Khung cảnh toà nhà cao tầng Tập Đoàn Giang Thị.
Phòng Tổng Giám Đốc.
" Cốc .. cốc" .
Giang Thừa Tuyên đang ngồi ghế giám đốc xoay mặt ra cửa sổ hành lang ngắm cảnh.
Anh nói vói ra " Vào đi" .
" Cạch " . xoay nắm cửa.
Nam Phong bước vào, trên tay cầm phong bì to khổ A4
Nam Phong đặt lên bàn làm việc. " Thừa Tuyên đây là cái anh nhờ tôi làm."
Giang Thừa Tuyên xoay ghế lại cầm phong bì mở ra. Kết quả này không đúng như ý anh nghĩ, Anh đã cẩn thận kiếm cớ tới nhà riêng của Lâm Tuyền lấy mẫu tóc, cẩn thận hơn anh còn cố tình làm rớt vỡ ly nước để Lâm Tuyền nhặt bị đứt tay, anh lấy mảnh vỡ dính máu đó gửi đi xét nghiệm mà.
Giang Thừa Tuyên nghi ngờ Nam Phong đã nhúng tay thay đổi kết quả anh đưa ánh mắt lườm Nam Phong. Nam Phong giật bấn người khi bắt trúng ánh mắt ấy.
" Thừa Tuyên anh nhìn tôi vậy làm gì?, tôi làm theo ý anh xét nghiệm ở bệnh viện quốc tế cao cấp nhất "
" Nam Phong cậu xem đi. " Giang Thừa Tuyên ném ra bàn hai tờ giấy dòng chữ xét nghiệm huyết thống, Giang Thừa Tuyên và người ẩn danh X. Kết quả kết luật không cùng quan hệ huyết thống.
Nam Phong ngỡ ngàng không hiểu mình có biết việc Giang Thừa Tuyên xét nghiệm ADN anh ta với cái tên ẩn danh trên giấy xét nghiệm đâu.
" Thừa Tuyền, anh có hiểu lầm gì ở đây rồi, tôi đâu biết anh xét nghiệm ADN của chính anh đâu, mà với ai đâu?. Anh đừng vì chuyện tôi làm là đè hôn anh mà.. mà không tin tôi chứ!.
"Nam Phong đừng nhắc chuyện đáng xấu hổ đó nghe chưa?" .
" OK, tôi không nhắc, giờ cho tôi biết nhân vật X này là ai?". Nam Phong chỉ ngón tai chạm vào chữ X trên tờ xét nghiệm.
Giang Thừa Tuyên thấy Nam Phong hỏi ánh mắt nghiêm túc vậy. thì tức là không xen vào kết quả này. Anh nghĩ không cần truy xét Nam Phong nữa, liền rút lại tờ giấy.
"Thôi được rồi, tôi tin cậu, giờ cậu ra ngoài đi tôi cần bình tâm suy nghĩ!".
Nam Phong thấy nét mặt rũ xuống tay ôm trán của Giang Thừa Tuyên, anh cảm thấy đau lòng muốn đưa tay an ủi, nhưng rút tay khỏi không trung. Xoay người tiến ra cửa.
Vừa hay cảnh hai người nói chuyện đã bị Trịnh Tiêu Diễn ở bên ngoài nhìn qua khe cửa khép hờn, tai cũng nghe loáng thoáng được câu chuyện. Anh ta nở nụ cười gian xảo.
Sau một hồi lâu trầm tư trong phòng làm việc, Giang Thừa Tuyên mở cửa bước ra vừa hay Trịnh Tiêu Diễn va vào anh té mạnh xuống sàn.
Giang Thừa Tuyên vội khom người đỡ Trịnh Tiêu Diễn đứng lên. Nhìn thấy chân anh ta có vẻ bị trật nên Giang Thừa Tuyên đỡ vào phòng làm việc của mình.
Tuy gọi là phòng làm việc chứ nó khá rộng tích hợp phòng đôi một bên là gian phòng với sofa tiếp khách, bàn làm việc. Đẩy rào phong hoa văn chắn ngăn ra, là giường ngủ, tủ áo, phòng tắm, tiện nghi khá hoành trán.
