Chương 95
Chương 95
Trên đường về Thảo rất yên tĩnh, cô vẫn ôm hắn không nói một lời, khi Giang nói chuyện với cô thì Thảo cũng chỉ "ừm" một tiếng rồi lại tiếp tục yên tĩnh vùi đầu vào lưng hắn,
Gần tới nhà cô thì Giang chạy xe chậm lại, hắn chỉnh cái gương chiếu hậu bên trái để có thể nhìn thấy cô, Thảo nhìn thấy hành động thì thông qua cái gương liếc mắt hắn:" nhìn cái gì?"
Giang nhếch môi cười mỉm một chút rồi trả lời:" nhìn em," dừng lại một chút hắn hỏi:" sao hôm nay lên xe ngồi ngoan vậy?"
Cô "hừ, hừ" một tiếng không có trả lời,
Xe chạy tuy chậm nhưng rồi cũng phải tới, Thảo xuống xe, nghiêng đầu về hướng hắn chỉ chỉ cái mũ bảo hiểm rồi hỏi hắn:" anh về luôn à?"
Giang hiểu ý giúp cô cởi quai rồi nhấc nón lên móc trên xe, hắn gật đầu:" ừm, chút anh chở mẹ đi chợ."
Thảo nhẹ gật đầu "ừm" một tiếng, cô bỗng nhiên nhón chân ôm lấy cổ hắn rồi nói:" anh với mẹ nói chuyện lúc sáng em nghe được, em có thể xác định với anh một chuyện, nếu có chuyện có duyên không phận ở đây thì đó là lúc anh không cần em nữa chứ không phải em, và nếu như ngày đó có xảy ra thì em trịnh trọng thông báo với anh là em bây giờ chưa được mười tám tuổi, anh hiểu ý em hông?"
Giang rụt về một cái tay đang vòng lấy eo cô, hắn xoa xoa mồ hôi trên trán rồi liên tục gật đầu:" hiểu hiểu, anh hiểu,"
Thảo hài lòng buông tay vỗ vỗ vai hắn cười hì hì nói:" ngoan, ai phi của trẫm, giờ thì về nhà chợ mẹ đi chợ đi."
Giang vươn tay nhéo mặt của cô một cái rồi cười nói:" ừm, hai ngày nữa vô học rồi, chiều nay anh ra chở em đi ra cầu Cần Thơ chơi."
Cầu Cần Thơ với hắn không xa lạ gì, kiếp trước đi đi về về từ quê lên Bình Dương, Tp.HCM không biết đi qua cầu Cần Thơ bao nhiêu lần,
"Chờ anh đó." Nói rồi cô nhảy nhảy nhót nhót vô nhà.
. . .
Đám hỏi được hai bên bàn bạc vào ngày một tháng chín dương lịch nhằm ngày mười sáu tháng bảy âm lịch,
Vốn định tháng sau nhưng ngày tốt tháng sau thì quá cận, chuẩn bị không kịp nên kéo thêm một tháng nữa,
Việc dọn nhà ra ngoài đập bà Mai với ông Tính cũng đã bàn bạc xong, mùa m·ưa b·ão đến rồi nên cũng không có kéo dài thêm, trưa nay bà Mai mua đồ về cúng kiếng xong là hôm sau có thể bắt đầu dọn đồ đạc ra ngoài này,
Việc ngày mai thì ngày mai tính, chiều tối năm rưỡi thì Giang chạy xe ra nhà Thảo, hắn có rủ thằng Luân đi cùng nhưng Thủy bụng đã hơi to mà đường lại xa nên hai người không đi,
Hắn vào nhà ngồi chơi trong chốc lát thì Thảo thay đồ xong đi ra, chỉ đơn giản một chiếc váy dài qua gối màu xanh nước biển, chân mang giày bata trắng, mái tóc choàng qua một bên vai, da trắng tự nhiên, môi sinh ra đã hồng,
Cô kéo dài hai bước chân bằng ba bước nhanh chóng bước tới trước mặt hắn rồi nắm lên một bên váy xoay một vòng cười hỏi:" thấy em mặc bộ này hợp hông anh?"
Giang chậc chậc lưỡi gật đầu:" hợp! Người đẹp thì mặc cái gì nó cũng hợp!"
Thảo thè lưỡi rồi vuốt vuốt máy tóc nói khẽ:" nghe anh nói chiều nay đi chơi nên em mới đi mua hồi chiều á."
"Đầu tư dữ ta! Rồi lỡ anh dẫn em ra chợ ăn chè rồi sao?"
"Ủa mắc mớ gì? Bộ ra chợ ăn chè là không được mua quần áo mới hả?"
Hắn kéo lấy tay cô xoa xoa cười nói:" được được," rồi kéo tay cô dắt đi ra ngoài chào ông Tính bà Hậu một tiếng,
Bà Hậu dặn dò hai người ban đêm chạy xe cẩn thận, Giang gật đầu rồi dẫn xe ra ngoài,
Hắn lên xe đội nón rồi chống một chân xuống đất gở cái nón bảo hiểm đưa cho cô,
Thảo cầm lấy cái nón, một tay vuốt vậy rồi ngồi một bên bắt chéo hai chân, cô đội mũ xong thì ôm lấy hắn hô:" xuất phát."
