Chương 84
Chương 84
Về tới nhà chào hỏi người nhà Giang xong là chị Quyên kéo Thảo tập tành bơi xuồng, Giang với anh Tiến cũng mặc kệ, dù sao nước cũng không có sâu,
Chị Quyên giành lấy cây dầm bơi ra ruộng, nhưng bơi đường thẳng được chừng một trăm mét thì bắt đầu vẽ vòng tròn,
Anh Tiến nhìn thấy vợ mình chơi vui vẻ thì thở dài:" thấy chị vậy anh cũng mừng, mấy năm nay cực khổ cho chị, hầu như ngoài việc ở nhà làm việc nhà và chăm con ra cũng không có ai tâm sự với chị."
Giang nhẹ gật đầu:" em nghe nói phụ nữ chăm con dễ trầm cảm lắm."
"Ừm, nên anh mới gửi con cho nhà nội, cho chị đi theo anh làm việc, chị vui vẻ mà anh cũng đỡ lo."
Giang nhẹ gật đầu, bỗng hắn nói:"đúng rồi anh, nhà em có trồng một ít nấm rơm, trồng theo mô hình thực phẩm sạch đàng hoàng, anh vô coi thử rồi cho em ý kiến với."
Anh Tiến quay người chỉ cái giàn che mát nói:" ở đó hả?"
"Dạ, đi, em dẫn anh vô coi thử." dứt lời hắn dẫn anh Tiến đi thăm mấy kệ nấm rơm, hắn dỡ một lớp rơm mặt để lộ ra mấy chùm nấm rơm bên trong rồi nói với anh Tiến:" cái này là em cói trên mạng, mấy kệ nấm này là em thử nghiệm, em thấy cũng đạt nên định mở rộng ra cái mô hình này, anh thấy thế nào?"
Tiến đi qua nhổ một cây lên xem, anh trầm ngâm một lát rồi hỏi:" em có định đăng ký thương hiệu hông?"
"Có, nhưng mà chắc phải vài tháng nữa."
Tiến "ừm" một tiếng rồi nói:" nào giờ anh toàn kinh doanh đồ đóng gói không hà," Tiến dừng một chút rồi nói:" bây giờ vầy đi, em đi đăng ký thương hiệu đi, rồi khi nào anh về anh đem một ít về bán thử, nếu mà bán được thì anh ký hợp đồng với em mua số lượng lớn, cũng coi như em có cái đầu ra ổn định, em thấy thế nào?"
Giang gật đầu:" anh cứ đem về đi, đem bao nhiêu thì đem, mấy cái này là em chỉ thử kĩ thuật trồng thôi, phải đợi một hai tháng nữa mới được, chứ giờ chưa có gì hết á anh ơi, trại trồng thì phải đợi một thời gian cho cái nền nó dẻ hẳn rồi mới bắt đầu thi công."
Tiến tỏ vẻ hơi khó xử:" cái này hơi khó, siêu thị của anh mặc dù là siêu thị nhỏ, cũng hông có hùng vốn với ai nhưng mà hàng hoá cũng không thể nào mà qua loa được, không có thương hiệu mà mang vô bán "vệ sinh an toàn thực phẩm" nó vịn được thì mệt lắm."
Giang nhẹ gật đầu:" dạ, không sao, có nhiêu đây em bán lẻ cũng được, còn hông em đem ra bỏ cho chợ đầu mối, khi nào em có thương hiệu đàng hoàng rồi em đem ra chợ anh bán thử, nếu bán được thì anh em mình hợp tác lâu dài."
Tiến gật đầu:" ừm, tới lúc đó em cứ alo cho anh, anh cho người xuống lấy."
"Không cần phiền phức vậy, tới lúc đó em đem lên cho anh cũng được."
Hai người vừa nói vừa đi ra ngoài, lót dép ngồi trên bé bờ nhìn ra chị Quyên với Thảo đang thả trôi theo nước vừa nói chuyện,
Anh Tiến bỗng nhiên lên tiếng hỏi:" hôm trước em nói em còn đi học hả?"
Giang "dạ" một tiếng rồi nói:" năm nay em lên mười hai."
Anh Tiến hiếu kì quay qua nhìn hắn một lượt rồi cười nói:" vậy là em có tiền đồ hơn anh rồi, lúc anh bằng tuổi em mà làm được như em bây giờ thì chị cũng không cần phải theo anh chịu khổ mấy năm trời."
Giang nghiêng đầu cười hỏi:" vậy ra hai người cũng từ tay trắng làm lên đó hả? Thấy anh còn trẻ mà sự nghiệp lớn em tưởng đâu hai người là c.o.c.c chứ."
"C.o.c.c là cái gì?"
Giang haha cười nói:" là con ông cháu cha đó, tại anh với chị nhìn trẻ quá mà nên em tưởng..."
"Haha, thằng này dùng từ lạ bây," anh Tiến dừng một chút rồi nói tiếp: "Trẻ gì đâu em ơi, anh cũng ba mươi rồi, mà gia đình chị cũng đúng như em nói vậy đó, còn anh không phải, tụi anh quen nhau lúc đó anh còn đi học, nhà thì nghèo, đến khi chuyện anh chị quen nhau bị gia đình chị biết được thì phản đối dữ lắm, tới nổi cha mẹ vợ của anh từ mặt chị mấy năm trời,
Hai vợ chồng anh phải bôn ba từ cái sạp hàng nhỏ, cũng nhờ trời thương nên cũng thuận lợi anh mới được như hiện tại."
