Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Trọng Sinh 2012, Tôi Làm Ruộng

Chương 56 không bằng cầm thú




Chương 56 không bằng cầm thú

Chương 56

Hôm nay thời tiết không mấy đẹp, đã tám giờ sáng nhưng ngoài trời vẫn đen kịt, mưa rơi như trút nước, tiếng mưa rơi lên mái tôn phát ra âm thanh "cộp, cộp" không dứt, gió thổi mấy cây bạch đàn bên sông cong cả đọt.

Ông bà ngoại ngồi rầu rĩ, mưa to, gió lớn thế này thì lúa có mà ngã sạch.

Nhưng những điều này Giang và Thảo không biết, hai người bây giờ ôm thành một đoàn, chăn mền che kín bít, không có gì thoải mái bằng buổi sáng trời mưa được ôm người yêu mà ngủ nướng ( rất tiếc tao ế nên không trải nghiệm được.)

Nhưng cái điện thoại không biết điều để trên đầu nằm lúc này lại reo lên, một lần chuông, hai lần chuông,... Rồi im lặng, năm, mười giây sau nó lại réo lên, Thảo buồn bực lên tiếng:" ai gọi anh kìa."

Giang lúc này mới cầm lên điện thoại, xem cũng không thèm xem trực tiếp bắt máy, tiếng mưa hơi ồn nên phải mở loa ngoài, giọng không mấy thân thiện:"alo?."

Đầu dây bên kia là giọng nói miền bắc:"alo, em rảnh không? Dậy bàn chuyện làm ăn một chút."

Giang bật đầu ngồi dậy, nhìn xem màn hình "Sơn nos" nó tỉnh hơn phân nửa hỏi:" có chuyện gì vậy anh? Bộ acc chưa giao đủ hả?"

"Sơn nos" trả lời: " không có, mà lại rất đúng hạn."

Giang "dạ" một tiếng rồi hỏi:" vậy anh gọi em có gì hông?"

"Chuyện làm ăn, anh mới nhận một đơn acc cấp năm mươi cày lên sau mươi, một trăm hai một cấp, em nhận không?"

"Nhiều hông anh?"

"Không nhiều, năm trăm cái à."

Cơn buồn ngủ biến mất, Giang tỉnh táo lại hỏi:" bao nhiêu? Anh nói bao nhiêu?"

"Sơn nos" xác nhận lại lần nữa:" năm trăm cái, từ năm mươi lên sáu mươi, một trăm hai một cấp."

Giang bật thốt lên:"con m* nó, dân chơi nào có tiền dữ vậy?"

"Đừng lấy tư tưởng của tụi mình ra để so sánh với mấy dân chơi, em biết võ lâm không? Cái trò này cày thuê, đập v·ũ k·hí thuê, đi sự kiện là kiếm tiền tỷ."

Võ lâm truyền kỳ, nổi tiếng một thời, có thể nói chơi võ lâm chưa chắc đã giàu, nhưng người giàu mới có thể đứng top sever, dân chơi võ lâm không phải giàu thì cũng là cha mẹ giàu.

"Mà sao tự nhiên có cái đơn lớn dữ vậy anh?"

Giọng "Sơn nos" ngạc nhiên hỏi:" em không biết gì à ? Ồn ào cả tuần lễ nay rồi,"

"Cái bang hai thằng tộc trưởng của hai cái gia tộc top một server một với thằng tộc trưởng gia tộc top hai server một xích mích gì đó,

"Cái thằng tộc trưởng của cái gia tộc liên hợp mấy cái gia tộc khác pk toàn bộ thành viên của gia tộc top hai, chỉ cần vừa ra khỏi làng là nó dí, thằng top tộc trưởng gia tộc top hai tức quá cũng tìm mấy cái gia tộc nhưng không ai giúp,

"Nó tìm anh mua một lô acc, max cấp mà anh không có, chỉ có cấp năm mươi thôi, nên nó bảo anh cày lên cấp sáu mươi cho nó, thằng này chịu chơi thật! nó dám chỉ cả chục triệu một acc để mua full trang bị mười hai,



"Tính ra pha xích mích này nó đổ dô hơn một tỷ bạc!."

Nghe "Sơn nos" kể xong Giang cũng chậc lưỡi:" con mẹ nó, đúng là sự nghèo khó ảnh hưởng tới tầm hiểu biết của em!" " Anh định giao cho em bao nhiêu?"

" Hết luôn."

"Vcl, năm trăm acc cấp năm mươi lên sáu mươi mà anh giao hết cho em sao làm nổi.



"Anh em hợp tác bấy lâu, lần nào em cũng giao acc đúng hạn nên anh mới ưu tiên cho em, em nhận đi, linh chi bao no, mà nhắc linh chi mới nhớ, chuyến này em có cắn thì cũng cắn ít ít thôi nghe, chuyến trước em cắn hơi nhiều, anh bù bỏ mẹ ra."

Nhắc tới chuyện này Giang xấu hổ, nó cười làm lành nói:" haha, lỡ tay giáo dịch hơi nhiều."

"Sơn nos" cũng không so đo mà hỏi:" em nhận không?"

"Anh cho em mười phút, mười phút sau em gọi lại."

"OK em."

Cúp điện thoại Giang lập tức bấm số gọi cho anh chủ tiệm máy tính, điện thoại kết nối:" alo?"

