Truyền Nhân Thiên Y

Chương 239






"Cô, cô là. . ."

"Ha ha, Lương Y Thánh, không cần phản ứng kịch liệt như vậy chứ?"

"Đúng vậy, tôi chính là tuyệt thế song kiều khác cùng với Diệp Khuynh Thành ở Đế Kinh, nhưng mà đó chỉ là hư danh mà thôi, người khác chỉ gọi lung tung ,không cần quá để ý."

Sau khi xác nhận danh tính của đối phương, Lương Siêu ngay lập tức hiểu tại sao Tiêu Thi Nhã và Diệp Khuynh Thành mới gặp nhau bọn họ đã đấu đá với nhau.

Đã sớm nghe nói đến hai vị tuyệt thế song kiều ở Đế Kinh này, cũng không biết là vì sao rất giống như nước với lửa hoàn toàn không thể hòa hợp, đối với đối phương có chút thù hận.

Bây giờ nhìn lại, tin đồn này là sự thật.

Bởi vì Lương Siêu đã sống ở Đế Kinh một thời gian, bởi vì nguyên nhân là Diệp Khuynh Thành nên làm hắn hiếu kì mà đi tìm hiểu Tiêu Thi Nhã một khoảng thời gian.

Biết được cô ấy sinh ra trong một thế gia võ đạo, mà bản thân cô ấy cũng là Huyền Vũ Giả khá có tài năng, so với một nữ giám đốc kinh doanh như Diệp Khuynh Thành mà nói ít có cơ hội để lộ diện hơn.

Cô ấy thậm chí còn hiếm khi được nhìn thấy, cô ấy có vẻ hơi bí ẩn, vì vậy số lượng người theo đuổi cô ấy thấp hơn nhiều so với số lượng người theo đuổi Diệp Khuynh Thành.

Thấy Lương Siêu sững sờ nhìn mình, Tiêu Thi Nhã không khỏi mím môi cười.

"Lương Y Thánh, trên mặt tôi có hoa sao? Thấy anh nhìn say mê đến như vậy?"

"Ồ xin lỗi."

Sau khi lấy lại bình tĩnh, Lương Siêu vội vàng dời ánh mắt đi, uống một ngụm nước rồi hỏi: "Tôi vẫn không biết tại sao Tiêu cô nương lại tìm Lương Siêu tôi?"

"Nói thẳng ra thì. Tôi chỉ muốn tận hưởng niềm vui trong thế giới kinh doanh ở Đế Kinh. Hiện tại có một dự án rất triển vọng. Tôi muốn cùng với Lương Y Thánh làm ăn với nhau."

"Cô muốn kinh doanh?"

Tiêu Thi Vũ gật đầu cười nói: "Lương Y Thánh không cần phải ngạc nhiên như vậy, anh cũng là một vũ giả, chắc anh cũng hiểu sự nhàm chán mà tu luyện võ thuật mang lại chứ?"

"Đặc biệt đối với một cô gái như tôi, tính tình không ổn định một chút nào, cũng không có tính kiên nhẫn như cô gái khác, nếu không tự mình vui vẻ một chút, thật sự sẽ buồn bực mà chết mất.”

Tiêu Thi Nhã mím môi, rung đùi đắc ý mà kiêu ngạo trong một lúc, sau đó liền quay lại chủ đề chính.

"Trước nghe kia nói Lương Y Thánh được tập đoàn dược phẩm Nhuận Tinh cung cấp rất nhiều phương thức quý giá? Anh có thể nói cho tôi biết một chút, Diệp Khuynh Thành đã cho anh bao nhiêu tiền không?" "Trong tương lai, sẽ được chia bao nhiêu lợi nhuận từ các việc sản xuất ra dược phẩm mới?"

"Phạch(vỗ trán)……"

Lương Siêu gãi gãi đầu, thành thật mà nói: "Tôi còn chưa có một xu, lợi nhuận thu được sẽ cùng với mấy người bọn họ chia."

Cái quái gì vậy?

Tiêu Thi Nhã hơi giật mình, buột miệng nói: "Cô ấy thực sự đã bán dâm à?"



"Thật không biết xấu hổ!"

"Không, không phải, Tiêu tiểu thư đã hiểu lầm rồi."

Lương Siêu xua tay một lần nữa, nhưng hắn còn chưa kịp giải thích, Tiêu Thi Nhã lại nói chuyện phiếm một lần nữa: "Nếu không phải là gái mua dâm, chẳng lẽ cô ấy đã sử dụng mỹ nhân kế?"

Lương Siêu: "..."

"Tiêu tiểu thư, cô thật sự đã nghĩ nhiều rồi, tôi chỉ đơn giả là giúp Diệp Đổng một việc mà thôi, rất trong sáng."

Tiểu Thi Nhã nghe vậy, lập tức lộ ra vẻ mặt cổ quái nhìn hắn, suy nghĩ một chút hai tay liền kéo hai má, cười hỏi: "Vậy anh cho tôi một cái ân tình thôi, được không?"

"Tôi chuẩn bị mở một thẩm mỹ viện và tạo ra một thương hiệu chăm sóc da của riêng cho mình, loại có thể đem những thương hiệu lớn của nước ngoài mà hung hăng chà đạp."

"Lương Y Thánh, trong tay anh đang giữa bí quyết không chỉ là của Tập Đoàn dược phẩm Nhuận Tinh đúng không? Nếu như tôi không lầm nhất định là có đơn thuốc làm đẹp và dưỡng da phải không?"

"Đúng, có một ít."

Lương Siêu gật đầu theo bản năng, Tiêu Thi Nhã ngay lập tức có hứng thú, ngay lập tức lấy một hợp đồng từ trong túi ra và đưa về phía trước.