Giang Thừa Tuyên đỡ Trịnh Tiêu Diễn ngồi xuống giường.
"Tiêu Diễn chân cậu trật rồi để tôi lấy thuốc bôi cho cậu. "
Giang Thừa Tuyên vừa quay lưng đi, Trịnh Tiêu Diễn liền mỉm môi lấy cốc nước trên tủ đầu giường đổ ngay lên chỗ hạ dưới của mình. Thấy Giang Thừa Tuyên quay ra anh ta liền tỏ vẻ mặt hốt hoản nói. " Thừa Tuyên tôi vụn về quá ướt người còn ướt cả giường của anh."
Giang Thừa Tuyên không hề có chút bực bội nào, chắc do tâm trạng anh giờ chỉ chú tâm vào bảng xét nghiệm ADN.
" Không sao, để tôi lấy đồ cho cậu thay?".
Nhanh chóng Giang Thừa Tuyên đưa áo sơ mi và quần âu của mình cho Trịnh Tiêu Diễn. Trịnh Tiêu Diễn ngang nhiên thay trước mặt Giang Thừa Tuyên. Giang Thừa Tuyên bất ngờ đứng hình luôn. Nhưng anh càng kinh ngạc hơn đúng là đùi phải gần bẹn của Trịnh Tiêu Diễn có vết bớt màu đỏ son.
Trịnh Tiêu Diễn thấy Giang Thừa Tuyên ngây ngốc nhìn chăm chăm vào hạ dưới, anh vô cũng hài lòng nhếch mép nhẹ một cái, rồi nhanh chóng mặc xong quần áo chỉnh tề.
Giang Thừa Thừa Tuyên hắc hắc vài tiếng. " khụ ..khụ.. Bình thường cậu thay đồ tự nhiên thế trước mặt người lạ à?".
" Lạ sao? . Tôi với anh điều là con trai, lại không đến nổi xa lạ, gì đâu phải ngại. Chẳng lẽ anh cong?".
" A.. hèm, tôi con trai thẳng chính hiệu!". Dứt lời Giang Thừa Tuyên xoay lưng bước ra sofa ngồi.
Tiêu Diễn cũng đi cà nhắc ra ngồi đối diện.
Giang Thừa Tuyên tựa lưng sofa bấu cằm quan sát từ khuôn mặt góc cạnh, đến toàn bộ thân hình, thì cảm nhận cũng ngang với thân hình mình. Dù sao thì anh em sinh đôi không cùng trứng thì tất nhiên khác về giới tính hoặc ngoại hình rồi. Mặt mũi thì chắc cũng không giống nhau đâu.
[....]
#
#
Nam Phong sau khi từ tập đoàn Giang Thị thì lái xe thẳng ra ngoại thành ghé biệt thự trái cây đây thơ mộng của Lâm Tuyền. Anh tay đặt trong túi quần âu bước đi chậm rãi dạo hết khu vườn với đủ loại quả ngon. Anh nhìn dàn quả kiwi trên đầu và hàng rào cây việt quất kết hợp nhìn khá đẹp mắt màu tím xanh của trái việt quất kết hợp với màu vàng của quả kiwi.
Bỗng giọng nói lướt nhẹ trong gió tuyền đến tai anh. " Nam Phong em có vẻ mê đắm vườn trái cây của anh rồi nhỉ?", kết hợp ném thẳng lên không trung xuống phản xạ anh đưa hai bàn tay hứng lấy quả kiwi nằm trọn trong lồng bàn tay đẹp của anh.
Nam Phong nhìn quả kiwi rồi ngước nhìn khuôn miệng cười khá hút người nhìn, điều mà ai cũng phải công nhận Lâm Tuyền có hai răng khểnh nên khi cười nét duyên càng tăng vọt. Sống cao thẳng, đôi mắt hai mí rõ rành rạch. Tổng thể khuôn mặt là đẹp hoàn hảo, Tóc mái Lâm Tuyền bay phất phất rảo qua lại che làm lúc ẩn lúc hiện đôi lông kiếm.
