Chương 92
Chương 92
Mười một giờ trưa, Giang tới nhà chở Thảo đi mua sách,
Cửa hàng sách thì sát bên trường có một cái, cửa hàng này quy mô không lớn, không gian chừng ba bốn chục mét vuông, cửa hàng tùy nhỏ nhưng nên gạch bông trắng sáng loáng,
Tiệm sách này tên "Gia Khánh" là phụ huynh của một người bạn cùng lớp của Giang, nhưng hắn cũng chỉ là nghe nói chứ lớp mấy chục người nhưng hắn nhớ được tên chỉ đếm được trên đầu ngón tay, trọng sinh lại hắn cũng lười lại đi giao lưu,
Giang dừng xe trước cửa tiệm, đang đợt nghĩ hè nên tiệm sách vắng hoe, hai người bước vào thì có một thanh niên cao ráo, đẹp trai, đeo kính mắt trông rất trí thức ra đón,
Gặp Giang thì thanh niên cũng không hơi rén nhưng hắn cười gượng đón tiếp:" mua gì đó hai bạn?"
Giang nhìn thanh niên thì thấy hơi quen mắt một chút, hắn không mặn không nhạt mà trả lời:" hai lạng thịt heo, một bó cải ngọt."
Nụ cười của thanh niên hơi ngưng, nhưng hắn cũng không dám nói cái gì, chỉ là cười gượng mấy tiếng:" bạn cứ đùa hoài, ở đây tụi chỉ có bán sách thôi hà, bạn muốn mua mấy cái đó thì ra chợ mới có."
"Ơ hay, biết ở đây bán sách thì tới đây mua sách chứ còn mua gì nữa."
Thảo phía sau bấm eo hắn một cái, đè nén thanh âm nói:" anh đi mua sách hay đi kiếm chuyện vậy?"
Giang thay đổi trên mặt nụ cười, haha một tiếng hỏi thanh niên:" tui đùa một chút, bạn có ý kiến gì hông?"
Thanh niên có ý kiến nhưng cũng không có dám mở miệng nói ra, hắn chỉ có thể cười làm lành hỏi han:" hai bạn mua sách trễ vậy à?"
"Mua sách trễ phạm pháp hay gì?"
Thanh niên tắt tiếng, hắn cũng lười lại hỏi, dứt khoát chỉ một cái kệ sách rồi nói:" sách lớp mười hai ở bên kia, gần hết hè rồi hai bạn đi lấy đi tui khuyến mãi cho."
Kiếp trước xem tiktok quá 180 phút trong ngày nên nghe câu này hắn lập tức quát:""Tại sao phải khuyến mãi?" Dừng lại một chút hắn nói:" à ừ, nhớ khuyến mãi nhiều chút."
Thảo che mặt kéo tay hăn đi qua cái kệ thanh niên chỉ, trên đường đi Thảo nhỏ giọng hỏi:" người ta làm gì mà anh ghét người ta vậy?"
Giang nghi hoặc nghiêng đầu hỏi:" ghét ai?"
"Thì cái bạn hồi nãy đó."
Giang quay đầu nhìn thoáng qua thành niên rồi lắc đầu:" anh có ghét nó đâu, học chung lớp mà anh còn không nhớ nó tên gì mà." Thảo định hỏi gì thì đã nghe hắn nói tiếp:" chỉ là nhìn cái mặt thấy hông ưa thôi."
Thảo nghi ngờ hỏi:" sao tự nhiên hông ưa?"
"Cần lý do sao? Nếu cần thì là nhìn nó hơi đẹp trai hơn anh một chút xíu nên anh không ưa được hông."
Thảo nghĩ nghĩ rồi gật đầu:" ừm, đẹp trai thiệt, mà anh cũng vô duyên, tự nhiên người ta đẹp trai cái là anh hông ưa hà."
Trong thời gian nói chuyện thì hai người cũng đi tới kệ sách, nhưng Giang cũng chưa vội lấy sách ngay mà nheo mắt kề sát mặt lại Thảo hỏi:"đẹp trai hông?"
"ừm," Thảo gật đầu một cái nhưng cô lại cười hì hì nhéo nhéo mặt hắn nói:" nhưng mà sao đẹp trai bằng anh được, trong mắt em anh là đẹp trai nhất rồi!"
"Vẫn là em có ánh mắt nhìn, nó làm sao mà đẹp trai bằng anh được."
Thảo che miệng cười liên tục gật đầu rồi thúc giục:" đúng rồi, đúng rồi anh là đẹp trai nhất, lấy cái gì thì lấy lẹ đi còn về nè, trưa rồi đó."
Giang lấy ba chồng sách bọc giấy kính rồi chồng lên nhau chuẩn bị ôm ra quầy tính tiền, hắn quay đầu nói với Thảo:" em đi lấy tập đi."
Thảo "ừm" một tiếng đi qua kệ đựng vở bên cạnh,
Giang ôm chồng sách ra ngoài đặt lên quầy, quầy hàng là một cái tủ kính, bên trong đựng đủ thứ linh tinh, nào là viết chì, viết mực, cục gôm, giấy a4,...
