Chương 65
Chương 65
Tiến độ hôm nay không chậm, nhờ có vạn biến lệnh dịch chuyển đến mấy bãi quái cấp cao hơn mà chỉ mất một đêm toàn bộ lên được hai cấp.
Mấy cái shop cũng buôn bán không tệ, bây giờ tiền lời cũng rủng rỉnh hơn chục triệu.
Năm người đang bận rộn, không, là bốn, bé Vy chỉ là mở lên máy ngồi xem phim hoạt hình, vì đeo tai nghe không tốt nên Giang sắm cho bé Vy một cái loa nhỏ.
Gần mười giờ trưa thì có tiếng chuông điện thoại, là của Thủy, cô nhắc máy lên nghe:" con nghe nè ngoại."
Bên kia nói gì thì mọi người không nghe thấy, chỉ có Thảo chú ý tới Thủy thì có thể thấy được bằng mắt thường mặt Thủy dần dần trắng, môi cũng run run,
"Cộp."
Chiếc điện thoại trên tay cô rơi xuống nền bê tông, Thảo là thất thanh:" chuyện gì vậy Thủy?"
Giang và Luân cũng bị âm thanh chiếc điện thoại rơi xuống đất, quay qua thì nhìn thấy Thủy đang lung lay sắp đổ, Luân vội vàng ôm lấy cô, lo lắng hỏi:"chuyện gì vậy em?"
Thảo cũng đi qua nắm tay Thủy, tay cô bây giờ đã lạnh ngắt, Thảo dùng hai tay mình xoa xoa cho cô:" Thủy, bình tĩnh, có chuyện gì từ từ nói."
Thủy ngực khó chịu lợi hại, cô run rẩy nói:" thằng Quý, thằng Quý..nó..nó đi qua casino đánh bài, nợ người ta hai trăm triệu, giờ nó bị nhốt ở bên đó, người ta tới nhà đem giấy nợ đòi, bà ngoại mình bị sốc lên tăng xông bây giờ đang c·ấp c·ứu ở đa khoa số 10." Quý là tên thật của tên Gồm.
Vừa nói cô vừa khóc lung lay đứng lên:"mình phải đi ra bệnh viện lập tức."
Nhưng mới vừa đứng lên thì cô lại đổ về trong ngực của Luân, Luân ôm cô đứng lên:"để anh đưa em đi, em bình tĩnh một chút coi chừng động thai."
Lúc này Giang cũng đứng lên móc ra cái chìa khoá đưa cho thằng Luân:" mày lấy xe tao mà đi."
Thằng Luân nhận lấy chìa khoá ôm Thủy đi ra xe thì Giang gọi lại nó, Luân dừng lại một chút, Giang trầm giọng nói:" Thủy đã mất bình tĩnh, mày không được rối biết hông? Có chuyện gì gọi cho tao, tao chạy ra."
Luân gật mạnh đầu:"ừm, tao biết rồi."
Luân đưa Thủy qua cho Thảo ôm một lát, dẫn xe ra ngoài, Thảo lấy một cái nó bảo hiểm đội lên cho Thủy, nhét cái điện thoại cô làm rơi vào túi cô, rồi đỡ cô lên xe dặn dò:" ôm chặt biết hông?"
Thủy cả người đang run ôm chặt lấy thằng Luân nhẹ gật đầu, Luân cho xe chạy đi.
Thảo và Giang đứng nhìn hai người đi xa trên mặt lộ vẻ lo lắng.
Lúc này bà Mai đang nấu cơm trong bếp nghe được động tĩnh thì vội vàng chạy ra hỏi:" có chuyện gì vậy?"
Giang kể lại cho bà Mai nghe, bà Mai lo lắng cho Thủy và bà ngoại của Thủy nhưng cũng chỉ có thể thở dài.
. . .
Trên xe Thủy ôm chặt lấy thằng Luân, nước mắt không ngừng rơi, lưng áo của thằng Luân đã bị thấm ướt, nó lo lắng cho cô nhẹ giọng khuyên nhủ:" em đừng có lo, ngoại không sao đâu."
Thủy nhẹ "ừm" một tiếng, cô nhắm mắt lại trong lòng không ngừng cầu nguyện cho bà ngoại.
Thằng Luân cũng không lại nói, tập trung lái xe.
. . .
Kì tích đã không xuất hiện, đến bốn giờ chiều thì Giang nhận được điện thoại của thằng Luân:" bà ngoại của Thủy không qua khỏi, mày chở Thảo lên đây khuyên Thủy một chút giùm tao đi, tao nói hết lời rồi mà Thủy cứ khóc từ chiều giờ rồi."
Giang trầm giọng "ừm" một tiếng:" tao với Thảo đi ra liền, mày coi chừng Thủy đi, có gì gọi bác sĩ liền."
Dứt lời nó cúp máy, nói với Thảo bên cạnh:" bà ngoại Thủy mất rồi, em mặc áo khoác vô đi, anh chở em đi ra ngoải."
Thảo nghe xong thì vội vàng đứng dậy mặc áo khoác rồi chạy ra phía trước đợi hắn, Giang nói với bé Vy:" Vy ở nhà ngoan nghe hông? Anh hai đi tý anh hai về."
