Chương 77 vòng quay
Sau khi tắm rửa thơm tho đi ra khỏi nhà tắm, trong lòng hắn chửi ba đời tổ tông bầy cá vồ.
Ra ngoài triệu tập mấy đứa em lại một chỗ, hắn hắng giọng hỏi:" ưm hưm, mấy đứa ai đi xẩy ngựa hông?"
Mần lúa xong, vụ nào cũng vậy, có đoàn loto không biết từ nơi nào tới, thuê bãi đất trống ở lộ sau, mấy cái trò chơi chán ngắt đối với hắn như xẩy ngựa, xe lửa, nhà hơi, bla bla... Nhưng đối với tụi nhỏ là có sức hấp dẫn không bình thường, đưa nào đứa nấy mặt mày hớn hở giơ tay lên:" em đi."
"Em nữa."
"Em nữa."
". . ."
Bé Vy thì trực tiếp ôm đùi của hắn cọ, không chịu nổi ma sát hắn ẳm Vy lên cười nói:" tắm rửa, ăn cơm xong rồi đi, sáu giờ mà đứa nào chưa ăn xong thì ở nhà."
Xung quanh nháy mắt trống rỗng, bé Vy cũng giãy dụa khỏi tay hắn, vèo một cái biến mất.
Hắn cười cười vô buồng tìm Thảo, cô lúc này bận bộ pijama màu hồng phấn chấm pi, đang lấy quần áo từ balo treo lên móc, vừa bận rộn vừa hừ hừ ca gì đó.
Hắn nhẹ bước chân đi vào, khoanh tay trước ngực, dựa vào tường, yên lặng nhìn xem.
Thảo dư quang ánh mắt nhìn thấy hắn nhưng làm như không thấy, tiếp tục bận rộn.
Một lúc sau thấy hắn không có động tĩnh, Thảo khẽ liếc mắt:" rồi hông biết lại giúp luôn?"
Hắn cười hề hề đi qua, nhưng cũng hông có phụ mà vòng eo cô, cúi đầu vô tóc cô còn chưa khô hẳn, hắn hít sâu một hơi, mặt lộ vẻ say mê hỏi:" sao thơm vậy em?"
Thảo bị hắn ôm không cúi đầu lấy được quần áo, cô đưa tay ngắt mặt hắn một cái, ôn nhu cười hỏi:" sao? Bộ bình thường em hông thơm hả?"
Hắn tùy tiện để tay cô nhéo mặt mình, cô cũng không có dùng bao nhiêu lực, hắn gặp nhẹ cổ cô, mơ hồ trả lời:" thơm! nhưng mà hôm nay nó là lạ, em mới đổi dầu gội đầu à? Hay đổi sữa tắm khác rồi? sao chổ nào cũng thơm hết vậy!?"
Cô lại không trả lời hắn mà gỡ tay hắn ra:" anh giúp em một tay coi, đứng nhìn mà coi cho được?" Nói rồi cô lấy một bộ quần áo khác định treo vào móc.
Giang kéo tay cô lại:" để anh làm cho, em thay quần áo đi, lát dẫn mấy đứa nhỏ đi chơi."
Thảo nhìn hai cái balo đã không còn bao nhiêu bộ đồ thì gật đầu:" ừm."
Thảo đứng lên lấy từ trên sào một bộ đồ mới treo, cô đóng cửa lại rồi trực tiếp thay đồ tại chỗ.
Giang hút sáo khiêu khích một tiếng rồi đi qua treo lên mớ quần áo đang dỡ dang.
. . .
Đúng sáu giờ là có tiếng đập cửa, tụi nhỏ đứng bên ngoài kêu réo:" anh hai ơi, sáu giờ rồi."
"Anh hai, đâu rồi anh hai?"
"..."
Thảo mở cửa ra, cô nói với tụi nhỏ:" mấy đứa xong rồi hả?"
Cao thấp bốn đứa xếp thành một hàng đồng loạt gật đầu:"dạ."
Thảo ngoáy đầu vô phòng kêu:" xong chưa anh? Tụi nhỏ đợi nè."
Giang treo nốt bộ quần áo sau cùng rồi bước ra hô:"đi thôi mấy đứa."
. . .
Không đủ xe nên Giang mượn cái ghe của cậu ba, lỡ mượn rồi nên mượn thêm cái đèn đội đầu cậu ba mới mua.
Lúc này đã mờ mờ trời nhưng chưa tối hẳn, hắn khiêng cái máy xăng xuống ghe thì tụi nhỏ và Thảo đã ngồi vào chổ ngày ngắn trên mấy cái ghế gỗ mà bà ngoại đã đầu tư.
Thấy hắn đã lắp xong máy vào ghe, Uyên đứng lên mở dây xích ghe, cô cầm cây dầm bơi vài cái cho mũi ghe ra giữa sông, Giang giật máy chạy, chiếc ghế thẳng hướng đầu kênh.
. . .
