Khung cảnh Tập Đoàn Giang Thị.
Nam Phong bước vào thang máy nhấn số tầng 40. " ding dong" tiếng thang máy đã đến tần anh muốn đến. Anh gõ cửa phòng Tổng Giám Đốc. " Cốc cốc".
Nam Phong khựng tay lại không gõ nữa, vì theo đúng thường lệ thì Giang Thừa Tuyên sẽ lên tiếng mời vào ngay. Không muốn suy nghĩ bâng quơ chi nữa " cạch" anh đẩy cửa vào. Anh đảo mắt quét hết phòng và đậu ánh nhìn lại ghế tổng giám đốc, có người ngồi xoay hướng ra khung cảnh hành lang ban công. Anh cảm thấy quai quái không giống Giang Thừa Tuyên.
Chẳng chờ anh thắc mắc lâu người kia xoay ghế lại. Người anh ta mặc âu phục cao quý, tóc tai chải chuốc tựa như kiểu tóc của Giang Thừa Tuyên, có điều khuôn mặt thì khá lai sai rồi, anh đưa tay dụi mặt mình xem có bị ảo giác không?.
Người đàn ông tay chống cằm, nhếch đôi lông mày rồng, mỉm môi cười đầy gian xảo.
Nam Phong siết chặt lòng bàn tay nghiếng răng, trừng mắt ánh lửa . " Trịnh Tiêu Diễn, .. tại sao anh?" .
Trịnh Tiêu Diễn tay cầm viết xoay xoay điêu luyện bằng những đầu ngón tay thon dài. Anh liếc quan sát điệu bộ tức giận đến độ muốn phát hoả của người trước mắt đúng làm anh ta khá là hài lòng.
Lúc này Giang Thừa Tuyên bước từ ngăn phòng ngủ bước qua, nhìn dáng vẻ đang bước tay đang thắt cà vạt, Nam Phong hiểu phần nào có lẽ Giang Thừa Tuyên đang nằm nghỉ trưa.
Nam Phong không thể giữa cái ý nghĩ khó hiểu trong lòng lâu được nữa bèn đưa tay chột lấy tay đang thắt cà vạt của Giang Thừa Tuyên, anh rũ cặp mắt xuống kề mặt xác mặt đối phương, gằng giọng đầy u ám hỏi.
" Giang Thừa Tuyên, anh đang làm trò gì vậy, Trịnh Tiêu Diễn sao lại..?" .
Giang Thừa Thừa khó chịu với cách hành xử thô bạo, không kiêng nể anh, anh đẩy mạnh tay. Nam Phong lùi về sau vài bước lấy lại thăng bằng.
Giang Thừa Tuyền chỉnh lại trang phục, cao giọng nói. " Nam Phong đủ rồi!, đây là anh trai tôi!"
Nam Phong nghe mà tóc gáy dựng cả lên.( Cái gì đang diễn ra vậy, mình có nghe nhầm không?, rõ ràng Giang Thừa Tuyên là con một mà?).
" Thừa Tuyên anh đùa à, anh là con một mà?" .
" Tôi không đùa?" , Giang Thừa Tuyên đặt lên tay Nam Phong bản xét nghiệm huyết thống Giang Thừa Tuyên và người ẩn danh X, kết quả cùng chung huyết thống 9999% .
Nam Phong đơ ra vài giây, bộ dạng này Trịnh Tiêu Diễn đang ngồi nhìn thấy anh ta nhịp chân cười đắc ý. ( Còn nhiều trò vui tôi muốn chơi với anh lắm Kỳ Hạo Lãnh Phong). [ Trong đầu Trịnh Tiêu Diễn hiện lên hình ảnh anh đứng trước khu biệt thự trái cây của Lâm Tuyền, anh ta thấy Lâm Tuyền khoát vai Nam Phong vui vẻ cười đùa dưới dàn trái Kiwi, đôi tay anh ta đã siết chặt khi đó.]
Nam Phong đảo mắt nhìn con người gian manh Trịnh Tiêu Diễn, sau đó nhìn Giang Thừa Tuyên đầy nghi quặt.
" Thừa Tuyên anh chắc kết quả này đúng?". vỗ mãnh giấy vào ngực Giang Thừa Tuyên.
" Ừ. chính tay tôi đem đi xét nghiệm!" .