Rảnh tay rảnh chân hắn dựa qua một bên móc điện thoại ra chơi taking tom đợi Thảo ra,
Chừng mười phút sau cô ôm hai chồng tập ra, cô đặt chồng tập bên cạnh chồng sách rồi nói với thanh niên:" tính tiền dùm tui đi bạn."
Thanh niên nhẹ gật đầu, rồi kéo cái máy tính cầm tay bên cạnh qua tính tính một lát rồi ngẩng đầu lên cười nói:" của bạn hết tám trăm lẻ tám ngàn, bớt cho bạn tám ngàn còn tám trăm chẵn."
Giang nghe vậy thì bĩu môi lầm bầm:" khuyến mãi quá trời khuyến mãi rồi."
Hắn lầm bầm đủ lớn, thanh niên cười gượng một tiếng rồi nói:" bạn thông cảm, bớt vậy tui bán mới có lời chứ bớt nhiều quá là tụi lỗ vốn á."
Giang cũng chỉ là không ưa nên nói vậy chứ có giảm giá hay không với hắn cũng không quản trọng,
Thảo trừng mắt hắn rồi lấy ra hai tờ năm trăm đặt lên quầy, cô còn nói thêm:" bạn lấy cho tui thêm một hộp viết mực xanh với một hộp viết mực đỏ nữa đi."
Thanh niên gật đầu rồi mở tủ lấy ra hai cái hộp bút rồi lấy một cái bịch nilon to bỏ ba chồng sách, hai chồng tập, hai hộp viết rồi đặt lên quầy cho cô, hắn lấy tiền Thảo vừa đưa bỏ vô cái hộp kim loại rồi lục lọi lấy tiền từ trong đó ra thói lại cho cô.
Thảo nhận lấy tiền thói rồi nói với Giang:" về anh ơi."
Giang dẹp cái điện thoại rồi xách cái bịch, hắn cười hì hì nói với thanh niên:" nãy giờ tui giỡn á, bạn đừng có để bụng nghe."
Thanh niên hớn hở khoát tay:"Không sao không sao, bạn bè chung lớp cả mà."
Giang cười cười rồi cùng với Thảo song song đi ra ngoài.
. . .
Hai người cũng không về nhà mà chạy ngược lên chợ,
Hắn ghé lại một tiệm bán đồ ngư dụng mua vài cái lưỡi câu vuông nhỏ, một cuộn dây gân mãnh,
Lại ghé qua một tiệm bán thức ăn mua nữa ký thức ăn cho gà rồi mới chạy về, trên đường đi Thảo tò mò hỏi:" anh mua lưỡi câu về câu cái gì dạ?"
Giang trả lời:" nhấp cá bống dừa."
Thảo biết con cá bống dừa nhưng không biết nhấp cá bông là làm thế nào nên cô bảo hắn khi nào đi thì dẫn cô đi theo,
Phân mới rãi nên tưới không có bỏ cử, ba giờ chiều thì Giang đem mớ đồ nghề mới mua rồi dẫn Thảo về nhà,
Tưới cây xong xuôi là đã sáu giờ hơn, nắng đã tắt hẳn,
Giang lấy kềm bẻ chớt nhẹ cái lưỡi câu qua một bên rồi tóm vào dây gân, thả ra đoạn dây dài một mét, chặt một nhánh tầm vông bảy tám tất rồi cột dây câu vào,
Tới phiên chuẩn bị mồi, hồi chiều hắn có mấy con cua bà Mai cân về chưa kịp bán về, cho cua vào trong một cái chảo bỏ đi rồi đâm nhuyễn ra,
Nữa ký thức ăn hắn cho một nửa vào, đổ thêm tý nước rồi trộn đều,
Trộn xong hắn lấy tấm lá chuối đậy lại ủ một lát cho dậy mùi, trong thời gian chờ đợi hắn đi tắm rửa,
Tắm xong thì bà Mai và Thảo đã dọn sẵn cơm, hắn quá bàn ngồi xuống, bà Mai chỉ cái thau mồi của hắn hỏi:" hồi chiều giờ con lục đục cái gì vậy?"
"Con đi câu cá bống," Giang trả lời kéo cái nồi cơm lại gần mình rồi cầm chén lên bới một chén đưa cho bà Mai,
Bà Mai nhận lấy chén cơm rồi nghi ngờ nói:" ai chỉ làm vậy? Đi đào mấy con trùng câu có phải nhanh hông? Thức ăn bột xuống còn cá chưa kịp ăn là tan hết rồi?"
Hắn lại bới thêm một chén nữa rồi đưa cho Thảo, nghe bà Mai hỏi thì cười trả lời:" tan chưa kịp là con cá nó ăn rồi mẹ ơi."
Bà Mai gắp miếng thịt kho tiêu bỏ vô chén cho Thảo dịu dàng nói:" ăn đi con, tối nay ở nhà chơi với bác, thằng Giang nó làm láp đó đừng có đi theo nó chi cho mất công."
Thảo cười nói:"con đi theo giá·m s·át coi ảnh có câu được thiệt hông hay là đi mua cá đem về."
Giang nghe vậy thì không phục hừ hừ nói:" giờ này ai bán mà mua, hai người chờ coi, tối nay con đem cá về ăn không hết luôn nè."
Bà Mai khinh thường bĩu môi:" mẹ thấy sáng mai mua thịt heo ăn cho chắc."