Giang lên tiếng:"alo, em nè, anh còn nhớ em hông?"

Im lặng một chút đầu dây bên kia "ồ" một tiếng:" ồ, là em à, nhớ chứ, khách vip mà sao không nhớ!."

" Vậy anh tin tưởng em hông?"

"Thế đ*o nào em hỏi vậy? Tin chứ sao hông."

"OK vậy bây giờ anh giao tới nhà em hai bộ máy tính, khi nào em về em gửi tiền."



"Em ở đâu?"

"Nghỉ hè, về quê chơi mấy ngày, khi nào em về em ghé ngang trả tiền luôn."

"OK, mà bây giờ giao có người nhận hông?"

"Anh đợi em chút."

Giang tắt điện thoại rồi gọi cho thằng Luân, đổ vài hồi chuông thằng Luân bắt máy:" gì bạn hiền?"



Giang gấp giọng hỏi:" đang ở đâu vậy?"

"Đang ở nhà bạn nè."

"Ở dưới có mưa hông?"

"Hông có."

"Ừm, chút nữa người ta giao máy tính vô, mày coi kiếm chỗ chỉ người ta lắp nghe, tao mới nhận cái đơn acc, xong đơn này là phát."

"Ừm, để đó tạo lo," giọng Luân dừng một chút rồi nói:"à bạn hiền, báo với bạn một tin vui, giường của bạn bị sứt mối hàn rồi."

Giang ngạc nhiên hỏi:" ai làm?"

Thằng Luân họ mấy tiếng rồi nói:" tao, hai đứa tao làm."

Giang suy nghĩ một chút rồi hỏi:" tụi mày ngủ nhà tao?"

Thằng Luân "ừm" một tiếng.

Giang lại hỏi: "Ngủ giường tao?"

Vẫn câu trả lời lời đó: "Ừm."

Giang rặn từng chữ hỏi: "Rồi, quầng, nhau, trên, giường, tao."

"Ừ..m.." âm thanh hơi ngập ngừng.



"Tao nhớ mày nói Thủy đang mang thai mà!?"

"Ừm."

"Không ảnh hưởng gì sao?"

Luân trả lời:"không ảnh hưởng, tao coi trên mạng rồi."

"Làm tới sập giường cũng không ảnh hưởng?"



Thằng Luân đính chính:" không có sập, chỉ bị sứt mối hàn nên giường hơi nghiêng, chắc là thợ tay nghề không tốt."



"Đmm, chú tao năm sáu năm trong nghề hàn, mày nói tay nghề không tốt, mày không thể nhẹ nhàng với cái giường của tao một một chút sao? mày đúng là cầm thú mà!"



Dứt lời Giang tắt điện thoại, dư quang nhìn thấy Thảo đang chớp chớp mắt nhìn nó, cô hỏi khẽ:"rất cầm thú sao?"

Giang không nghĩ nhiều mà gật đầu:"ừm."

Ai biết cô lại thán nói:"anh còn không bằng cầm thú!" Dứt lời cô không đợi nó kịp phản ứng thì rút vào trong chăn, trùm kín đầu.

Giang sửng sốt một chút, rồi liệt kê một chút những câu mình vừa nói, hắn đen mặt, sốc lên chăn:" thấy trẫm thương riết rồi làm tới đúng hông?"

Một trận loạn vò bắt đầu, nhưng chỉ thế thôi.

. . .

Mười mấy phút sau, Thảo mồ hôi nhễ nhại chui ra ngoài, cô quay đầu lại mặt đỏ rần, thở hổn hển mắng:"anh đúng là không bằng cầm thú." Trêu chọc cho tới rồi dừng, nhưng lời này cô không nói, cô sửa sang quần áo một chút rồi chạy ra ngoài.

Giang nhìn bóng lưng cô đi ra ngoài thì rơi vào trầm tư, bạn gái đã trưởng thành, nên chuẩn bị một chút.

Mấy giây sao nó lấy ra điện thoại gọi cho chủ tiệm máy tính:"alo anh, giao máy liền cho em nghe, có người nhận á."

"Rồi rồi, anh bây giờ chuẩn bị giao liền cho em."

Rồi Giang tắt điện thoại gọi cho "Sơn nos".

"Alo anh, anh gửi acc qua cho em đi.

"OK, chờ anh năm phút."

"Ting, ting." Tin nhắn đến, mấy tấm hình được gửi qua, Giang mở ra Facebook gửi cho thằng Luân rồi lại gọi cho nó.

Thằng Luân bắt máy lên tiếng:"nghe nè bạn hiền."

"Mắc ói quá, bình thường lại giùm tao."

"OK, ok có chuyện gì nói đi thằng chó."

"Chó cmm, cái đơn mới tạo gửi qua rồi đó, ráng treo máy trong hai tháng xong nghe."

"Treo máy? Không sợ..."

Nó chưa kịp nói thì Giang đã cắt ngang:" câm mẹ mồm, cái miệng l** mày ngủ ở đó đi cạnh giùm tao đi, ok hông?"

"Được, mình anh em tốt mà, cho mượn cái giường ngủ là OK."

"Ừm."

Cúp điện thoại Giang thở phào một cái, nó tắt điện thoại đứng lên đi ra ngoài.

PS: đang vừa ngồi làm vừa suy nghĩ tình tiết mới, thì một tia sét chớp qua đầu, thế là mình đã nghĩ ra luôn một bộ truyện mới.