" Ok , vậy người anh trai là sao?".
" Lâm Tuyền chưa nói với cậu à!" . Vừa nói vừa bước lại sofa ngồi xuống.
Nam Phong cũng đi theo. " Anh Lâm Tuyền biết anh có anh trai sao?".
Hai người nói chuyện không khí đầy cẳng thẳng, duy có một người như đang ngư ông đắc lợi chăm chú quan sát biểu hiện của hai nhân vật chính trước tầm mắt anh ta.
" Ừ!, tôi còn tưởng Lâm Tuyền là anh trai tôi đấy?".
Nam Phong sực nhớ lại bản xét nghiệm huyến thống lần trước, và đôi mắt nghi ngờ nhìn anh của Giang Thừa Tuyên.
" Vậy ra, lúc đó anh nghi ngờ tôi thay đổi kết quả ADN của Lâm Tuyền, X đó là Lâm Tuyền. "
" Ừ!" . Giang Thừa Tuyên nâng tách trả uống vừa gật đầu.
" Vậy đây là anh trai ruột của anh thật sao?, chỉ dựa vào một tờ giấy mỏng này!". Nam Phong giọng gắt gỏng. Tay xé tan nát mảnh giấy ném lên không trung rơi xuống lả tả từng mảnh trên mặt bàn bằng kính trong suốt.
Trong suốt đến nỗi Giang Thừa Tuyên bất giác nhìn thấy hai đùi song song của Nam Phong run rẫy, đôi bàn tay ghị chặt vào bắp đùi.
" Nam Phong cậu sao vậy, là tôi có anh trai thôi? lẽ nào ảnh hưởng cậu vậy?" . trưng vẻ mặt ngây ngốc.
Giang Thừa Tuyên chẳng thể biết vấn đề là anh đã vì một bản ADN mà không tin tưởng Nam Phong. Mà cũng vì bảng ADN nhận một người mới quen làm anh trai. Làm tổn thương sâu sắc tâm can của Nam Phong.
" Anh thật sự không tin tưởng tôi nữa?" . Nam Phong cuối gầm mặt để che đi đôi mắt sắp ướt lệ, đôi môi đang run run nói giọng nghẹn ngào.
Giang Thừa Tuyên chợt hiểu ra mình mắc lỗi ở chỗ nào rồi. Lần trước anh quá đa nghi. Nam Phong đã một tuần không léo hánh tới công ty mà anh cứ nghĩ do bữa anh quạo cậu ta sợ mình thôi. Ai dè là nội tâm Nam Phong nghĩ tiêu cực quá.
" Nam Phong, tôi xin lỗi chuyện hôm trước là tôi sai!". choàng qua bàn vỗ vỗ vai Nam Phong an ủi.
Câu nói và biểu cảm quan tâm cảm xúc của Nam Phong khiến Trịnh Tiêu Diễn tức điên, anh ta nghiếng ra, trừng mắt muốn lọt tròng. ( Khốn Kiếp tên Nam Phong này dựa vào đầu mà quyến rũ được Giang Thừa Tuyên lẫn Lâm Tuyền).
.[...]
Sau một hỏi đã rõ ngọn ngành về người anh trai thất lạc của Giang Thừa Tuyên. Nam Phong lái xe trên đường vừa nhìn cảnh vật, đầu vừa cắt ghép mọi sự việc, vẫn là cảm thấy tên Trịnh Tiêu Diễn này xuất hiện sao mà đúng lúc dữ vậy.
( Nhất định mình phải tra rõ thân phận của Trịnh Tiêu Diễn, cứ cảm giác hắn đang cố ý nhắm vào mình vậy, còn tiếp cận Giang Thừa Tuyên bày trò gì đây. Cỡ nào thì hắn chả có nét gì giống Giang Thừa Tuyên cả. Ngoại hình không, khuôn mặt khác một trời một vực, tính cách, sở thích chả nét tương đồng nào luôn!.)
Kể lại: Từ lúc Trịnh Tiêu Diễn bước vào Tập Đoàn Giang Thị thì Nam Phong luôn vô tình bắt gặp ánh mắt gian tà liếc trộm anh.Khiến anh lạnh cả sống lưng, còn nhiều lần xô đẩy anh ở cầu thang, ban công, thang máy , khiến anh suýt té không ít.
.[..]
