Chương 70 chung một con dao
Khoảng đâu mười giờ hãy gì đó thì có người gọi đến, một số máy lạ nhưng Giang có thể đoán được là ai, hắn mở nhạc nhỏ lại rồi nhấc máy.
Mặc dù đoán được là ai nhưng lời thoại cơ bản vẫn phải nói:" alo, ai vậy ạ?"
Bên kia là giọng nam trung niên trả lời:"chú Chánh nè, nghe con gái chú nói con tìm chú hả?"
"Dạ, mai chú có thể thu xếp một chút vô nhà con hông?"
"Có chuyện gì hông nói qua điện thoại được hả?"
"Qua điện thoại không tiện lắm, mai chú chạy đò về ghé ngang nhà con nghe chú."
"Ừm, mai cở giờ này chú ghé nhà con."
"Dạ, vậy thôi nghe chú."
"Ừm."
Giang tắt điện thoại thì hỏi bà Mai số của những người còn lại có ký hợp đồng với nhà hắn, mọi người đều thống nhất chín giờ sáng ngày mai sẽ tới nhà.
Hẹn xong xuôi hắn về nhà lục lọi xấp hồ sơ hợp đồng, trong đó có những tờ cam kết về việc chăm sóc cây, in trên giấy a4, giữa mỗi điều đều có một khoảng trắng, đây là hắn cố tình chừa lại, lúc ký tên không ai biết những khoảng trống này để làm gì, cũng không có ai để ý, vì là lần đầu làm những việc liên quan tới hợp đồng như thế này nên hắn chỉ phòng ngừa một chút không ngờ hôm nay lại có việc dùng.
Cầm mấy tờ giấy ra tiệm photocopy động một chút tay chân, rồi photo ra mỗi tờ hai bản lại ra ủy ban công chứng chuẩn bị một chút cho ngày mai.
. . .
Chín ngày sáng ngày hôm sau, lần lượt có người tới, Giang chuẩn bị sẵn hai cái bàn cho mọi người ngồi rồi bưng nước lên tiếp đãi, đến chín giờ ba mươi thì ông Chánh tới.
Đã đến đông đủ, Giang phát mỗi bản photo công chứng mỗi người một tờ, bảy người đại diện cho bảy hộ gia đình nhận lấy, một người trong đó nghi hoặc hỏi:" cái gì đây?"
Người vừa hỏi là ông Sáng, là hộ nhận nhiều cây nhất, Giang không trả lời ông mà ra hiệu cho mọi người đọc trước:" cô chú cứ đọc đi."
Có người đang đọc, có người sau khi hắn nói thì mới bắt đầu đọc, mấy người cũng không có phản ứng quá nhiều, riêng ông Chánh thì hơi cũng người một chút.
Chờ tất cả đọc xong Giang mới hỏi:" cô chú đọc xong chưa ạ?"
Mọi người nhẹ gật đầu, không ai nói gì ngoài ông Chánh:" sao chú nhớ lúc ký cam kết không có mấy điều này?"
Giang nhìn ông Chánh cười hỏi:" điều gì vậy chú?"
Ông Chánh để tờ giấy xuống, chỉ vào hai điều Giang vừa mới thêm nói:" khi nhận vật tư nông nghiệp từ bên thứ ba phải trải qua bên A đồng ý, vật tư nông nghiệp được nhận từ bên thứ ba chỉ được dùng cho cây được nhận từ bên A."
Giang cười như không cười nhìn ông một chút rồi giả vờ kinh ngạc hỏi:" có sao chú? Ngày từ đầu đã có mấy điều này, không lẻ chú không đọc kĩ trước khi ký sao?"
Ông Chánh mơ hồ nhìn mọi người chung quanh, không ai để ý tới ông mà mỗi người chỉ lo nói chuyện của mình, dường như họ rất coi nhẹ tờ cam kết này.
Ông Chánh lúng túng nói:" chắc là chú nhớ nhầm."
Ông Sáng có chút không kiên nhẫn hỏi:" con kêu cô chú đến đây có việc gì không? Mà cha con đâu?"
Giang trả lời:" cha con đang ở Cần Thơ làm ăn, hôm nay con mời cô chú tới đây là muốn xác nhận lại một lần nữa với cô chú về nội dung của tờ cam kết,
Thứ nhất: cô chú cần phải tuân theo mọi yêu cầu kỹ thuật của bên con đưa ra bao gồm thời gian bón phân, bón phân gì, thời gian phun thuốc, phun thuốc gì, mực nước trong vườn, thời gian tưới.
Thứ hai: bên thứ ba cụ thể là vật tư nông nghiệp Thu Thảo chỉ là bên hợp tác với bên con để cùng cấp vật tư nông nghiệp cho cô chú, sẽ không can thiệp trực tiếp tới việc hợp tác của hai bên.
Thứ ba: khi cô chú nhận vật tư nông nghiệp từ bên thứ ba sẽ phải trải qua sự xác nhận của bên con.
Thứ tư: khi nhận vật tư nông nghiệp từ bên thứ ba cần chữ ký xác nhận của cô chú về loại vật tư nông nghiệp, số lượng cụ thể vật tư nông nghiệp mà cô chú đã nhận.
Thứ năm: vật tư nông nghiệp được nhận từ bên thứ ba là do bên con thanh toán mọi chi phí nên cô chú chỉ có thể dùng cho cây trồng liên quan tới việc của hai bên.
