Mà Tô Trường Không cũng đoán được đại khái thân phận của đối phương rồi.
Hai mắt nam tử nọ đang đánh giá Tô Trường Không từ trên xuống dưới.
Phải biết rằng, Tô Trường Không tu luyện Quy Tức Công có tác dụng che giấu khí tức, cho nên người này cũng không thể nhìn ra sâu cạn của hắn, nhưng căn cứ theo tình báo thu thập được từ trước, gã cũng biết 'Đao Vô Phong' này chính là cường giả đỉnh cấp có thể chém giết Ngũ Khí Tông Sư!
"Mời Đao huynh ngồi đi, không hổ là người có thể chém giết phản đồ kia, quả nhiên là nhân trung long phượng!" Nam tử ấy cực kỳ nhiệt tình mời Tô Trường Không ngồi xuống.
"Ta tên là Liêm Thiên Lộ, là phó ti chủ của Trấn Ma ti."
Mà ngay sau khi Tô Trường Không ngồi xuống, nam tử này cũng tự giới thiệu, báo ra thân phận của mình.
"Quả nhiên là người của Trấn Ma ti. . ." Tô Trường Không không quá mức ngoài ý muốn.
Nghĩ cũng hiểu ngay mà, Thích Cương kia vốn là tam bả thủ Trấn Ma ti, vậy mà gã phản bội Đại Viêm hoàng triều, muốn gia nhập vào Diệt Sinh hội. Kết quả lại bị một cao thủ tên là Đao Vô Phong chém giết tại chỗ, đây tuyệt đối là chuyện lớn với Trấn Ma ti, khiến cho ti chủ, phó ti chủ của Trấn Ma ti đều vô cùng chú ý tới.
Sau một phen điều tra, Trấn Ma ti cũng hiểu được ngọn nguồn sự việc. Và ngoại trừ phẫn nộ những chuyện bôi nhọ thanh danh Trấn Ma ti của phản đồ Thích Cương kia, không thể nghi ngờ rằng cao thủ Đao Vô Phong đã chém chết Thích Cương này cũng khiến bọn họ chú ý.
Một Ngũ Khí Tông Sư chưa bao giờ nghe tới danh hào, lại một mình chém giết Thích Cương, thậm chí còn toàn diệt cả một phân bộ Diệt Sinh hội.
Hiển nhiên Trấn Ma ti cảm thấy thực hứng thú với người tự xưng là 'Đao Vô Phong' này.
Thậm chí phó ti chủ Liêm Thiên Lộ còn tự mình phụ trách việc này.
Đáng tiếc, trải qua một phen điều tra, gã mới biết, tin tức về Đao Vô Phong này đã ít lại càng thêm ít, chỉ biết rằng cách một mỗi đoạn thời gian đối phương đều sẽ đến Thương Vân các ở Phi Vân thành.
Vì thế, từ một tháng trước Liêm Thiên Lộ đã tới Phi Vân thành, ôm cây đợi thỏ, chờ đợi Tô Trường Không xuất hiện.
"Hoá ra là Liêm phó ti chủ, ngươi tìm ta là có chuyện gì sao?" Tô Trường Không khẽ gật đầu, trên mặt không nhìn ra cảm xúc.
"Là Trấn Ma ti chúng ta muốn cảm tạ Đao huynh đệ đã giết phản đồ Thích Cương kia, nếu không, một khi để cho hắn thành công gia nhập Diệt Sinh hội, thể diện của Trấn Ma ti chúng ta sẽ đi quét rác hết, còn có rất nhiều cơ mật bị tiết lộ. Ta chân thành cảm tạ Đao huynh đã trượng nghĩa ra tay! Nếu ngươi có điều gì mong muốn, có thể thoải mái nói ra!" Liêm Thiên Lộ mang theo vẻ mặt chân thành nói lời cảm tạ.
Không thể nghi ngờ, chuyện Thích Cương làm phản, muốn gia nhập vào Diệt Sinh hội, đã khiến Trấn Ma ti bị Hoàng thất bên kia khiển trách nặng nề.
Chỉ có một tin tức tốt duy nhất với bọn họ chính là mưu tính của Thích Cương không thể thành công. Gã bị một cường giả thần bí tên là 'Đao Vô Phong' đánh chết tại chỗ!
Mà Liêm Thiên Lộ tự mình tới tìm Tô Trường Không, ngoại trừ nói lời cảm tạ, còn ôm theo tâm tư muốn mượn sức hắn, đương nhiên kết giao với cao thủ như vậy chẳng có hại chỗ nào.
Bởi vậy Liêm Thiên Lộ mới mạnh dạn bày tỏ, chỉ cần Tô Trường Không muốn cái gì, Trấn Ma ti bọn họ đều sẽ cố hết sức thỏa mãn.
Tô Trường Không nghe vậy, cũng không khỏi động tâm: "Ta muốn thu thập Chân Thú họa tác của Bạch Hành Chi, nếu Trấn Ma ti có thể giúp ta, sẽ đơn giản hơn rất nhiều!