Giang vặn chìa khoá, đề xe, vô số rồi chạy hướng cầu Cần Thơ.
. . .
Nói về nơi để đi chơi, chụp hình các kiểu đẹp nhất của Cần Thơ lúc này thì có hai nơi, một là cầu Cần Thơ, hai là bến Ninh Kiều,
Cầu Cần Thơ là cây cầu nối liền hai tỉnh Cần Thơ và Vĩnh Long, từ bên trái theo hướng Cần Thơ- Vĩnh Long mới có thể nhìn thấy bến Ninh Kiều mà không bị xe lưu thông đi qua cản trở nên Giang phải chạy vòng cả chục cây số mới có thể vòng qua,
Trên cầu có đèn sáng trưng, người cũng khá đông, xe đậu dọc theo lan can cầu, có người đậu xe đơn thuần chỉ ngắm cảnh đêm của bến Ninh Kiều, có người lấy điện thoại ra chụp ảnh,
Giang tìm được một khoảng trống đậu xe vào,
Xe vừa ghé lại thì Thảo không kịp chờ đợi bước xuống, nón cũng không kịp cởi cô đã dựa vào lan can cầu nhìn ra ánh đèn nối tiếp nhau đủ loại màu sắc cô "oa" lên một tiếng,
Giang gác xuống chân chống rồi gở nón máng lên xe, hắn đi qua đứng sau lưng cô rồi giúp cô tháo nón cầm trong tay,
Tháo xong hắn đứng bên cạnh cô nghiêng đầu hỏi:" mới đi ra đây lần đầu hả?"
Thảo lắc đầu:" không có, lúc trước còn trên Bình Dương em về đây với mẹ đi ngang qua mấy lần, nhưng lúc đó đi xe đò, có đi qua em cũng không có để ý."
Giang chỉ tay về ánh đèn lấp lánh đối diện:" bên đó là bến Ninh Kiều, mới đầu tính dẫn em qua đó chơi nhưng mà giờ này đông người lắm."
"Thôi, đông người quá chơi không vui, em thích ở đây chơi hơn!!"
"Em khát hông? Anh đi mua nước cho."
Thảo gật gật đầu, Giang xoa xoa đầu cô rồi đi qua cô bán nước cách đó vài mét,
Cầu Cần Thơ mấy ngày nghỉ thường rất đông người ghé qua nên có mấy người dân gần đây họ gánh cần xé lên đây bán nước ướp lạnh, bán đậu phộng luộc,
Hắn đi qua mùa hai chai nước suối ướp lạnh, lại ghé chổ bán đậu phộng mùa một bịch rồi quay trở lại chỗ cũ đứng, hắn mở nắp chai nước rồi đưa cho cô,
Thảo nhận lấy chai nước uông một hớp rồi quay mặt lại nói với hắn:" anh chụp cho em tấm hình đi."
Giang gật đầu rồi móc điện thoại đi về hướng Vĩnh Long hai mét, Thảo đứng tại chỗ bắt đầu tạo dáng, cô đứng chéo hai chân, mũi chân trái hơi kiểng lên, tay phải tạo thành hình cây kéo chỉ vô gò má, đầu nghiêng một góc bốn mươi lăm độ, hai khóe môi nhếch lên đôi mắt híp lại,
Giang đứng cách cô hai mét bắt đúng khoảnh khắc chụp vài tấm rồi giơ tay lên thủ thế "ok" Thảo lại đổi một kiểu khác cho hắn chụp,
Chụp chừng mười mấy hai ba chục kiểu ảnh cô mơi hài lòng bảo hắn dừng, Giang đi qua mở lên mấy tấm ảnh vừa chụp rồi chụm đầu lại xem,
Vì độ phân giải của camera điện thoại không mấy tốt nên tấm ảnh hơi mè một chút nhưng nhìn vẫn rất đẹp, Thảo rất hài lòng, cô nghiêng đầu hôn hắn một cái rồi cười nói:" thưởng cho khanh," rồi cô kéo hắn qua một bên, một tay giơ điện thoại đang mở camera trước, một tay ôm lấy cánh tay hắn nói:" chụp với em vài tấm."
Giang "ừm" một tiếng rồi nhìn về cái điện thoại nở một nụ cười,
Thảo nhìn hai người qua màn hình thì nhíu mũi, cô bất mãn nói:" anh khom người một tý cho bằng em coi, thấy được có cái miệng không nè."
Giang giữ nguyên nụ cười hơi nghiêng đầu về phía trước cho mặt lọt vô khung ảnh, Thảo bất mãn "hừ" một tiếng rồi nhón chân lên nghiêng đầu dừa vào vai hắn cười thật tươi,
"Click"
Âm thanh điên thoại vang lên, Thảo lại đổi một kiểu khác, cô nghiêng đầu, chu môi chạm nhẹ vào mặt hắn rồi "click" một cái,
Chụp hình chán chê một hồi thì Giang dẫn xe sát lại lan can, hai người ngồi trên xe, hắn tách đậu phộng luộc đút cho cô, hai người vừa ăn vừa ngắm cảnh đêm Cần Thơ.
Ps: nay bận quá nên trễ.