Truyện sủng, rất hay, có cung đấu. Kiếp trước thụ vì hiểu lầm mà ghét công nhưng sau trong sinh thì chấp nhận và yêu công vô cùng. Công thụ sủng nhau, truyện rất ngọt. Phần chính văn thì rất sủng, nếu ai không thích phần kể về cuộc đời của Hoàng hậu thì đừng xem phiên ngoại vì cuộc đời của bà ấy buồn lắm, có 2 người phụ nữ nhưng sau này cả 2 đều vì sinh con mà chết cả. Công thụ kiếp trước không sạch, lấy chung một chồng. Nhưng sau thụ trọng sinh thì cả hai đều sạch cả.
Cao ngạo như nàng, sao có thể chịu được sủng ái cùng địa vị vốn thuộc về mình toàn bộ đều bị chính thiếp thân thị nữ của mình đoạt đi. Cơ quan tính toán tường tận, lại không đổi trở về một cái liếc nhìn của người nam nhân kia. Đối mặt với việc sinh tử, liều chết bảo hộ nàng lại là thiếp thân thị nữ nàng hận đến tận xương tủy. "Ngươi vĩnh viễn là Công chúa điện hạ của ta." Hấp hối sắp chết, đây là lần đầu nàng nghe qua lời nói chân thành như vậy.
Trùng sinh trở về, chuyện cũ giống như là một lời chê cười. Nàng tự nhiên muốn hảo hảo giành lấy sủng ái của thiếp thân thị nữ. Về phần người nam nhân kia, giống như là chết ở đâu rất xa. Công chúa không xấu, chẳng qua là có chút tùy hứng. Thị nữ cũng không ngốc, chẳng qua là vô hạn dung túng.