Chương 64: Luyện dược sư giao dịch hội
Một tháng sau, Thánh Đan Thành, Giao dịch hội Luyện Dược Sư.
Thánh Đan thành nằm ở trung tâm Trung Vực Trung Châu là một tòa thành vô cùng lớn, diện tích có thể so sánh với cả Hắc giác Vực, điều làm cho Thánh Đan Thành nổi tiếng chính là do Đan Tháp được đặt tại nơi này. Đan Tháp, thánh địa của giới luyện dược, mà bất cứ Luyện Dược Sư nào cũng mơ ước một lần được đặt chân đến.
Giao dịch hội Luyện dược sư ở Thánh Đan thành có danh tiếng rất lớn, những vật phẩm trao đổi nơi đây đều là những mặt hàng thuộc dạng quý hiếm của tầng lớp thượng lưu. Địa điểm của giao dịch hội ở ngoại vực Thánh Đan thành nhưng được tổ chức ở nơi giao nhau của ngoại vực và nội vực, giao dịch hội này được Đan Tháp ủng hộ và duy trì nên không hề xảy ra cảnh g·iết người đoạt bảo như những nơi khác.
“ Giao dịch hội Luyện Dược Sư ...”
Trần Lâm đứng dưới đất nhìn quần thể kiến trúc với diện tích bao la bát ngát trước mặt và thấy tấm biển gỗ khắc chữ như rồng bay phượng múa kia, không khỏi khâm phục trong lòng. Giao dịch hội này quả nhiên danh bất hư truyền.
“ Môn chủ, đúng là chỗ này rồi, nghe nói nơi đây toàn giao dịch những vật phẩm hiếm lạ, thật là chờ mong” đi bên cạnh Trần Lâm, Cổ Hà mỉm cười nói.
“ Trần Lâm đại ca, chúng ta mau vào xem đi” Tiểu Y Tiên tuy không luyện dược được nhưng lại rất say mê với nghề luyện dược sư, nghe nói bên trong có dược liệu hiếm lạ, nàng không khỏi ham thích.
“ Uhm, chúng ta vào thôi” Trần Lâm gật đầu nói sau đó đi thẳng hướng đại môn, Cổ Hà, Tiểu Y Tiên, Thiên Hỏa Tôn giả cũng lần lượt theo sau.
Những hộ vệ canh giữ đại môn thấy đám người Trần Lâm tiến đến bèn lao ra ngăn trở nhưng khi thấy huy chương Luyện dược sư Thất phẩm Cao cấp trên ngực Cổ Hà thì bọn họ lập tức lui lại, khom người thi lễ.
Dựa theo quy củ của giao dịch hội, Luyện dược sư từ Thất phẩm trở lên nghiễm nhiên có tư cách đưa đồng bạn tiến vào. Vì vậy, những hộ vệ này cũng không ngăn trở đám người Trần Lâm, tùy ý để cả đám tiến vào đại môn.
Phía sau đại môn là một thông đạo rộng rãi thoáng mát. Mấy người Trần Lâm theo thông đạo đi vào, một lúc sau đã nghe những âm thanh sôi nổi dần dần truyền vào tai.
Trước mặt Trần Lâm lúc này là một đại sảnh rộng lớn, bên trong bày ra những thạch đài được sắp xếp chỉnh tề tựa như các gian hàng rong. Sau thạch đài đều có bóng dáng của chủ nhân mang thần thái lười nhác, hoàn toàn không giống như những người buôn bán. Dĩ nhiên, bọn họ không phải là thương nhân.
Bên trong đại sảnh, lưu lượng người cũng tương đối kinh khủng. Phần lớn trong số đó là những người mặc áo bào Luyện dược sư. Hiển nhiên, bọn họ đều là Luyện dược sư.
Không ít Luyện dược sư qua lại trong đại sảnh, thỉnh thoảng dừng lại đánh giá cẩn thận những đồ vật đặt trên thạch đài. Nếu như nhìn trúng, họ sẽ dừng lại cùng chủ thạch đài bắt đầu thương lượng điều kiện trao đổi.
“ Môn chủ, đây chỉ là khu vực tam lưu, khu vực nhị lưu ở tầng 2. Muốn đi lên tầng hai, cần đạt tới cấp bậc Lục phẩm Luyện dược sư. Còn tầng trên cùng thì cấp bậc ít nhất phải đạt tới Thất phẩm hoặc là cường giả Đấu Tông mới có thể đi lên” Cổ Hà ôn tồn giải thích cho Trần Lâm hiểu.
“ Vậy chúng ta đi lên tầng ba” Trần Lâm gật đầu nói.
Trên cầu thang dẫn đến tầng trên cùng có hai lão giả áo vàng đứng gác. Khuôn mặt hiền lành của hai người luôn nở nụ cười hòa ái, nhưng trên ngực áo không có huy chương Luyện dược sư.
Cảm nhận được đấu khí mạnh mẽ toát ra, rõ ràng hai người này đều có thực lực Đấu Tông. Hai lão nhìn đoàn người Trần Lâm liền ngẩn ra, huy chương Thất phẩm Cao cấp lóng lánh trên ngực Cổ Hà khiến cho bọn họ kinh ngạc, càng kinh ngạc hơn khi quan sát ba người Trần Lâm, Tiểu Y Tiên và Thiên Hỏa tôn giả. Mặc dù không thể nhận ra thực lực chính xác nhưng bọn họ có thể biết đó là những Đấu Tôn cường giả.
“ Các vị định đến tầng cao nhất ?” một trong hai lão giả chắp tay nói.
“ Đúng vậy” Trần Lâm nhàn nhạt nói.