#
#
Khung cảnh biệt thự Tân Kiệt.
Tân Kiệt trong phòng sách.
Tân Kiệt rót ly trà đẩy trượt trên mặt bàn hướng qua chàng trai mặc âu phục lịch lãm.
" Tiêu Diễn cậu có vẻ làm việc hiệu quả hơn ta tưởng!"
Chính xác rồi, Trịnh Tiêu diễn đang ngồi sofa nói chuyện với Tân Kiệt. Hai con người gian xảo hợp tác với nhau thì chắc hẳn chẳng có loại chuyện tốt gì xảy ra nổi rồi.
Trịnh Tiêu Diễn từ thân phận thư ký nhỏ bí mật của Tân Kiệt giờ thăng cấp thiếu gia nha giàu ngồi ngang hàng với hắn, chắc hẳn mưa sâu kế độc lắm mới lừa được cả Giang gia.
" Tân Kiệt ngài nên nhớ, tôi giúp ngày trả thù Giang Thừa Tuyên, ngài tuyệt đối không được động tới Lâm Tuyền rõ chưa?" . Trịnh Tiêu Diễn gằng giọng.
Tân Kiệt vỗ tay " chép chép", cười gian nhìn vẻ mặt nghiêm túc cực độ của Trịnh Tiêu Diễn.
" Tiêu Diễn cậu có thể yên tâm, người tôi nhắm vào chỉ có Giang Thừa Tuyên. Nhưng.. tôi cũng nhắc cậu nên kiềm chế cảm xúc lại. "
" Rắc" tiếng lên đạn.
Tân Kiệt vừa dứt lời, mũi súng ngắn đã chạm sát vầng trán cao của Trịnh Tiêu Diễn.
Trịnh Tiêu Diễn phản ứng hết hồn, mắt mở to, nhưng nữa giây sau anh đã nhếch mép, bàn tay bẻ nòng súng chỉa thẳng vào ngực trái của Tân Kiệt. anh mỉm môi biểu thị sự khinh bỉ.
" Tim ông ở... ví trí này đúng không nhỉ?, Ông nghĩ chỉa súng vào Trịnh Tiêu Diễn này dễ thế à!" .
Sức mạnh truyền tới bàn tay anh siết chặt cổ tay Tân Kiệt, đến nổi nghe rõ tiếng rơm rớp của của của khớp cổ tay. Âm thanh thật khiến Trịnh Tiêu Diễn hài lòng khoé miệng anh cong lên.
" Tiêu Diễn ngươi dám..?"
Trịnh Tiêu Diễn vỗ vỗ bàn tay đầy uy lực của mình vào má Tân Kiệt tuy là vỗ nhẹ nhưng Tân Kiệt nhìn rõ ánh mắt thâm thúy của tên thư ký mà hắn ta nghĩ trung thành tuyệt đối với hắn. Hắn nằm mơ cũng chưa mơ thấy điều trước mắt này.
" Tôi không có hảo ý với ai gọi tôi bằng từ ngươi!" . gằng giọng bóp chặt khớp hàm của Tân Kiệt.
Tân Kiệt luôn nghĩ hắn cả đời làm toàn chuyện ác. Thì chưa ai dám động tay động chân hâm doạ hắn, hắn siết chặt nắm đấm gắng dằng cơn thịnh nộ xuống chờ trả thù Giang Thừa Tuyên xong, sang nước ngoài tìm người bạn giúp thế lực hắn mạnh lại, rồi diệt trừ hết ai cản chân hắn.
" Được rồi khi nảy ta chỉ muốn thử độ nhạy bén của cậu thôi Tiêu Diễn. "
" Gọi tôi là Giang Thừa Tinh. nhắc cho ông nhớ tránh ai biết mối quan hệ của chúng ta. Còn nữa tôi cũng hù ông tý thôi, hợp tác vẫn vui vẻ." . Nở nụ cười giả trân.
Tân Kiệt nhìn bàn tay chia ra trước mặt, tuy không vui nhưng hắn cũng chiều ý bắt tay giản hoà.
Trịnh Tiêu Diễn nhanh chóng rời khỏi biệt thự của Tân Kiệt, lái xe lau nhanh khỏi tầm mắt trên tầng cao ngó xuống của Tân Kiệt. Hắn tức tối nghiếng răng trèo trẹo.