Chương 96: Âm mưu của U Tuyền
Bạch Mi chân nhân tốc độ càng lúc càng nhanh, chẳng mấy chốc đã xuất hiện trước mặt U Tuyền lão quái.
Bạch Mi chân nhân không nói nhiều lời, thân hình như một tia chớp, lao thẳng vào miệng của cái đầu xương sọ khổng lồ đỏ hoắm.
Trong nháy mắt, Bạch Mi và U Tuyền đã giao thủ với nhau mấy ngàn chiêu.
“ Bạch Mi, không ngờ ngươi đã đạt tới cảnh giới Thiên Tiên sơ kỳ, ngươi che giấu đủ sâu đó, nhưng như vậy chứng tỏ thời gian của ngươi ở nhân giới không còn nhiều, ta nói không sai chứ ?”
U Tuyền lão quái nhận ra Bạch Mi Chân nhân đã mạnh hơn hắn một chút, lão hiện giờ là Nửa bước Thiên Tiên nhưng Bạch Mi Chân nhân đã chính thức tấn cấp Thiên Tiên sơ kỳ, Nguyên thần đạt Thiên Cấp, đủ sức phi thăng Thiên giới.
Bạch Mi không nói năng gì, sử ra Hạo Thiên kính bắt giữ lấy U Tuyền lão quái.
U Tuyền lão quái gào thét kinh khủng, Bạch Mi vội tránh ra xa, Hạo Thiên kính phải cố gắng lắm mới giữ được thân hình của U Tuyền lão quái, không cho hắn trốn thoát.
Vào lúc này, Trần Lâm cùng với Đan Thần Tử, Huyền Thiên Tông cũng đã bay đến. Thấy U Tuyền lão quái bị Hạo Thiên kính cầm cố giữa hư không thì liền ra đòn công kích.
“ Bát Hoang Phá diệt diễm”
Trần Lâm nhanh chóng quét đôi cánh lửa về phía U Tuyền lão quái, chỉ thấy U Tuyền lão quái rú lên thê thảm, chỉ trong chốc lát, hỏa diễm màu đen đã thôn phệ toàn thân thể của lão, chỉ còn lại phần đầu.
Đúng lúc này, Đan Thần Tử cũng đánh ra chiêu kiếm mạnh nhất ngay đầu của U Tuyền lão quái.
Chỉ thấy cái đầu U Tuyền lão quái bỗng nhiên tan rã ra, sau đó 1 giọt máu khéo léo ẩn nấp vào trong 1 thanh phi kiếm của Đan Thần Tử rồi bay thẳng đi.
Bạch Mi thấy vậy thì vội lớn tiếng nói:
“ Đan Thần Tử, U Tuyền đã lợi dụng phi kiếm của ngươi để đào tẩu, hãy đi theo Hạo Thiên kính để dò tìm nó”
Hạo Thiên Kính bay theo thanh phi kiếm chứa 1 giọt máu của U Tuyền đến một ngọn núi thì thanh phi kiếm cắm xuống đất. Giọt máu của U Tuyền lão quái nhanh chóng ẩn nấp vào một hốc đá.
Đúng lúc này, Thiên lôi song kiếm, Vân Trung thất tử cùng 300 tên cao giai đệ tử Nga Mi đã tiến đến.
Thiên lôi song kiếm là Lý Anh Kỳ và Trường Không Vô Kỵ nhanh chóng phát hiện ra tung tích U Tuyền, vội xuất pháp bảo truy đuổi, nhưng y lại nhanh chóng lẩn trốn vào ngọn núi lần nữa.
Bốn thân ảnh đột nhiên xuất hiện, đám đệ tử Nga Mi thấy có người đến lập tức tế ra bảo kiếm t·ấn c·ông.
“ Đó là sư phụ và đại sư huynh” Lý Anh Kỳ đã nhận ra liền lớn tiếng hô.
Bạch Mi thở dài, tế ra Họa Thiên Kính ngăn chặn, hàng trăm bảo kiếm lập tức bị chấn bay về.
“Sư tôn” Đám đệ tử Nga Mi lúc này mới nhận ra Bạch Mi nên liền quỳ xuống hành lễ.
Bạch Mi chân nhân biểu hiện không hài lòng, nhàn nhạt nói:
“ Ta đã nói nhiều lần, các ngươi làm việc gì cũng phải suy nghĩ, phân tích cặn kẽ, nếu như vừa rồi không phải là ta mà là một người nào khác, không phải đã phạm sai lầm rồi sao ?”
Đám đệ tử Nga Mi ngượng ngùng nói: “Đệ tử biết sai, xin sư tôn thứ lỗi”
Bạch Mi chân nhân lắc lắc đầu, nhìn sang Đan Thần Tử nói:
“ Ngay cả ngươi nữa Đan Thần Tử, nếu lúc nãy ngươi không hấp tấp xuất thủ, tạo cơ hội cho U Tuyền trốn đi thì hắn đã thảm bại dưới Hạo Thiên kính và hỏa diễm của vị Trần Lâ·m đ·ạo hữu này rồi”
“ Đệ tử biết lỗi” Đan Thần tử gật đầu nói.