"Chỉ cần anh có thể đem những bí quyết độc quyền đó bán cho chúng tôi, lợi nhuận từ các thẩm mỹ viện và nhãn hiệu chăm sóc da trong tương lai chúng tôi sẽ chia một nửa, và trước lúc đó tôi sẽ đưa cho anh thêm 1 tỷ để thể hiện thành ý trước khi hợp tác, anh thấy sao?"

"Mà việc bán hàng anh cũng không cần phải lo lắng, Tiêu gia chúng tôi có thể lo liệu."

Nghe vậy, nhất thời Lương Siêu không khỏi im lặng.

Bây giờ tất cả các thế gia võ đạo đều giàu có như vậy sao? Có thể tùy tiện lấy ra 1 tỷ sao?

Mặc dù hắn không biết gì nhiều về Tiêu gia, nhưng đến thời điểm này, thực lực của thế gia võ đạo này chắc chắn không thấp.

Sau khi nghĩ về nó, hắn không thể nghĩ ra lý do nào để từ chối.

Diệp Khuynh Thành trước kia đối với hắn có thái độ không tốt đến như vậy, hơn nữa vẫn chưa chịu trả lại hôn thư cho hắn, cũng không có tiền, cho nên cuối cùng cô ấy đã đưa công thức bí mật cho hắn.

Tiêu Thi Nhã cùng với bản thân hắn nói chuyện có thái độ tốt như vậy, hứa hẹn rất nhiều lợi ích, giúp cô ấy cũng sẽ không có vấn đề gì.

"Được."

"Nhưng mà, tôi có một điều kiện tiên quyết, sau khi cung cấp phương thuốc, tôi sẽ không giữ chức vụ gì trong công ty mới của cô, nói trắng ra là tôi chỉ lấy phần trăm hoa hồng, được không?"

"Hoàn toàn không có vấn đề gì!"

Thấy đối phương liền đáp ứng, Lương Siêu vui vẻ ký hợp đồng.

Sau đó, hắn viết sáu, bảy đơn thuốc ngay tại chỗ và đưa cho Tiêu Thi Nhã, tự tin nói: "Chỉ cần các sản phẩm được sản xuất nghiêm ngặt theo đúng yêu cầu trên đơn thuốc, những thương hiệu chăm sóc da lớn của nước ngoài kia hoàn toàn không sánh bằng."

"Đối với Lương Y Thánh tôi hoàn toàn tin tưởng."



Tiêu Thi Nhã bắt tay với Lương Siêu với một nụ cười, đồng thời cô ta còn tưởng tượng ra sắc mặt khó xem của Diệp Khuynh Thành sau khi biết cô thành công trong giới kinh doanh.

Sau khi nói chuyện về kinh doanh, bước tiếp theo là nói chuyện phiếm.

Sau khi uống vài ly rượu, Tiêu Thi Nhã nói: "Nghe nói Lương Y Thánh gần đây dường như gặp phải một số rắc rối hả? Giữa hai nhà Mộ Gia và Tả Gia?"

Lương Siêu cười nói: "Tin tức của Tiêu tiểu thư tương đối rất nhanh, nhưng mà cũng không có gì quá phiền toái, Lương Siêu tôi rất nhanh sẽ có thể giải quyết."

"Ha ha. . . Lương Y Thánh thật tự tin."

"Tuy nhiên, tôi vẫn muốn nhắc nhở anh rằng chỉ trong vài năm mà Tả Gia có thể quật dậy. Thế lực đằng sau bọn họ, thực lực không được đánh giá thấp.""Về phần Mộ gia, theo tôi được biết, bọn họ với Vũ Minh có quan hệ không tệ, có thể nói tổng bộ Vũ Minh chính là thế lực chống lưng cho bọn họ."

"Tổng bộ Vũ Minh?"

Lương Siêu cau mày một cái, điều này hơi bất ngờ.

"Xem ra Mộ gia này che giấu rất kĩ."

Lương Siêu âm thầm nghĩ một lúc, sau đó Tiêu Thi Nhã hỏi lại: "Như thế nào? Anh có cần tôi giúp không? Với mối quan hệ hợp tác hiện tại của chúng tôi, tôi sẽ không tính thêm phí."

"Không cần"

Lương Siêu mỉm cười từ chối, Tiêu Thi Nhã thấy thế cũng không khăng khăng đòi giúp nữa, dù sao thì cô ta vẫn muốn tiếp tục xem chương trình.

Chỉ là trong thời gian ngắn có được Vương gia, đối với nàng mà nói cũng không đủ.

Tối hôm đó.

Trong một quán bar cao cấp, Diệp Tiêu đang uống rượu một mình.

Một lúc sau, một thanh niên mặc quần áo màu trắng đi tới giật chai rượu ngoại từ tay anh.

"Mẹ kiếp!"

Diệp Tiêu lập tức phát ra một câu chửi thề, thật muốn nổi nóng, nhưng vừa nhìn thấy người đi tới là ai, cô lập tức lấy lại tinh thần.

"Anh Phương Lệ?"

"Anh, sao anh lại ở đây?"

"Hì, tôi đến đây với bạn bè để giải trí. Cô sao thế? Đang gặp rắc rối à?"

Nghe vậy, Diệp Tiêu lập tức lộ vẻ mặt đau khổ, sau đó đập bàn, chửi: "Mẹ kiếp, cái tên Lương Siêu khốn kiếp, đáng chết!"

"Hắn, hắn thật sự bắt cóc em gái của em!"

"Mà lại sợ, đã ngủ với em gái của em, làm loạn!"