Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Trọng Sinh 2012, Tôi Làm Ruộng

Chương 38 ăn ý




Chương 38 ăn ý

Hôm nay Giang dậy rất sớm, mới năm giờ, cũng không phải tốt lành gì, tiếng đập nước đá, tiéng người nói chuyện, ồn ào hắn không ngủ được.

Mới sáu giờ mười lăm hắn đã tới nhà Thảo, hai người cùng nhau tới trường, hắn đang định trò chuyện với thằng Luân về chuyện cày thuê thì Thảo gọi hắn:"anh quên chuyện cha Như nhờ sao?"

Hắn gãi gãi đầu:"còn sớm mà, biết giờ này nó tới chưa."

Thảo lôi hắn đứng dậy, Giang rất bắt dĩ đứng lên, hai người lên lầu tìm tên Duy, lượn cỡ nữa tiếng trên dãy lớp mười hai thì cũng tìm được mục tiêu.

Lúc này tên Duy đang ngồi như mắt hồn trong lớp, hắn ngồi tổ hai bàn đầu phá lệ dễ thấy, hai người tiến vào đứng trước măth hắn rất lâu hắn cũng không hay biết, giang vừa định gọi hắn thì Thảo dùng phương thức rất trực tiếp,

"chát" một bàn tay hạ xuống, ba mươi mấy ánh mắt nhìn về phía này, tên Duy cũng tỉnh hồn lại, hắn chưa kịp phản ứng thì Thảo đã giơ tay lên định đánh thêm cái nữa nhưng Giang kịp thời bắt lại tay cô, chân mày nhíu lại hỏi: "em làm gì?"

Không đợi cô trả lời hắn đã nâng tay cô lên thổi thổi:"em đánh nó làm gì? em coi tay em đỏ hết rồi kìa, em muốn đánh nói anh, anh đánh giùm cho"

Thảo trong tít tắt nhu thuận lại, cô chỉ vào tên Duy:" đánh nó giúp em."

Giang xoay người về phía tên Duy, không cho hắn thời gian hắn nói chuyện là một trận loạn đánh, một bên đánh một bên mắng:"cmm, tại sao mặt mày dày như vậy? bạn gái tao đánh mày xưng hết cả tay, cmm, cmm."

Tên Duy b·ị đ·ánh ngu người, hoàn toàn không nói được câu nào, lúc này một tên to con trong lớp nhìn không nổi đứng lên đẩy ra Giang, có mấy thằng choi choi trong lớp cũng đi theo hắn, Giang thản nhiên hỏi:"tụi mày không biết tao hả?"

Tên to con trả lời:"mày thằng thằng đ*o nào mà tao phải biết?"

Giang cũng lười cùng tụi trẻ trâu so đo, hắn chỉ thằng Duy b·ị đ·ánh như con chó c·hết hỏi:"chung băng với tụi mày?"



Tên to con nhìn về phía thằng Duy lắc đầu:"không phải, chỉ là đây là địa bàn của tao, không phải chổ mày lộng hành."

Thảo kéo kéo góc áo Giang nhỏ giọng hỏi:"anh đánh lại tụi nó hông?"

Giang cười nhẹ:"em coi thường ai vậy?"

Thảo vỗ vỗ vai hắn trịnh trọng nói:" em tin tưởng anh."

Giang có cảm giác không ổn, bạn gái đang đào hố cho hắn nhảy, hắn nên nhảy hay không? không cho hắn nhiều thời gian suy nghĩ Thảo đã tiến lên một bước nhìn tên con mỉa mai nói:"dựa vào mấy thằng mày,"

cô lui lại một bước đứng sau lưng Giang hô:"lên anh, đánh tụi nó má nhìn hông ra cho em."

Quả nhiên, em hết thương anh rồi, nhưng là một người rất thương yêu bạn gái, lời này là hắn không nói ra, hắn nghiêng đầu nhìn cô:"em đi ra ngoài chơi đi, đợi anh chút."

Thảo ngoan ngoãn gật đầu, cô ra ngoài còn tiện tay đóng lại cửa, lấy cái ổ khóa móc hờ vào, như sợ Giang sẽ chạy vậy.

Mấy tên lớp mười hai đứng hình mất năm giây, tên to con cười haha nói:"tình cảm thật tốt, thật là cảm động mà."

Giang không trả lời lấy thế sét đánh đám vào bụng tên to con một cái, một trận loạn cước mấy tên lớp mười hai đã bị đanh lui mấy bước, tên to con ôm bụng thở không ra hơi, hắn gian nan ngồi dậy quát lớn:" đập nó, đập ccmn cho tao."

. . .

Thảo lúc này hai tay vịn vào lan can, nghiêng một góc bốn mươi lăm độ về phía trước dùng hết sức bình sinh hét lớn:"g·iết người rồi, mấy anh lớp mười hai đánh bạn tôi gần c·hết rồi, ai cứu với."



