Chương 37
Chương 37 đơn lớn
Ba rưỡi chiều, nắng nhẹ, Tô Đại Giang võ trang đầy đủ cầm trên tay con dao bước ra vườn, mít đã bắt đầu ra rễ, dễ nhận thấy vì cây đã bắt đầu ra là non, nhưng mà cỏ, không hiểu từ đâu tới giống, gió thổi cô lấy mang theo hạt giống tới hay gì, rõ ràng là bờ mới lên, không ai trồng, nhưng cỏ vẫn mọc, mà còn lại xanh tốt, mới hơn hai tuần lễ mà đã cao hơn mắt cá, có loại vượt trội còn cao hơn đầu gối.
Cũng may, cũng may chỉ cần mần cỏ bầu chư mần hết chỉ với hai cha con phải mần tới bao lâu, hắn đi tới chỗ ông Tính ngồi xuống, nắm cỏ trong tay bắt đầu chặt, chặt xong thì lấp lại trên bầu, đây là giữ độ ẩm, thay vì ngày tưới hai lần nhưng nếu như có cỏ đắp lên mỗi ngày chỉ phải tưới một lần là được.
Hai cha con cũng không có tâm sự với nhau cái gì, mạnh ai nấy làm, đến mặt trời sắp lặn thì ông Tính kêu Tô Đại Giang đi tưới cây, hắn "dạ" một tiếng rồi xách cây đào vô nhà.
Câu bây giờ đã bám rễ nên có thể tưới bằng máy, máy tưới cũng rất đơn giản, một cái máy xăng, một cái bơm được đặt trong một nửa cái thùng phi, có một ông nhựa dẻo, khi tưới thì thả máy xuống mương, tưới tới đâu thì lôi máy theo tới đó.
Tưới máy cũng không nặng nhọc gì, chỉ có điều ông Tính mới cắm một ít rau nhút, muốn đi tới phải dẹt rau nhút ra nếu không lôi theo thì gãy hết đọt.
Mất một giờ đồng hồ đễ tuổi xong năm công đất, hắn lôi máy vào nhà kéo lên bờ, khoá xăng, dùng một cái thao úp máy lại, đây chỉ là dự phòng, lỡ như ban đêm có mưa cũng không cần chạy ra đậy.
Sáu giờ tối Giang tắm rửa thay quần áo, ôm mùng, mền, chiếu, gối, balo đồ ngày mai thấy rồi đi ra ngoài vựa ốc ngủ, ông Tính cũng không có nói gì, bà Mai vẫn chưa về, dù sao Thảo vẫn còn ở đó.
Sáu giờ hắn ra tới bà Mai thấy hắn ôm mền gối thì liếc hắn một cái, không đầu không đuôi một câu:"chưa mười tám."
"Mẹ nói gì vậy? Lát nữa con đưa Thảo về."
"Nhắc nhở mày một chút vậy đó, thôi mẹ về, đem cơm về cho ổng." Nói xong, bà xách cái cà mên đi về.
Hắn đi vào thì thấy Thảo đang nghiêm túc nhìn chằm chằm màn hình máy tính như sợ bỏ lỡ cái gì, hắn tới vuốt vuốt đầu cô cười hỏi:"nghiêm túc dữ vậy? Cơm nước gì chưa?"
Thảo cũng không ngẩng đầu lên trả lời:"chưa, em đợi anh ra ăn nè."
Giang đi tới sau lưng cô, cằm tựa lên tóc cô, lấy hai tay xoa xoa gò má cô cười hỏi:"lở anh hông ra rồi sao?"
Thảo cầm lấy con chuột thao tác một ứng dụng đã đạt đủ cấp độ yêu cầu, thản nhiên nói:"thì cha sẽ vô kiếm anh."
Hắn vươn tay cầm lấy cả tay cô cả con chuột tắt đi máy tính nói:"biết lấy cha em ra hù anh luôn?"
Thảo lấy tay đẩy hắn ra một bên, cô cười nói:"anh có sợ cha đâu, đừng cho là em không biết anh với cha gặp mặt lại đấu tay đôi."