Cái bến ở lộ sau lúc này ghe xuồng đầu san sát nhau, tìm mãi mới thấy được một cái chỗ đậu, gần tới bến, hắn tắt máy ghế, Uyên thành thục xách dầm bơi vô chỗ đậu, ghe cập lại bến, cô trực tiếp nắm cọng dây xích nhảy lên bờ, lấy từ túi áo ra cái ổ khoá, quấn vô gốc cây gừa vài vòng rồi "cạch" bấm ổ khoá lại.
Trước khi lên bờ, Giang gọi mấy đứa nhỏ rồi dặn dò:" đứa lớn dắt tay đứa nhỏ nghe hông."
Cả đám gật đầu rồi lần lượt lên bờ, cũng may là ở đây người ta có treo một cái bóng chữ u, không sáng lắm nhưng vừa đủ thấy đường.
Theo như Giang dặn dò, ba đứa nhỏ xếp thành một hàng thẳng, Giang và Thảo hai người một trước một sau, Uyên đi bên cạnh bé Vy dắt tay cô.
. . .
Từ chỗ đậu ghe đi tới đoàn loto chừng hai ba trăm mét gì đó, đi bộ một chút là tới, đoàn loto năm nay thuê bãi đất đối diện trường tiểu học.
Đoàn nhỏ nên trò chơi cũng không có nhiều, một vòng ngựa gỗ, một đoàn xe lửa, vài ba chiếc xe điện đụng, một cái nhà hơi, thêm một cái sân khấu cho một chút xíu mấy chị lên hát là hết.
Vòng ngựa gỗ hiện tại trống khá nhiều, mới có hai đứa bé ngồi, người ta đang đợi đủ vé rồi mới chạy, Giang dắt tụi nhỏ đi qua, bán vé vòng ngựa gỗ là một "chị" "chị" vẫn để tóc ngắn, chỉ là son phấn hơi dày, bận cái jeans xanh, áo là một chiếc áo thun crop top trắng, khoác cái áo khoác là áo jeans dài tay xanh lộ ra bụng không mấy trắng, thấy có người "chị" đi tới thì nhiệt tình, cười tươi rối hỏi:" anh đẹp trai, anh đẹp trai, cưỡi ngựa hả? Mấy người, lại đây, lại đây Thu bán vé cho nè."
Thằng Thanh không được thông minh lên tiếng hỏi:" ủa anh, sao tên giống con gái vậy?"
Hậu quả là nhận được một cái liếc mắt từ Thu.
Giang bụm miệng thằng Thanh lại, kéo nó quá một bên rồi hỏi "chị" Thu:" cở cưỡi được không chị?"
Thu niềm nở cười:" được, anh cưỡi em cũng được nói gì mấy con ngựa."
Giang làm như không nghe thấy:" vậy chị cho em năm vé con nít, một vé người lớn đi." Thảo đứng sau lưng nghe rõ ràng nhưng cô không lên tiếng, chỉ là ở trong lòng nhớ lấy.
Chị Thu nhìn thoáng qua mấy người rồi không biết móc từ đâu ra một xấp giấy nhỏ, rồi lại như ảo thuật lôi ra một cây viết, ghi ghi viết viết gì đó rồi đưa cho Giang:" của anh sáu mươi lăm ngàn."
Vé người lớn mười lăm ngàn, vé trẻ em mười ngàn một vé.
Giang nhận lấy vé rồi trả tiền, cả đám dắt nhau qua vòng ngựa gỗ, vòng ngựa gỗ xanh xanh đỏ đỏ chừng hai mươi con, hai đầu mỗi con ngựa gỗ có hai khung sắt nối với mái của trục quay, trên đầu có cái thanh sắt ngang được bọc cao su xuyên qua đầu còn ngựa trông như tay lái xe, trên con ngựa treo mấy cái bóng đèn chớp màu, giao diện hơi cũ nhưng chất lượng không tệ.
Mạnh ai nấy léo lên ngựa, chỉ có bé Vy chân ngắn là không leo lên được, thót thót vài cái thì được Giang đi sau lưng đã hai tay bưng lấy nách nhấc lên.
Nhấc bé Vy lên xong, hắn cũng tùy tiện tìm một con ngựa rồi leo lên, vì không mấy hứng thú hắn lôi điện thoại ra lướt.
"Chị" Thu thấy không còn ai mua vé thì cũng cho trục quay chạy, động cơ của vòng quay là một cái máy dầu đặt dưới trục được kết nối với vòng quay thông qua hộp số, "chị" Thu cầm cái tay quay, "chị" vén vén tay áo, chổng mông, một tay kéo súp bắp, tay còn lại cầm cái tay quay.
Tiếng nổ máy dầu vang lên, chị Thu chỉnh ga cho phù hợp, rồi nắm lấy một cái cần số gạt một cái, vòng quay ngựa từ từ chuyển động phát ra một hồi âm thanh "cót két, cót két" rồi từ từ nhanh dần, tụi nhỏ phấn khích cười "haha" nắm lấy "tay lái" con ngựa rồi điên cuồng mà lắc, Giang thấy tụi nhỏ chơi vui thì cũng cất cái điện thoại, cũng nắm lấy "tay lái" lắc lắc hô to "đứng lại," giả vờ như đang đuổi theo.
PS: cho xin một lượt đánh giá đi các bạn!!!