Trọng Sinh Cải Mệnh

Chương 45: Cửa hàng




"Thật ra trước khi dịch bệnh này xảy ra em có thấy một bài viết trên mạng.

Dư Huy có thể lợi dụng bài viết trên mạng của người nào đó để khai thông công dụng của tinh hạch. Như vậy anh cũng không cần phải dấu giếm sử dụng tinh hạch để thăng cấp.

"Bài viết gì?"

Vu Thần nghe Dư Huy nói chuyện cứ ấp ấp mở mở vậy cũng hỏi lại. Không biết rằng anh định nói gì nhưng nó thành công thu hút hắn rồi.

"Lát trở về em sẽ nói cho anh nghe. Giờ chúng ta tập trung tìm vật tư đi. Cẩn thận chút."

Dư Huy thấy đám Lâm Triết và 2 người khác đang đi theo họ thì cũng không tiện nói ra. Dù không phải bid mật gì nhưng cũng không nói cho bọn Lâm Triết biết, ai biết là bạn hay thù mãi được.

Lâm Triết và 2 người khác xung phong đi kiếm vật tư. Một người khác bị thương nặng ở tay được cơ cứu cơ bản, may mắn có một hộ gia đình có đồ cứu thương, băng bó vết thương các kiểu, người đó cũng mệt mỏi vì đau đớn nên chắc nghỉ ngơi ở lại rồi.

Dư Huy và Vu Thần đi đầu càn quét tang, đám Lâm Triết rảnh rỗi tới nỗi chả có việc gì làm ngoài theo hai người họ.

Coi khu chung cư là ở ngã tư thì chỗ siêu thị nằm ở cuối đường, bọn họ trên đường đến cửa hàng tuy không gây ra nhiều tiếng động nhưng tang thi gần đó đều có thể đánh hơi ra mà tiến lại.

Nhưng kết cục là trở thành đống xác thối năm trên mặt đất, hoà quyện cùng với khung cảnh bỏ hoang xung quanh. Ánh nắng chiều tà toả lên người thiếu niên vung một cú đánh bóng chày chuẩn mạnh khiến cái đầu tang thi văng đi xa như quả bóng chày.

Dư Huy lỡ tay dùng lực hơi mạnh khiến đầu của tang thi văng đi mất tiêu, và kết quả là phải chạy đi lượm moi đầu tang.



"Không biết cậu nhặt mấy thứ như đá kia để làm gì vậy."

Lâm Triết tò mò mỗi lần Dư Huy với Vu Thần giết tang thi xong thì sau đó sẽ bổ đầu tang thi ra, dịch nhầy gớm ghiếc chảy ra khiến hắn cũng hơi buồn nôn.

Thay vì đi hỏi cái tên mặt lạnh gần như chưa thấy thay đổi sắc mặt kia thì hắn nguyện ý hỏi Dư Huy. Anh có vẻ dễ nói chuyện hơn so với Vu Thần.

"À không có gì đâu. Tôi nhặt chơi ấy mà, lát về đỉnh làm vòng cổ làm kỷ niệm"

Lâm Triết cũng không biết công dụng của những viên đá này nên cũng không hỏi thêm nữa, coi như là câu trả lời của Dư Huy cũng hợp tình hợp lý.

"Đi mau thôi."

"À, được."

Trên đường lắc nhắc những chiếc ô tô bị bỏ trên đường, có vẻ như lúc mạt thế diễn ra, chủ nhân của những chiếc xe này đã biến thành tang thi mất rồi, cho nên mới thấy trên xe không có chìa khoá.

Trên mặt vỉa hè được lát gạch màu xám trắng nên nhìn những vết máu đã khô trên nền gạch rất dễ thấy. Không có xác người sống nào cả, có thể là đều bị cắn thành tang thi.

"Xung quanh đây ít tang thi nhỉ?"Lâm Triết nghi hoặc lên tiếng, hắn từ lúc kẹt lại ở đây đã nhận ra điều này nhưng không biết lý do. Năm người vẫn cứ đi về phía trước, cách cửa hàng kia khoảng 30 mét nữa.

"Chắc là lũ tang thi kia không thích đi một mình nên tập trung mở tiệc ở đâu rồi đó chăng?"



Dư Huy nhàn nhạt đáp lời. Tất nhiên là bị tang thi cao cấp điều khiển tới chỗ bệnh viện mà giáo sư Phạm kia ở rồi. Nhìn số lượng tang thi lúc rượt theo chiếc xe của Lâm Triết thì không khác gì địa ngục sau lưng.

"Thật sao?"

"Đùa đấy."

Tin thật là đồ ngốc. Dư Huy kiếp này không giống kiếp trước, kiếp trước đói ăn đói mặc, vũ lực thấp nên không có tâm trạng bình tĩnh và có thời thể nói đùa như lúc này.

Lâm Triết nghe vậy cũng cạn lời. Năm người đã rất nhanh tới trước tiệm tạp hoá, nhìn trông cũng khá lớn. Giống như những siêu thị mini, các quầy hàng đầy rẫy thực phẩm và có cả đồ ăn tươi sống nhưng đã bị phân hủy cả nên mùi ôi thiu bốc từ trong cửa hàng truyền ra.

Hai cánh cửa bằng thủy tinh bị phá hủy mất 1 cái. Bên trong tối đen không một tia sáng, âm thanh gầm gừ như có như không trong cửa hàng.

Dư Huy phát hiện ra cửa hàng tạp nó này gần khu chung cư nhất nên mới định đi tới đây một chuyến.

Nơi này cách bệnh viện trung ương kia cũng khá xa, nên an tâm không lo gặp số lượng tang thi lớn.Sức lực của anh có hạn, dù được cường hoá gấp 2 lần dị năng giả khác nhưng cũng không phải không biết mệt. Hồi sáng giết hơn chục con tang thi, chạy trốn liễu biến dị, thêm lúc nãy cũng giết kha khá tang thi nên cũng cảm thấy hơi mệt mỏi.

"Đi thôi, vào trong xem thứ gì còn sử dụng được thì mang đi."

Xung quanh đây chắc là vẫn còn người sống như bên khu chung cư, nhưng không biết họ có thể rời khỏi nơi trốn của mình để tìm nơi an toàn khác hay không.

Có thể có người phân hoá thành alpha nào đó ở trong trạng thái phát tình mà lên cơn giết tang thi gần đó chẳng hạn.