“ Xin mời đi theo ta” Dứt lời, lão liền xoay người đi trước dẫn đường. Đoàn người Trần Lâm chậm rãi đi theo sau. Sau đó cả nhóm thuận lợi đi qua một thông đạo.
Chậm rãi bước đến cuối thông đạo, tầng cao nhất hiện ra trong tầm mắt đám người Trần Lâm
Tầng cao nhất của Luyện dược sư giao dịch hội này so với hai tầng dưới thì không rộng lắm nhưng được trang trí cực kỳ tinh xảo. Các gian hàng được phủ kín bởi những mảnh hàn ngọc màu xanh nhạt.
Ở nơi này chỉ có chừng mười gian hàng nhưng những gian nào cũng chứa những vật phẩm bất phàm, chủ nhân những gian này đều là những cường giả hoặc đại sư luyện dược.
Đám người Trần Lâm xuất hiện khiến không ít người chú ý. Khi nhìn thấy huy chương trên ngực Cổ Hà cùng ba người Trần Lâm, Tiểu Y Tiên, Thiên Hỏa tôn giả, trong mắt những người ở đây thoáng hiện vẻ kinh ngạc. Đội hình gồm một gã Luyện dược sư Thất phẩm cao cấp cùng ba vị cường giả Đấu Tôn là khá mạnh, không biết là thuộc thế lực nào.
Trần Lâm lướt mắt qua gian hàng của một lão già áo bào xám, dáng vẻ lười nhác đang nằm ườn trên bàn, trang phục lôi thôi xộc xệch, tuy nhiên trên ngực gắn một mai huy chương Thất Phẩm Luyện dược sư cao cấp. Thấy ánh mắt Trần Lâm nhìn vật phẩm trên ngọc đài, lão già áo xám liền mở miệng nói.
“ Không cần nhìn, hàng của ta không phải hàng giả, muốn mua cái gì thì cứ nói, quan trọng là ngươi có vật đồng giá để đổi hay không”
Cổ Hà thấy lão già áo xám nói vậy thì vội xen vào nói: “Tiên sinh, Tuyết Cốc Sâm này bán như thế nào ?”
Nhìn mai huy chương Thất Phẩm Cao cấp trên ngực Cổ Hà, lão già cười cười nói: “Muốn Tuyết Cốt Sâm hả ? Dùng một viên Thất Phẩm Trung cấp đổi, tuy nhiên phải là loại đan dược ta thấy ưng mắt”.
“ Tại hạ có Thanh Linh đan, không biết có thể đổi được không ?”Cổ Hà vừa nói vừa lấy ra một bình ngọc nhỏ đưa cho lão già áo xám.
Lão già luyện dược sư mở nắp bình ngọc ngắm nghía hồi lâu sau đó mở miệng nói: “Đan văn rất khá, ta chấp nhận”
Ánh mắt Trần Lâm chậm rãi di động, cuối cùng tập trung vào một góc trên ngọc đài. Nơi đó, có một mảnh đồng màu vàng nhạt pha một chút xanh. Nhìn kỹ thì có thể thấy một ít hoa văn kỳ dị bên trên. Trần Lâm hiếu kỳ cầm lên xem thì bỗng nghe thanh âm hệ thống nhắc nhở.
“ Tích ... tích ... ký chủ phát hiện ra Dựng linh phấn trần hay còn gọi là Hồn châu sơ cấp và Hồn kỹ viễn cổ tàn quyển ... ký chủ được thưởng 500 triệu điểm ... tích”
“ Mảnh đồng này giá cả thế nào ?” Trần Lâm mừng thầm nhưng vẫn ra vẻ bình tĩnh, nhàn nhạt hướng lão già áo xám nói.
Lão già áo xám khẽ ngoáy lỗ tai, hời hợt nói:“ Mảnh đồng này là vật thời viễn cổ, giá cả so với Tuyết Cốc Sâm không thấp hơn đâu”
“ Mảnh đồng này có chỗ nào kỳ dị mà giá có thể so với Tuyết Cốc Sâm ?” Trần Lâm cười nói.
“ Ngươi hỏi ta cũng không biết ... mặc dù ta không biết mảnh đồng này đến tột cùng có tác dụng gì, nhưng ta biết nó chính là một vật từ thời viễn cổ. Vật từ thời viễn cổ tất không tầm thường” lão già áo xám liếc nhìn Trần Lâm nói.
“ Sao tiên sinh có thể khẳng định mảnh đồng này là vật thời viễn cổ ?” Trần Lâm vẫn tiếp tục.
“Đồ văn trên mảnh đồng này, ta đã từng ngẫu nhiên xem qua trên một quyển sách cổ. Tuy nhiên, đến tột cùng nó có lợi ích gì, ngươi đừng hỏi ta. Ta không biết. Hơn nữa, nếu như ta biết thì còn có thể đem ra bán sao. Sao ? Có mua hay là không ?”
“ Mảnh đồng này tiên sinh tính đổi như thế nào ?” Cổ Hà nhìn lão già áo xám, ôn tồn nói. Hắn đã được Trần Lâm truyền âm là phải mua được mảnh đồng màu xanh này.
“ Một phương thuốc Thất Phẩm cao cấp đan dược” lão già cười hắc hắc nói.
Cổ Hà lắc đầu nói: “Thất phẩm cao cấp đan dược ta không có, ta chỉ có phương thuốc Thất phẩm trung cấp đan dược, Thanh Linh đan này thôi”
Lão già áo xám vuốt râu, sau đó ra vẻ thở dài nói:“ Ài, vậy cũng được, xem như ta bán lỗ vốn vậy”