất đan dược này trước nay ta chưa thấy”.
“Cụ thể ra sao ta cần tiến hành nghiêm đan mới có thể trả lời chắc chắn”.
“Nhưng Có thể luyện chế ra đan dược này, vị đại sư này trình độ luyện đan đã đạt đến đăng phong cực đạo cấp độ”.
“Mau nói cho ta biết, đan dược này ngươi lấy từ đâu”.
Mộc Thần tâm trí lúc này hoàn toàn chìm đắm vào công dụng của đan dược, không nghe được câu hỏi của Pháp Mã.
Hải Ba Đông đứng bên cạnh, sắc mặt quái dị nhìn Pháp Mã nói:
“Ta biết là ai luyện chế mấy viên đan dược này”
Âm thanh của Hải Ba Đông ngay lập tức hấp dẫn Pháp Mã, thân thể nhanh chóng di chuyển, vứt bỏ Mộc Thần sang một bên, Pháp Mã đi đến cạnh Hải Ba Đông, túm lấy tay hắn kích động nói: “Mau nói cho ta biết”.
Thu tay lại thoát khỏi Pháp Mã, Hải Ba Đông nhìn khuôn mặt già nua của Pháp Mã lập lờ nói: “Các ngươi không phải vừa mới gặp rồi sao”.
“Không lẽ là…”. Pháp Mã không dám khẳng định nhìn Hải Ba Đông nói.
“Đúng là hắn”. Hải Ba Đông gật đồng xác định.
“Mộc Thần, là vị tiểu hữu kia đưa cho ngươi đan dược”. Mặc dù biết Hải lão đầu sẽ không lừa mình nhưng Pháp Mã vẫn muốn Mộc Thần khẳng định thêm lần nữa.
Nghe thấy âm thanh câu hỏi của Pháp Mã, Mộc Thần theo bản năng gật đầu xác định, nói: “Đúng là vị đại nhân kia đưa cho vãn bối dùng để trao đổi Thất Huyễn Thanh Linh Tiên từ Nạp Lan gia”.
“Quả nhiên”. Pháp Mã chán nản đứng đó. Trong đầu lan man suy nghĩ.
“Được rồi, không nói mấy chuyện này nữa”.
“Đã mấy người các ngươi đáp ứng bồi thường cho tiểu tử kia”.
“Vậy nghe cho kỹ những thứ hắn cần”. Hải Ba Đông lên tiếng khiến mấy người Gia lão vội vàng tập trung tinh thần:
“Đan phương, Đấu kỹ, công pháp, tiểu tử kia, hắn cần mấy thứ này”.
“Đan phương tối thiểu phải từ tam giai trở lên”.
“Đấu kỹ cùng công pháp không được thấp hơn huyền giai”.
Hải Ba Đông nói ra mấy yêu cầu. Hắn muốn thay Phạm Thiên thu được càng nhiều lợi ích cho nên mới ở lại. Mấy đồ vật trên là hắn nhớ tới giao dịch tại Mễ Nhĩ Đặc phòng đấu giá mà đưa ra.
Đây cũng coi như Hải Ba Đông hắn phần nào tạ lỗi với tiểu tử kia.
“Chuẩn bị xong mang đến Mễ Nhĩ Đặc phòng đấu giá là được”. Hải Ba Đông tiếp tục: “Lời lên nói ta cũng đã nói, tạm biệt”.
Chỉ là hắn chưa kịp rời đi, thì một đạo truyền âm vang lên trong đầu. Kinh hãi hướng về phía Gia lão đang trịnh trọng nhìn mình, Hải Ba Đông nói:
“Gia lão đầu, ngươi chắc chắn?”.
“Chắc chắn”.
“Chỉ cần vị tiểu hữu kia đồng ý, ta lập tức hạ chỉ công bố”.
Gia lão trầm giọng nghiêm túc nói.
Suy nghĩ một chút, Hải Ba Đông đáp lại:
“Được, ta sẽ chuyển lời của ngươi tới hắn”. Hắn chỉ có thể giúp được như vậy. Dụng ý của Gia lão đầu hắn cũng đoán được phần nào.
“Chỉ là không biết tiểu tử kia quyết định ra sao”. Hải Ba Đông nghĩ ngợi.
“Đa tạ”. Gia lão lên tiếng cảm ơn. Bên cạnh Gia Hình Thiên ngơ ngác không hiểu hai người này đang nói chuyện gì.
Thu hồi đấu khí quang tráo, Hải Ba Đồng ngự không rời đi. Gia lão, Gia Hình Thiên mang lên tiểu Nguyệt công chúa và Liễu Linh trở về hoàng cung chữa trị.
Mộc Thần thì mang theo Mộc Thiên cùng Pháp Mã tiến về luyện dược sư công hội. Hắn còn cần Pháp lão trợ giúp bảo trụ thương thế của tôn nhi trước khi lấy được Thất Huyễn Thanh Linh Tiên.
Đấu Hoàng, Đấu Vương rời đi hết, đám đông trên quảng trường nhanh chóng ồn ào huyên náo lên bàn tán về Phạm Thiên, nhắc tới hắn tất cả mọi người thần sắc đều tràn ngập kính sợ, cuồng nhiệt, sùng bái.
Sau ngày hôm nay, danh tiếng của hắn chú định sẽ vang vọng khắp Gia Mã đế quốc.