“Cố Nguyên đáng yêu, có điện thoại! Cố Nguyên đẹp trai, có điện thoại! Cố Nguyên đáng yêu, có điện thoại! Cố…”
Tiếng chuông kêu vang lên khắp căn nhà. Lăng Hạo Hiên ngẩn người ra khi nghe thấy quả nhạc chất hơn nước cất này của thằng bạn mình, phì cười ra, đập bàn ha hả
“Sao mày… haha… sao mày có thể không biết xấu hổ đặt cái loại này làm nhạc chuông vậy hả? Hahaha, cười chết tao mất”
Cố Nguyên cũng cứng người lại, xấu hổ đến mức đỏ cả mặt khi nghe thấy tiếng chuông, quay sang lườm lại
“Đây không phải chuông tao đặt”
“Tao … ha ha …phải đưa cho đám người theo đuổi mày nghe quả nhạc này mới được”
Cố Nguyên cảm thấy hơi bực mình rồi đấy, rốt cuộc ai đổi nhạc của hắn hả? Tay lướt sang nghe điện thoại
“Alo”
Giọng nói vui vẻ cất lên sau bên kia
“Con trai, sao rồi, bất ngờ không? Nhạc hay chứ? Mẹ mới đổi cho con đấy. Nhạc cũ của con nhàm chán quá”
Giọng nói tự nhiên to tiếng hơn
“Mẹ, sao mẹ có thể cài quả nhạc ấu trĩ như vậy cho con thế? May mà con đang ở nhà, không là con mất hết mặt mũi rồi đấy”.
Mẹ có thật sự là mẹ ruột con không vậy? Có mẹ nào suốt ngày tìm cách hố con mình như mẹ không? Hắn hơi bị ấm ức rồi đấy
“Mẹ thấy đáng yêu mà”
Cố Nguyên: “…”
Nhìn sang tên bạn mình vẫn còn đang cười. Càng ấm ức!!!
“Được rồi, con sắp xếp lịch xong chưa? Hôm nào đi gặp con gái bạn mẹ được vậy?”
Đến rồi, cái chủ đề này đã đến rồi. Lấy chân đá vào cái tên không nghiêm túc bên cạnh, Cố Nguyên để điện thoại ra xa một chút, nói nhỏ
“Này, mày mới hứa giúp tao xong”
Bấy giờ Lăng Hạo Hiên mới thôi, ngồi thẳng dậy nhưng khuôn mặt vẫn đậm nét cười đùa.
“Mẹ, không được rồi. Con chuẩn bị phải đi cùng đội của Hạo Hiên rồi. Thời gian chưa biết kéo dài bao lâu”
“Thật á? Sao đột ngột vậy? Hôm trước con có nhắc đến gì đâu” Mẹ Cố nghi ngờ hỏi
Lăng Hạo Hiên cầm lấy điện thoại Cố Nguyên ném sang đáp
“Đúng vậy bác ạ, hôm nay mới có công văn xong. Cháu cũng mới thông báo cho cậu ấy thôi ạ”
“Hạo Hiên đấy à?”
“Dạ vâng, lâu ngày không gặp bác ạ”
“Ừ đúng, lâu chưa thấy cháu sang nhà chơi. Hôm nào sang bác nấu cho ăn nhé”
“Dạ vâng ạ, cháu chuyển máy cho Cố Nguyên nhé bác”
Ném lại điện thoại, vẻ mặt tự đắc nhìn về phía bạn mình, Cố Nguyên nhìn chỉ thấy hết sức gợi đòn. Thấy chưa, tao mới đụng vào là xong xuôi liền. Mẹ Cố có một niềm tin mãnh liệt vào Lăng Hạo Hiên, cảm thấy một quân nhân như hắn làm gì cũng ngay thẳng, chính trực, thậm chí còn cảm thấy là Cố Nguyên sẽ làm hư hắn.
Phỉ nhổ rằng mẹ đúng là không biết nhìn người, cái tên này từ trong ra ngoài đều đen như mực, lại còn ngay với thẳng, Cố Nguyên anh mới là người bị dạy hư mới đúng.
“Mẹ, thấy chưa? Con nói thật mà”
“Được rồi, mẹ bảo cô ta về đi. Con không có thời gian đâu. Thế nhé, con cúp máy đây”
Thở phào một tiếng, thật sự là mệt quá mà. Nhìn hắn thực sự đang còn rất trẻ mà tại sao lúc nào nói chuyện, mẹ cũng bẻ lái sang vấn đề này. Quên mất, xóa cái nhạc này đi đã. Nghĩ là làm luôn, cầm điện thoại đổi lại nhạc chuông của mình.
“Về đây” Cố Nguyên bước về phía cửa
“Không làm phiền mày ngủ nữa”
Lăng – bị đánh thức - Hạo Hiên: “…”
Nói câu này mày có thấy đau lương tâm không? Tao đang ngủ ngon lành bị mày gọi dậy, tỉnh hẳn rồi lại bảo ngủ tiếp đi.
“Nhớ đóng cửa vào”
“Ờ”
Lăng Hạo Hiên đứng dậy, định đi sang phòng để tập chạy thì chuông của hắn lại đột ngột vang lên
“Đội trưởng, đã có danh sách các thành viên mới vào đội đặc biệt rồi. Năm nay có thêm 3 người mới”
“Em mới gửi danh sách vào máy cho anh rồi đấy”
Đã có rồi cơ à, tiến độ nhanh phết nhỉ. Không phải nói là đợi thêm hai tuần nữa sao. Tay mở tệp vừa được gửi, thuận tiện lướt xuống. Mắt lộ rõ vẻ hứng thú dừng lại ở một cái tên ở vị trí thứ 2 ghi họ tên rõ ràng: Hạ Dương – 18 tuổi - trụ sở C.
“Sao cái người tên Hạ Dương này có thể vào danh sách vậy?”
“A, anh cũng biết người này sao. Tên nhóc này ở khu mình đấy, còn trẻ lắm, mặc dù lúc mới vào rất quậy phá, không tuân thủ quy định nhưng thực lực không tầm thường tí nào. Các huấn luyện viên đều nhìn ra cậu ta có đủ năng lực để vào đội”
“Hửm”
Thế cơ à.
“Được anh biết rồi. Hôm nào tập hợp?”
“Hai ngày nữa ạ”
“Ok”
Đội đặc biệt của quân đội là tập hợp những người có năng lực tốt nhất để đảm nhận các nhiệm vụ khó, mang tính nguy hiểm cao. Đương nhiên độ bảo mật cũng phải ở mức cao nhất. Nó không mang phạm vi của trụ sở thành phố C mà là phạm vi trên toàn bộ cả nước. Hằng năm mỗi lần huấn luyện tân binh ở các nơi đều có đội chuyên phụ trách theo dõi và đánh giá riêng từng người để chọn lựa thành viên. Dù tổ chức thường xuyên như vậy nhưng để có thể tìm ra các nhân tố phù hợp vẫn rất khó. Thậm chí có mấy năm không chọn được thêm ai. Cả đội hiện tại cũng chỉ có 9 người, năm nay số lượng tân binh đông như vậy mà cũng chỉ chọn được 3 người là đủ biết các yếu tố đánh giá cao đến mức nào. Thế mà tên nhóc này có thể lọt vào danh sách. Hắn có chút chờ mong đây.