Trọng Sinh Thập Niên 80 Tiếu Giai Thê

Chương 15: 15: Chính Diện Giao Phong




“……” A ha ha…… Cô chưa từng thấy ai có thể mặt dày hơn so với Tần Thúy Phân.

“Ninh Ninh, mình không có trách cậu mà, cậu không phải lại giở tính tình chứ?" Tần Thúy Phân ra vẻ hào phóng nói.

Ha hả…… Nói lý do thật đường hoàng, giống như nếu cô không để ý tới cô ta thì chính là giở tính tình, lòng dạ hẹp hòi. Thịnh Ninh ngẩng đầu tầm mắt nhìn thoáng qua cửa sổ, rõ ràng ngửi thấy được mùi phấn thơm quen thuộc thoáng qua trong không khí.

Người từng sống ở nông thôn như Tần Thúy Phân chỉ có thể dùng được loại phấn rẻ tiền thôi, mùi hương này chắc chắn là chỉ có loại phấn thơm cao cấp mới có, cũng chỉ có những người xuất thân thành phố như Lục Tiểu Song và hội chị em của cô ấy mới có thể sử dụng. Nghĩ đến đây, Thịnh Ninh nở nụ cười tươi như hoa làm cho Tần Thúy Phân ghen ghét đến nhỏ máu ở trong lòng.

“Thúy Phân, chúng ta là bạn tốt, từ nhỏ cùng nhau lớn lên, mình làm sao có thể trách cậu được.”

“Ninh Ninh, chuyện này rõ ràng mình là người bị hại……”

“ Được rồi! mình cảm thấy hơi mệt muốn nghỉ ngơi, các cậu hôm nay không tập luyện sao? Nghe nói nhiệm vụ biểu diễn quốc khánh vô cùng quan trọng.”

Tần Thúy Phân thấy mục đích của mình đã đạt được, lúc này mới cảm thấy mỹ mãn rời đi . Đi tới cửa, khóe miệng không nhịn được cong lên. Đáng tiếc chưa kịp khoái trá vui vẻ thì bị câu nói kế tiếp của Thịnh Ninh làm cho kinh ngạc dừng bước chân.

“Thúy Phân, vòng tay cậu mượn định đến khi nào trả lại mình?” Thịnh Ninh dù bận vẫn ung dung nhìn cô ta.

Tần Thúy Phân hoảng loạn kéo tay áo trái một chút để che giấu một chiếc vòng bạc có kiểu dáng độc đáo cùng phóng khoáng đang đeo trên tay.

“Thúy Phân, cậu đã mượn mình thời gian lâu như vậy rồi, là nghĩ rằng không muốn trả lại sao?”

Ngoài cửa sổ vang lên một tiếng thét kinh hãi, Tần Thúy Phân sắc mặt trắng bệch, run rẩy quay đầu lại vẻ mặt ủy khuất nói: “Thịnh Ninh cậu đang nói cái gì vậy? Sao mình lại nghe không rõ?”

.“Cô……” Cô thở dài, cô thật sự bị sự vô sỉ của Tần Thúy Phân làm cho tức giận nói không nên lời. Loại người này càng cãi nhau với cô ta, cô ta càng được cớ hung hăng bày trò. “Được rồi, cậu mau đi huấn luyện đi!" Cứ để cô ta giữ lại cái vòng tay đó, cô không cần cũng được.

“Vậy…… Mình đi nha, có viêc gì cần giúp đỡ thì cứ việc tìm mình.” Trong mắt Tần Thúy Phân hiện lên một tia đắc ý, cười rời đi.



Vòng bạc trên cổ tay cô ta, chính là do cô tốn rất nhiều tâm tư mới lừa được từ chỗ Thịnh Ninh, chính là có đánh chết cô cũng không trả lại vòng tay cho nó.

Ra khỏi ký túc xá nữ, Tần Thúy Phân lập tức bị một đám cô gái vây quanh.

“Thúy Phân, con người của cậu thật tốt.”

“Đúng vậy, nhìn bộ dáng Thịnh Ninh lúc nào cũng vênh váo tự đắc, tôi liền chán ghét.”

---Các nàng truy cập vào trang: dtruyen.com để ủng hộ bản dịch của mình nhé---

“ Thái độ của cô ta đối với cậu kém như vậy, cậu còn đối xử với cô ta như bạn tốt, cậu thật là ngốc.”

Cả đám mồm năm miệng mười xúm lại nghị luận, trên mặt Tần Thúy Phân trước sau chỉ trưng ra nụ cười nhạt. Bộ ngực đầy đặn của cô ta bị bó đến căng phồng dù bị che bởi lớp quân trang cũng khiến cho người khác nhìn không chớp mắt mà muốn phun máu mũi. Dù cô ta không có xinh đẹp như Thịnh Ninh , cũng không có làn da trắng nõn, nhưng ưu điểm là cô ta có bộ ngực lớn nha!

Tần Thúy Phân theo bản năng ưỡn ưỡn ngực, khiêm tốn nói: “Các cậu không nên hiểu lầm Thịnh Ninh, khi còn nhỏ cậu ấy phải chịu rất nhiều khổ sở, mình thông cảm cho cậu ấy.”

Thế nào là khi còn nhỏ chịu qua rất nhiều khổ sở? Có việc gì sảy ra mà cần cô ta thông cảm? Cái này là do mỗi người tự suy diễn tưởng tượng nha.

“Thúy Phân cô cũng thật đáng thương, hoá ra từ nhỏ cô đã phải bao dung loại người như vậy.”

Đuổi Tần Thúy Phân đi xong, Thịnh Ninh an tâm dưỡng thương, dựa theo ký ức từ kiếp trước từ trong ngăn tủ lấy ra bức thư cha gửi cho cô.

Nhìn chữ viết qua loa của cha trên giấy viết thư thô ráp, nước mắt Thịnh Ninh không kìm được rơi xuống tí tách. Đã bao nhiêu năm rồi, suốt hai đời, cô không nghĩ tới mình còn có cơ hội gặp lại cha!

Nội dung bức thư rất đơn giản, chính là cha đã tìm cho cô một mối hôn sự phù hợp, gửi thư hỏi ý kiến của cô. Người đó cũng tham gia quân ngũ, hơn nữa cũng phi thường ưu tú. Qua những hàng chữ mà cha viết cho thấy ông rất hài lòng cùng thưởng thức người con rể tương lai này. Cha rõ ràng rất ưng mối hôn sự này nhưng vẫn không quên gửi thư hỏi ý kiến cô.