Nam Phong mỉm môi cười đáp trả với chàng trai ăn mặc năng động áo thun ba lỗ, quần sọt.
"Lâm Tuyền anh ăn mặc vầy ra vườn à?". Nghiêng đầu hỏi.
" Sao? em thích anh mặc kiểu này không?" Lâm Tuyền tiến nhanh lại khoát vai Nam Phong thỏ thẻ giọng nhẹ dịu.
Nam Phong ngượng đỏ mặt. Đẩy tay Lâm Tuyền ra.
10 phút sau.
Nhanh chóng họ đã ngồi ở sofa phòng ngủ của Lâm Tuyền.
" Nam Phong, nghiêm túc anh hỏi em, có việc gì mà em đến chỗ anh, còn đi ngắm cảnh trong vườn anh!"
Thật ra Lâm Tuyền lúc nảy khi tỉnh giấc ngủ trưa, bước ra ban công vươn vai, ưỡn người đánh hông vài cái, mắt nhắm nghiền ngước mặt lên trời hứng gió chiều, đầy hưởng thụ. Anh ngước xuống vườn trái cây thấy bóng dáng một thanh niên trong trang phục thanh lịch áo sơ mi trắng cổ đứng phối quần âu đang đi ẩn hiện dưới tán lá và quả kiwi, anh mỉm môi thích thú, nên đã xuống chọc ghẹo chàng trai đó.
Nam Phong nhìn Lâm Tuyền nét mặt đượm buồn, nâng ly nước ép quen thuộc mùi vị trái kiwi hoà với vị việt quất. Nam Phong nghĩ thầm Lâm Tuyền đúng là luôn chiều chuộng anh, luôn chuẩn bị vị nước ép anh thích, còn trồng cả vườn trái cây kiwi và việt quất tuyệt đẹp kia. Anh nghĩ không lẽ mình xao động với Lâm Tuyền rồi.
Lâm Tuyên khó hiểu biểu cảm cứ đờ đẫn ra của Nam Phong, trước giờ Nam Phong luôn nghiêm túc tỉnh táo.
Lâm Tuyền chao mày, giật lấy ly nước ép trên tay Nam Phong đặt xuống bàn . " chép" .
Tiếng vang của chiếc ly làm Nam Phong hoàn hồn tròn mắt nhìn Lâm Tuyền. " Lâm Tuyền anh làm gì vậy? .
" Này là anh hỏi em mới phải, em ngây ngốc từ nảy giờ không trả lời câu anh hỏi."
" Anh hỏi gì?" .
" Em đúng làm anh tức chết, Ruốc cuộc em đã xảy ra chuyện gì?, ai ăn hiếp em, anh cho nó no đòn."
" Giang Thừa Tuyên". thản nhiên trả lời.
Nghe tên người này Lâm Tuyền hơi rén, anh ta đôi biểu cảm hổ dữ sang kiểu mèo nhỏ cute cười gượng. Anh luận về võ hơn Nam Phong thôi chứ còn thua xa Giang Thừa Tuyên.
" Nam Phong, anh hơi rén tên đó, hè!".
" Ừ ai, ba la, mạnh miệng, thật làm người nghe thấy vọng quá đi! " Vừa nói vừa ngã lưng nằm dài trên băng ghê sofa chéo chân nhịp nhịp, nâng bàn tay lên không trung vẫy vẫy, mắt nhắm nghiền kiểu bài tỏ thất vọng.
Lâm Tuyền khá quê, muốn lấy lòng người mình yêu ai dè bị chính người đó phản đam cực gắt.
Nhưng một giây sau mắt đã loé sáng thèm thuồng cái nhan sắc đẹp tinh xảo của khuôn mặt kết hợp thân hình thư sinh quyết rũ đang nằm như ngủ say trước mắt, không kiềm lòng được nuốt nước miếng trái cổ trượt lên trượt xuống, đôi mắt tròn xoe sáng quắt lên. Bàn tay vuốt vuốt ngực mình để dằn cơn thèm chiếm hữu tiểu thịt tươi mời gọi này.