Vy ngoan ngoãn gật đầu:" dạ, anh hai đi đi."
Giang sờ đầu cô một cái rồi chạy qua nhà cháy, giở cái mền trùm lên cái xe mới của ông Tính dẫn ra ngoài, nó hỏi bà Mai:" chìa khoá xe này đâu rồi mẹ?"
Bà Mai cũng nghe thấp thoáng cũng biết một chút tình hình, bà chạy vô nhà lấy cái chìa khoá đưa cho Giang, Giang nhận lấy nói:" con đi tới nay chắc không có về, mẹ khi nào về thì khoá cửa luôn đi nghe mẹ."
Bà Mai gật đầu dặn dò:" ừm, xe cộ chạy từ từ thôi nghe."
Giang "dạ" một tiếng rồi dẫn xe ra trước, lấy hái cái nón bảo hiểm trên xe, đưa cho Thảo một cái, hắn đội một cái, Thảo lên xe ôm lấy nó, Giang cho xe nổ máy rồi chạy đi.
. . .
Hai người tới bệnh viện thì đã gần năm giờ, Thủy ngồi thẫn thờ, đôi mắt sưng húp ngồi trên hàng ghế nhựa trước phòng c·ấp c·ứu, dựa vào vai Luân, Thảo lên tiếng hỏi Luân:" Thủy sao vậy?"
Luân lắc đầu im lặng không lên tiếng.
Thảo đi tới ngồi bên cạnh Thủy, vừa nắm lấy tay Thủy thì cô đã nhào qua ôm lấy Thảo khóc lớn:"ngoại mình, ngoại mình bỏ mình đi rồi Thảo ơi!"
Thảo vỗ vỗ lưng cô:" bạn đừng khóc nữa, ảnh hưởng tới em bé." Nói cô cũng bắt đầu nức nở.
Thủy dụi đầu vào vai cô, vẫn đang khóc.
Giang ra hiệu thằng Luân đi ra ngoài, Luân nhìn thoáng qua hai người đang ôm nhau khóc một đoàn thì thở dài, đứng lên theo Giang đi ra ngoài, Giang đứng dựa vào cây cột trước cổng bệnh viện hỏi:"chuyện thế nào?"
Thằng Luân tức giận nói:" tao nghe ông ngoại nói là thằng Gồm, nó không biết làm sao lưu lạc qua casino đánh bài, thua không biết bao nhiêu, hôm nay có mấy thằng xã hội đen lại đây đem tờ giấy nợ lại đây đòi tiền, nghe đâu thiếu hai trăm triệu, người ta nói không trả tiền thì tụi nó nói không trả tiền thì tụi nó g·iết thằng Gồm, bà ngoại nghe thì lên cơn đột quỵ, đưa đi c·ấp c·ứu mà không kịp, chỉ trễ một chút thôi..." Dừng lại một chút nó nghiến răng nói:"mẹ nó, thằng chó đó, hôm trước nó dám bỏ thuốc thủy, nếu không phải tao thấy Thủy ở nhà một mình không yên tâm mà quay lại thì... Con mẹ nó, sao nó không c·hết mẹ nó bên đó đi." Càng nói nó càng kích động.
Giang đi tới vỗ vỗ vai nó:" thôi được rồi, mày bình tĩnh đi, chuyện bây giờ là lo an táng cho bà ngoại của Thủy, với lại mày coi đưa Thủy đi kiểm tra một chút, tao thấy trạng thái của Thủy hiện tại không tốt lắm đâu."
Luân gật đầu:"ừm, tao biết rồi," nhưng lại nói:" nhưng mà rối nhât bây giờ là tiền nợ tao không biết kiếm đâu ra, nhà ngoại Thủy đất đai không có nhiều, tính luôn cái nền nhà cũng bán không được hai trăm triệu nữa, thằng chó đó c·hết bên đó tao không quan tâm nhưng tao sợ bọn nó cứ tới nhà Thủy gây phiền phức."
Giang trầm ngâm hỏi:" bây giờ hai đứa mày có bao nhiêu?"
Luân buồn bã nói:" hai đứa tao đi theo mày làm hỗm giờ, dành dụm mấy tháng nay dư được có năm sáu chục triệu gì đó, ngoại Thủy không lấy lễ hỏi, tao định làm đám cưới xong dư chút đỉnh thì mua chiếc xe, mà bây giờ xảy ra chuyện này..."
Giang gật đầu nói:" thôi được rồi, mày để dành số tiền đó mà làm mả mồ cho bà ngoại đi, còn tiền nợ để tao tính."
Thằng Luân kích động nắm lấy tay Giang:" mày ráng giúp tao, coi như mày cho tao mượn, rồi mày trừ dần vô tiền lương của tụi tao đi."
Giang vỗ vỗ tay nó:" ừm, đi vô coi ông ngoại có cần gì thì giúp đi, để mấy cái dụ này tao tính."
Luân liên tục cảm ơn rồi chạy vô trong bệnh viện, ông ngoại của Thủy lúc này đang làm thủ tục để đưa xác bà ngoại về nhà, nhìn ông lão già nua bây giờ lại đôi mắt vẫn đục, khuôn mặt thẫn thờ Giang thở dài lấy ra điện thoại.
PS: xin hoa.