Huyền Thiên Tông thấy vậy thì lên tiếng: “Bạch Mi chân nhân, Đan Thần Tử cũng vì muốn hỗ trợ tiêu diệt ma đầu U Tuyền lão quái mà thôi, xin chân nhân đừng trách phạt hắn”
Vào lúc này, trên đỉnh núi bỗng xuất hiện dị động. Bạch Mi chân nhân liền tế ra Hạo Thiên kính chiếu rọi vào địa điểm khả nghi.
“ Đó chắc chắn là U Tuyền lão quái” một vị trong Vân Trung thất tử lớn tiếng hô.
Vừa dứt lời, Thiên Lôi song kiếm, Vân Trung thất tử cùng ba trăm đệ tử Nga Mi đã tế ra bảo kiếm đánh thẳng đến vị trí Hạo Thiên kính chiếu rọi.
Tuy nhiên, ngay vị trí đó, một hang động hình dáng như miệng quỷ lập tức thành hình. Từ trong hang động một lực hút cực kỳ ghê gớm hút lấy pháp lực của đám đệ tử Nga Mi.
Bạch Mi cũng thầm kinh hãi, vội tế ra Hạo Thiên kính đánh chặn lại lực hút bá đạo đó, giải thoát cho đám đệ tử.
Miệng hang động lúc này tỏa ra khí tức đỏ như máu, vô cùng quỷ dị.
“ Thứ gì ở trong đó vậy ?” Huyền Thiên Tông nghi vấn.
“ Cả Thiên lôi song kiếm cũng bị sức mạnh đó chế trụ, suýt bị hút mất, có lẽ đó chính là Huyết Huyệt trong truyền thuyết mấy nghìn năm trước” Bạch Mi chân nhân vuốt râu nói sau đó chầm chậm lắc đầu thở dài.
“ Ta cuối cùng cũng hiểu được âm mưu của U Tuyền lão quái, hắn lợi dụng sức mạnh của ta và các đệ tử Nga Mi để mở ra lối vào Huyết Huyệt. Nếu như U Tuyền lão quái vào trong và lấy được sức mạnh nơi đó thì cả Thục Sơn này không ai là đối thủ của y nữa ... Ta đã hoàn toàn sai lầm rồi”
Nghe Bạch Mi tự trách, Lý Anh Kỳ củng Trường Không Vô Kỵ liền quỳ xuống hô lớn:
“ Sư tôn, hãy cho con vào đó để truy bắt ma đầu”
Bạch Mi lắc đầu nói: “Không được, hai con nắm giữ Thiên Lôi song kiếm là pháp bảo trấn sơn của Nga Mi ta, nếu bị vây khốn trong đó thì Nga Mi sơn cũng sẽ không còn”
“ Vậy để chúng con vào đó, cho dù xảy ra chuyện gì cũng không ảnh hưởng đến đại cục” Vân Trung thất tử liền quỳ xuống nói.
Trần Lâm biết lúc này là Bạch Mi đang thử thách bản lĩnh của Huyền Thiên Tông và hắn, xem hai người có dám vì chính đạo mà hy sinh bản thân không.
Bạch Mi biết thời gian y ở nhân giới đã không nhiều, thời điểm y phải phi thăng Thiên giới đã gần kề. Trước khi rời đi, y phải tìm một người đáng tin cậy và thực lực tương đối để giao trọng trách bảo vệ Nga Mi cho người đó.
Đám đệ tử của y hành sự quá lỗ mãng, Bạch Mi không thể nhờ vào được, chỉ có Huyền Thiên Tông là lão thấy vừa mắt, nhưng lúc này lại xuất hiện một nhân vật là Trần Lâm.
Vì vậy, khi đám Vân Trung thất tử vừa dứt lời thì Trần Lâm đã phi thân vào hang động, Huyền Thiên Tông và Đan Thần Tử thấy vậy thì cũng vội phi thân vào theo.
Ở sâu trong hang động đỏ như máu, bốn tầng Dị hỏa liên tục bao quanh bảo vệ cho Trần Lâm, cho dù khí tức tà ác có mạnh hơn nữa cũng không thể nào xuyên qua được bốn tầng dị hỏa này để làm ảnh hưởng đến thân thể hắn.
Tuy nhiên, Đan Thần Tử cùng Huyền Thiên Tông thì không được như vậy, hai người bọn họ nhanh chóng bị khí tức tà ác đỏ như máu bao phủ.
“ Bát Hoang phá diệt diễm, lên”
Hai người sắp sửa bị khí tức tà ác thôn phệ thì một đôi cánh lửa màu đen quét tới, bao bọc trước người họ. Đám khí tức tà ác như cái miệng máu khổng lồ thấy hỏa diễm quét đến thì vội tránh lui ra xa.
“ Hai ngươi thật quá liều lĩnh”
Thấy cửa hang động từ từ khép lại, Trần Lâm không suy nghĩ nhiều, nắm lấy hai người Đan Thần Tử cùng Huyền Thiên Tông bay v·út ra ngoài.
Khi đã ra ngoài an toàn, Đan Thần Tử cùng Huyền Thiên Tông vội chắp tay hướng Trần Lâm nói:
“ Đa tạ tiền bối đã ra tay cứu giúp”
Trần Lâm phất tay nhàn nhạt nói: “Không có gì, đồng đạo giúp nhau là chuyện thường tình”