Phải biết rằng, Trấn Ma ti là bộ môn đặc thù của Đại Viêm hoàng triều, chỗ dựa sau lưng bọn họ chính là Đại Viêm Hoàng thất, hệ thống tình báo vượt xa những tông môn khác.
Nếu mang ra so sánh với Trấn Ma ti, rõ ràng là cả Thương Vân tông lẫn Linh Đạo tông, đều thua kém đối phương không biết bao nhiêu cấp bậc.
Mà hiện giờ, hắn lại không biết họa tác do Bạch Hành Chi lưu lại đã rơi rụng phương trời nào, nhưng chỉ cần chúng nằm bên trong lãnh thổ Đại Viêm hoàng triều, thì lấy năng lực của Trấn Ma ti, tìm được vị trí, thậm chí là thu gom chúng nó lại, cũng chẳng phải chuyện bất khả thi!
Liêm Thiên Lộ này đã muốn báo đáp, mượn sức hắn, chi bằng bản thân hắn cũng không khách khí, trực tiếp đưa ra yêu cầu này là được.
Nghĩ đến đây, Tô Trường Không bày ra dáng vẻ cúi đầu trầm ngâm, tựa như đang nghĩ tới cái gì, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía Liêm Thiên Lộ, trực tiếp nói: "Liêm phó ti chủ, đúng là ta có một yêu cầu quá đáng!"
"Đao huynh cứ nói đi đừng ngại!" Nghe vậy, trước mắt Liêm Thiên Lộ lập tức sáng ngời, tỏ vẻ thống khoái nói.
Liêm Thiên Lộ đã tự mình tìm đến, tuyệt đối là muốn mượn sức, kết giao với võ giả thần bí này, hiển nhiên không sợ đối phương không thỉnh cầu, chỉ sợ đối phương vô dục vô cầu.
Lại nói, một cao thủ có thể chém giết Thích Cương, làm Khổ Đà cùng với sứ giả Diệt Sinh hội phải kinh sợ thối lui, còn ra tay tiêu diệt phân hội của Diệt Sinh hội, một khi kết giao kiểu gì cũng không có hại, thậm chí về sau, rất có thể mối quan hệ này sẽ bộc lộ ra tác dụng cực kỳ quan trọng của nó!
Tô Trường Không cũng không khách khí, nói thẳng: "Cả đời này, Đao mỗ rất đam mê thi họa. Đoạn thời gian trước, ta ngẫu nhiên chiếm được một bức 'Viên Ma hái Tinh Đồ' của Họa Thánh Bạch Hành Chi, sau khi tinh tế quan sát, đã nhanh chóng yêu thích không buông tay. Thật sự là kinh ngạc ngỡ thiên nhân. Ta nghe nói Bạch Hành Chi còn truyền lại những họa tác khác cho hậu thế, cho nên muốn sưu tập một phen. . . Mang về tinh tế xem xét."
Tô Trường Không đưa ra yêu cầu của mình, muốn Liêm Thiên Lộ hỗ trợ nhìn xem có thể tìm được họa tác do Bạch Hành Chi lưu lại hay không. Và những hoạ tác này càng nhiều càng tốt, kể cả khi Chân Thú bên trong không phải ngũ cầm, hắn mang về nghiên cứu một phen, kiểu gì cũng không có hại.
"Họa Thánh Bạch Hành Chi?" Nghe vậy, Liêm Thiên Lộ thoáng trầm ngâm lên.
Liêm Thiên Lộ là của phó ti chủ Trấn Ma ti, kiến thức rộng rãi, tự nhiên từng nghe nói tới cái tên Bạch Hành Chi này.
Bạch Hành Chi thuộc về một dạng tồn tại cực kỳ nổi danh trong hàng ngũ Võ Thánh, cũng là Võ Thánh có thể khắc ghi tên tuổi của mình trong lịch sử.
"Thời đại của Bạch Hành Chi cách hiện giờ quá xa, lại không nghe nói đối phương có tử tôn nối dòng, có lẽ những họa tác do người này để lại căn bản không nằm bên trong lãnh thổ Đại Viêm hoàng triều. . . Nhưng nếu Đao huynh cảm thấy hứng thú với những bức tranh này, ta sẽ giúp Đao huynh lưu ý một phen." Liêm Thiên Lộ cũng không có quá nhiều do dự, đã trực tiếp nhận lời rồi.
"Vậy đa tạ Liêm phó ti chủ." Tô Trường Không nói câu tạ ơn.
Lấy thực lực của Trấn Ma ti, thu thập họa tác của Bạch Hành Chi vốn không phải vấn đề gì lớn.
Suy cho cùng, tuy những họa tác này thực trân quý, nhưng cũng không phải thần công bí tịch gì đó không thể truyền ra bên ngoài, chỉ cần trả giá một chút vẫn có thể lấy tới tay!
"Bốn tháng sau, chúng ta lại gặp mặt ở nơi này đi." Tới đây, Liêm Thiên Lộ cũng ước định thời gian địa điểm gặp mặt lần sau cùng Tô Trường Không rồi.
Đối với chuyện này, Tô Trường Không không có ý kiến.
Sau khi hai bên ước hẹn xong, hắn cũng cáo từ cùng Liêm Thiên Lộ và rời đi.