Hứa Lê chọc chọc hệ thống: "Có biết là vì sao không?”
[Không biết ạ, ký chủ biết mà, những gì tôi có thể biết đều là những gì ký chủ biết] Hệ thống tỏ vẻ rất vô tội. Hứa Lê cũng không nói tin hay không tin, cô sờ sờ sợi dây chuyền của mình. Trên sợi dây chuyền có một chiếc nhẫn, bên trong chiếc nhẫn chính là cơ giáp.
Cô lẩm bẩm: "Thực sự có thứ này sao?”
Nói thật thì, hệ thống hình như cũng không đưa cho cô thứ gì không cần thiết, đặc biệt là những thứ trong gói quà, đều là những thứ cô cần. Hứa Lê mở bình nước nhỏ, uống một ngụm, cũng bình tĩnh lại.
Dù sao thì bất kể thế nào, thực lực của cô đang tăng lên, cơ giáp là hậu thuẫn, hệ thống cũng cùng lập trường với cô, nếu thực sự có chuyện gì đó kiếp trước bị bỏ qua, kiếp này xuất hiện thì cứ trực diện mà đối mặt là được.
Sợ gì chứ?
"Anh sẽ nghĩ cách đi điều tra, em không cần lo lắng.”
Hứa Vân Thâm đột nhiên lên tiếng.
Hứa Lê đang ngẩn người sửng sốt một chút, cô nhìn Hứa Vân Thâm: "Cái gì? Anh điều tra thế nào?”
“Anh có thể phối hợp với chính phủ, cùng nhau điều tra.”
Hứa Vân Thâm rất nghiêm túc. Hứa Lê sờ sờ chiếc nhẫn, suy nghĩ một chút: "Đừng làm bản thân mệt mỏi. "
"Được.”
——Thời gian nghỉ ngơi hai tiếng, đủ để năng lực của tất cả mọi người hồi phục đầy đủ, họ còn thay phiên nhau ngủ một giấc, tinh thần cũng tốt hơn rất nhiều.
Sau đó là lúc dẫn dụ đợt thây ma thứ hai. Lần này Hứa Lê mang theo Mộ Thanh, Tiểu Kim thì để lên người A Nguyên.
Lần này cô dẫn dụ không nhiều thây ma, chỉ khoảng mười mấy vạn, thời gian tiêu diệt cũng không lâu như buổi sáng, đạp lên ánh chiều là, họ đã tiêu diệt hết thây ma. Sau đó là dọn dẹp chiến trường.
Những dị năng giả khác đào lấy tinh hạch, sau đó chuyển xác thây ma đến cái hố lớn do dị năng giả hệ thổ đào ra, dị năng giả hệ hỏa thì thay phiên nhau duy trì ngọn lửa, đốt cháy xác chết. Buổi sáng và buổi chiều tổng cộng khoảng ba mươi vạn xác thây ma, đốt lên cũng không phải là một công trình nhỏ.
Họ cũng không chuẩn bị quay về, những dị năng giả hợp tác tạo ra một căn cứ đơn giản, lều trại được chia cho từng nhóm người, có người cảnh giới, có người dưới ánh sáng bắt đầu nấu cơm, dị năng giả hệ phong thổi mùi hôi thối của thây ma cháy sang một hướng khác. Không hiểu sao, Cao Dương có cảm giác hơn một nghìn người họ đang cùng nhau cắm trại.
Anh ta đốt xác thây ma, nhìn thấy Hứa Lê ngồi trên bức tường phòng thủ cao một mét rưỡi, trông vô cùng nhàn nhã, không nhịn được lại nhìn hố thây ma. Thây ma liên tục bị ném vào, vì sức mạnh của ngọn lửa dị năng, xương thây ma đều bị đốt cháy, một cái hố lớn cũng gần đủ dùng.
Tinh hạch liên tục được đào ra, chuyển đến căn cứ tạm thời, thỉnh thoảng có thây ma đi lang thang ở khu vực thành phố nhưng những thây ma đi lang thang đó đều không thể đến gần, chỉ ngã xuống, anh ta có thể nhìn thấy ánh bạc lóe lên.
Hình như dị năng thứ hai của Hứa Lê là dị năng hệ kim?
Hơn nữa...
Mặc dù dị năng giả hệ phong thổi mùi hôi thối của thây ma đi, sẽ không lan đến bên trong trại tạm thời nhưng mùi thơm trong trại tạm thời cũng theo đó mà bay đến được không!
Cao Dương ngửi thấy mùi thơm đó, một lần nữa tự hỏi mình, anh ta kiên trì để căn cứ Cao Dương độc lập, thực sự có cần thiết không?
Đến lúc ăn tối, trong lòng Cao Dương càng d.a.o động.
Anh ta vốn tưởng rằng bữa tối thơm phức này là khẩu phần của những người ở căn cứ thành phố S, không ngờ còn có phần của họ, thịt gà xào thơm phức, một nồi lớn viên thả lẩu, bắp cải hầm miến và dưa chuột trộn được đựng trong từng thùng, mỗi người còn có thể chia nửa quả táo.