Nếu như cô chú không tuân thủ những điều trên sẽ coi như là cô chú đơn phương chấm dứt hợp đồng và sẽ bồi thường theo như yêu cầu của hợp đồng đưa ra."
Rồi hắn nhìn về phía mọi người hỏi:" cô chú có ý kiến gì không ạ?"
Không ai có ý kiến kể cả ông Chánh,Giang gật đầu:" cô chú chắc ai cũng đã có số của con hoặc là cha con, kể từ hôm nay cô chú muốn nhận vật tư nông nghiệp có thể gọi điện thoại xác nhận với gia đình con một tiếng, có vấn đề gì không ạ?"
Tất cả đều lắc đầu, Giang cười nói:" nội dung tờ cam kết đã thảo luận xong, bây giờ con hỏi một chút chú Chánh," nói hắn lấy ra cuốn sổ, lật tới trang của ông Chánh hỏi:"chú có thể cho con biết chú lấy nhiều phân bón như vậy dùng cho việc gì không ạ."
Ông Chánh hơi hồi hộp một chút nhưng vẫn cứng miệng nói:" còn làm gì? Thì chú rãi cho ba cái mít chứ làm gì?"
Giang vẫn duy trì vẻ mặt tươi cười hỏi ông:" hai ngàn cây, trồng mới hai tháng dùng nhiều phân như vậy tốt không ạ?"
Ông Chánh lớn tiếng nói:" tao trồng vườn bao nhiêu năm rồi? Lúc nào rãi, rãi bao nhiêu không lẽ tao không biết?"
Giang cũng thu hồi nụ cười:" chưa kể tới việc chú đã vi phạm điều thứ nhất trong bản cam kết, nhưng chú có bảo đảm với con hai chục bao phân chú rãi cho mít bên con giao hông?"
Ông Chánh vỗ bàn đứng lên:" mày nói vậy là ý gì? Không lẽ tao đem về đổ xuống sông?"
Giang gật đầu:"được, nếu chú nói phân chú đem về là rải cho cây bên con giao, đợt thứ hai cũng chỉ cách đây không tới mười ngày, chú có rải xong hết chưa ạ?"
Ông Chánh chắc chắn trả lời:"đương nhiên là rồi, lấy về hôm sau là tao đã rải xong."
Giang cũng đứng lên:" nếu chú nói vậy thì bây giờ con đem một ít mẫu đất lên Cần Thơ kiểm nghiệm một chút, nếu như mẫu đất không có thành phần dinh dưỡng như chú nói thì con có thể kiện chú l·ạm d·ụng tín nhiệm chiếm đoạt tài sản, và sẽ coi như là chú đơn phương chấm dứt hợp đồng, với giá mít hiện tại là sáu ngàn một ký, chú tính một chút coi dựa theo hợp đồng chú phải bồi thường bao nhiêu tiền? bây giờ con cho chú cơ hội cuối cùng nói thật, số phân đó chú dùng làm gì?"
Ông Chánh biến sắc mặt, sau một lúc cãi chày cãi cối ông cũng cúi đầu nói thật:" chú xin lỗi, tại dạo này chú kẹt quá mà đám cam của chú nó đang ra trái nên chú mới…"
Không đợi ông nói hết Giang đã cắt ngang:" dừng, chú coi con mới năm tuổi hả? Tính ra phân thuốc bán là tới mùa luôn á."
Ông Chánh thấy chuyện là không thể lắp liếm cho qua ông ngồi sụp xuống ghế cúi đầu nói:" là chú tánh tham, chú xin lỗi, con bỏ qua cho chú lần này được hông?"
Giang làm như suy nghĩ một chút rồi trả lời:" thôi được, chỉ cần chú thanh toán số tiền phân thuốc chú nhận lấy, chuyện lần này còn sẽ bỏ qua," dừng lại một chút hắn nói:"nhưng con hi vọng chuyện lần này là lần đầu cũng như là lần cuối, vài triệu bạc với gia đình con không lớn, nhưng tín nhiệm của gia đình con với chú không phải vài ba triệu bạc có thể mua được đâu."
Ông Chánh liên tục gật đầu:" chú hứa, chú hứa."
Giang gật đầu:"thôi được rồi, chú về trước đi, chú nhớ chuẩn bị tiền thanh toán tiền phân thuốc."
Ông Chánh hỏi, trong giọng nói có chút cầu khẩn:" bây giờ chú không có tiền, có thể cho chú nợ tới bán cam hông?"
Giang giang hai tay lắc đầu:" chuyện này con không biết, vấn đề này chú phải thương lượng với người ta đi."
Ông Chánh cũng không nói gì thêm, ủ rủ ra về.
Giang cười nói với mọi người:" xong rồi ạ, cô chú có thể về rồi ạ."
Sáu người gật đầu, vừa đi vừa bàn tán chuyện của ông Chánh, cũng coi trọng một chút tờ giấy trong tay.
Giang nhìn họ rời đi thì trong lòng cười lạnh, từ lúc họ đặt bút ký tên là hai bên đã cầm chung một con dao, hắn cầm cán còn họ cầm lưỡi, muốn rút con dao từ trong tay hắn thì cũng phải chuẩn bị tinh thần mất chút máu.
PS: thấy main não hơi gân nên mình cũng ráng động não nghĩ ra cái dụ này, không biết có hợp lý với thực tế hay không nữa.