"Còn gì bằng hai người cùng nhau từ khó khăn đi lên."
Anh Tiếng nhẹ gật đầu rồi chuyển tầm nhìn về phía chiếc xuồng đang trôi theo hướng gió, Giang cũng theo tầm mắt của anh Tiến, hai người ánh mắt có riêng mình hình bóng.
. . .
Xế chiều, chắc là hết chuyện để nói hay là đói bụng rồi chị Quyên với Thảo mới khó khăn mà bơi xuồng vô, mỗi người một cây dầm, riêng phần mình bơi,
Nhưng bơi bơi cái xuồng lại không đi thẳng mà bắt đầu xoay ngang, loay hoay mãi thì hai chị em quyết định không thèm đi theo lẽ thường, bơi cái xuồng ngang như vậy nhích từng chút đi vô,
Thật sự không nhìn nổi nữa Giang lội xuống ruộng rồi bơi ra nắm lấy cọng dây xuồng kéo vô,
Lúc lên bờ thì chị Quyên hứng thú bừng bừng kéo tay nói với anh Tiến:" anh, em nghe bé Thảo nói chuột đồng ăn ngon lắm, anh đi bắt về cho em ăn thử đi."
Anh Tiến "ừm" một tiếng rồi nói:" để mai đi, giờ này tối hù rồi hông có đi đào được."
Giang cười nói:" hôm nay không có trăng, để tối nay em đi săn cho," rồi hắn nhéo mũi của Thảo cười hỏi:" em quảng cáo đó hả?"
Thảo cười nói:" chứ ai nữa, tối nay em đi với anh nha?"
Giang rất nghiêm túc lắc đầu:" dẹp đi, em ở nhà chơi với chị Quyên đi, anh đi mình ên được rồi."
"Nhưng mà..."
"Không được là không." Hắn trầm giọng nói.
Thảo rụt cổ, hắn bình thường rất chiều cô, nhưng những gì hắn đã nói "không" là rất khó thay đổi, làm nũng cũng vô dụng, cô cũng không lại kiên trì đòi theo, chị Quyên hiếu kì nhìn hai người hỏi:"hai đứa sao vậy?"
Giang lắc đầu cười nói:" không có gì đâu chị."
Anh Tiến lúc này lên tiếng:" Giang nói đúng đó, em ở nhà với chị đi, để anh với Giang đi được rồi."
"Em đi mình cũng được."
"Hai anh em mình đi, chứ anh ở nhà cũng có làm gì đâu."
Giang cũng đành phải đồng ý.
Rất nhanh trời đã sụp tối, Giang đội đèn, xách bình đi xuống xuồng, anh Tiến thì cầm cây súng chỉa đi theo sau lưng,
Lúc này cũng có mấy chiếc xuồng bơi qua, anh Tiến chỉ ngồi sau xuồng xem là chính, Giang ngồi phí trước bắt đầu vào việc ngay, hắn bơi ngược lên kênh hai trăm,
Khúc kinh trong này có mấy cái nhà, nhà nào cũng treo một cái bóng đèn chữ u dưới bến, nói tới thì cũng mừng, biết được Giang tự mình bỏ tiền ra điện nên ngoài xã người ta cũng có gửi đơn lên trên trích ra một phần ngân sách kéo điện luôn cho mấy hộ khúc trong này.
Lúa cắt hết rồi, nước cũng lên cao, chuột không có nơi ẩn nấp cũng không có nguồn thức ăn nên chúng nó tập chung xuống mé sông kiếm ăn rất nhiều,
Súng chỉa trong tay Giang như Scar tăng hai độ chính xác, một cái một con, bơi tới gần cuối kênh Thầy Tám mà đã bắn được bốn con, toàn chuột cơm nên cũng không to, chừng cổ tay hà.
Lúc này xuồng bơi qua một cái nhà lá nhỏ, phía trước có một cây nhãn to, anh Tiến hiếu kì hỏi:" ủa nhà đó không có kéo điện hả em? Sao nhà cửa tối thui vậy?"
Giang cũng nhìn lên bờ, hắn biết cái nhà này, đây là nhà của cậu hai Nam, cậu hai Nam không tin ma quỷ nghe người ta nói cây nhãn này không có ai ở được, cậu không tin, cất cái nhà lá ở đây rồi đưa vợ con về đây ở, nhưng mà vô được ở một tháng thì nghe đâu thằng con ổng bị ma giấu hai lần, hoảng hồn vợ chồng dọn đi luôn.
Giang gật đầu:" nhà đó có ai ở đâu anh, chủ nhà dọn đi mấy năm nay rồi."
Anh Tiến nghi hoặc hỏi:"dọn đi? Hồi nãy anh thấy..."
Anh nói một nữa thì dừng, Giang quay đèn sang nhìn anh một cái rồi thủ thế im lặng nói khẽ:" anh thấy cái gì rồi hả?"
Anh Tiếng gật đầu:"ừm." Hắn cũng hơi sợ, nhưng mà dù gì anh cũng là một người đàn ông ba mươi tuổi, ít ra cũng đã từng gặp một hai lần, không đến mức như Thảo sợ đơ cả người, anh nói:"hèn chi em không cho bé Thảo đi."
Giang không có trả lời nhưng anh Tiến cũng hiểu, hai người không lại bàn mà như không có việc gì xảy ra tiếp tục đi bắn chuột.
PS: mấy ai đã từng ...