Trong phòng giáo viên, mấy giáo viên đang ngồi nghe tiếng hét thì đứng phất dậy, nếu hỏi lúc này từ ngữ n·hạy c·ảm nhất là gì thì đó là "đánh nhau" chuyện của Như làm rất lớn, bộ giáo dục đã gửi công văn xuống yêu cầu xử phạt nghiêm trọng tất cả các trường hợp đánh nhau, Linh đã nằm trên họng súng chỉ chờ bóp cò, thứ hai sinh hoạt thì quyết định cho thôi học sẽ được tuyên bố.

Nghe có người đánh nhau các thầy cô lập tức ra khỏi phòng học, nhìn về phía tiếng hét thấy Thảo thìa lập tức hướng cầu thang chạy tới.

Thảo nhìn thấy mấy giao viên khát ở cầu thang thì hướng về phòng học hét:"mấy người thả bạn tôi ra, tôi cho mấy người hay thầy cô đang tới đó."

Giang nghe tiếng cô hét thì ngã lăn ra sàn gở lấy dép ấn ấn lên áo sơ mi trắng, toaanf bộ ba mươi mấy ánh mắt nhìn hắn bao gồm nhóm tên to con vừa mới loạn choạng đứng dậy, Thảo lúc này mở của chạy vào, nước mắt đầy mặt đứng trước mặt nhóm tên to con nức nở nói:"mấy người đừng đánh nữa, còn đánh nữa là bạn tôi c·hết đó."

Đang lúc toàn bộ không hiểu ra sau thì thầy tổng phụ trách dẫn đầu đi vào, nhìn thấy "vô cùng thê thảm" giang đang nằm trên mặt đất trong long thầy lộp bộp hét lên:"mấy em làm cái gì, có còn coi đây là trường học hay không."

Thảo như vớt được cọng cỏ cứu mạng chạy tới đỡ lấy Giang đang nằm trên mặt đất "vô cùng đáng thương" vừa khoc vừa nói:"thầy ơi, thầy ơi, bạn em,"

cô chỉ vào thằng Duy kể lễ:" là anh Duy đó thầy, cha Như nhờ tụi em chuyển lời cho anh Duy, nhưng mà tụi em chưa kịp nói hết thì anh Duy kêu mấy anh này đánh bạn em nó thầy." cô chỉ ra cửa, không biết lúc nào nằm ở đó một cây viết gãy:"mấy người này xô em ra ngoài rồi lấy cây viết rài cửa lại nữa á thầy, mấy anh đây là muốn g·iết người, muốn g·iết người thầy ơi."

Giang nằm trong ngực cô run cầm cập, đây, đây, đây là ai vậy? hắn "suy yếu" mở ra mắt nhìn kĩ vài lần mới thở phào trong lòng.

Thầy tổng phụ trách cũng biết một số chuyện của Duy và Như, ông chỉ vào nhóm người và cả Duy:" mấy em xuống văn phòng với thầy."

Nhóm người liên tục kêu oan nhưng thầy tổng phụ trách làm như không nghe quát:"đi xuống ngay."

Nhóm người ngậm miệng, đi trước ra ngoài, thằng Duy từ nãy giờ không có nói cái gì, cũng theo sau.

Ông quay lại xem Giang thấy hắn không sao ông mới thở dài, quan tâm hỏi:"em có thấy khó chịu chổ nào không?"



Thằng gian rất chó, nó bây giờ còn ỷ vào trong ngực Thảo nói khẽ:"em không sao đâu thầy."

Thầy tổng phụ trách gật đầu:"vậy mấy em xuống văn phòng với thầy chút nha?"

Nó gật đầu lúc này mới gian nan đứng lên:"dạ, thầy đi trước đi, tụi em theo sau."

Thầy tổng phụ trách gật đầu, gọi hai giáo viên đi trở về văn phòng, Thảo nhìn thấy thầy cô đều đi thì vỗ vỗ lưng hắn:"rất ăn ý nha."

Giang kề vào tai cô nói nhỏ:"em thật bỉ ổi."

Thảo cười hỏi:"anh không thích sao?"

"thích, sao không thích, em làm rất tốt."

Thảo lại không vui lâu thì lại thở dài:"đáng tiếc, nặng nhất nó cubngx chỉ bị đuổi học."

Giang vuốt đầu cô an ủi:" em làm hết sức rồi."

THảo gật nhẹ đầu không lên tiếng, Giang nhìn xuống dưới lớp đám anh chị lớp mười hai đã sợ không dám lên tiếng lạnh nhạt nói:"lát nữa thầy có hỏi thì mấy anh chị nói là thằng Duy kêu người đánh em, nếu không..."

Không ai dám nói "không" hai người hài lòng đi ra ngoài.

Tô đại Giang ra cửa lớp thì gặp cô Nhân không biết đã đứng ở trước từ lúc nào, cô nhìn hai người nhẹ giọng nói:"Như nếu biết chắc sẽ rất vui." nói xong cô lại cười:"yên tâm cô ủng hộ hai em, loại này không nên đễ lại trường học."

Giang và Thảo cảm ơn cô Nhân rồi hướng về văn phòng đi tới, lúc gần tới thì GIang "lung lay" tựa vào vai Thảo, cô dìu hắn vào văn phòng.

PS: mình đổi cách hành văn mấy bạn đọc thử coi có hợp không nhé, nếu thấy không ổn thì bình luận cho mình hay.