Giang thản nhiên nói:"vậy mới vui."
Thảo "hừ" không nói, hắn kéo cô đứng lên:"đi, đi ăn cơm, ăn xong anh đưa em về."
Hai người vừa ăn cơm vừa tán gẫu tới bảy giờ hắn mới đưa Thảo về, hai người tới nhà Thảo thì ông Tuấn đã chờ sẵn, thấy hai người bước vào thì ông liếc mắt Giang:"ya, bác tính đi vô nhà con đây."
Giang định mở miệng thì Thảo trừng mắt hắn, Giang cười cho qua.
Ông Tuấn nhìn ở trong mắt hớn hở nói:"vẫn là con gái tốt, đi, vô nhà ăn cơm, trứng cha đễ ở trong luộc trong nồi cơm đó."
Bà ngoại Thảo bị bệnh, hôm nay mẹ Thảo phải đi chăm sóc bà ngoại của Thảo, nên hôm nay cơm là do ông Tuấn nấu.
"Con ăn ở nhà anh Giang rồi."
Giang ném cho ông ánh mắt khiêu khích:"mẹ con hôm nay nấu canh chua."
Ông Tuấn hừ hừ nói:"vẫn là trứng luộc dễ ăn."
Giang gật gật đầu:"dạ, dạ trứng luộc của bác là nhất."
"Tưởng trứng luộc mà dễ à? Có mấy người còn không biết có luộc trứng bao lâu thì chín đâu."
Ám chỉ rất rõ ràng Giang không phục nói:"ai nói con không biết luộc, con còn biết làm trứng bảy món đây."
Ông Tuấn mờ mịt hỏi:"trứng bảy món? Là món gì?"
Giang xoè bàn tay trái, bàn tay phải đè đè từng ngón bắt đầu kể:"trứng chiên nước mắm, trứng chiên ốp-la, trứng luộc, trứng xào khổ qua, trứng kho..."
"Dừng, dừng." Hắn chưa kể hết thì ông Tuấn bảo dừng, ông đen mặt hỏi:"đây là trứng bảy món sao?"
Giang dương dương đắc ý gật đầu:"bảy món trứng, trứng bảy món, bác thấy lợi hại không?"
"Vậy cũng nghĩ được, chỉ có mặt dày như con mới nghĩ ra được, bác phục con rồi."
"Bác trai quá khen."
Thảo thật bất lực với hai người, cô chả thèm nói nữa đi vào phòng đóng cửa lại.
Hai người nói qua nói lại cũng chán, Giang tạm biệt ông Tuấn đi về.
. . .
Về tới nhà bảy rưỡi, hắn bắt đầu treo máy, còn mười bốn acc nữa là xong đơn, hắn bắt đầu đi buôn.
Tạo một tài khoản mới, đặt tên là "shopvukhi" bắt đầu tìm một khu vắng người ở làng tone treo máy, bật auto chat, đánh vào khẩu hiệu quảng cáo:
- bán vbl, lc, ta 3x, 4x, 5x, vk 3x, 4x, 5x full cs, uy tín giá rẻ ai mua pm.
Một loạt tên viết tắt các loại vật phẩm được hiện lên.
Vì là shop mới chưa tạo được uy tín gì nhiều nên hắn treo máy hai giờ vẫn chưa có ma nào nhắn tin qua, hắn bắt đầu tập chung vào treo máy, tới mười giờ thì rốt cuộc đã hoàn thành, hắn bắt đầu giao acc:
-alo anh.
Tin nhắn rất nhanh trở về
-nghe em.
-em giao acc nghe.
-ok để anh kiểm tra lại rồi gửi hoá đơn quá cho em, em xác nhận giúp anh.
Năm phút sau, một tấm ảnh chụp hoá đơn được gửi qua, hắn lười xem từng cái chỉ coi số tổng, bốn triệu trong vòng ba ngày, nghe rất hấp dẫn nhưng lúc này cũng không có mấy người biết cái nghề này.
-xác nhận.
Tin nhắn xác nhận gửi đi không bao lâu thì tiền về, hôm trước lúc tạo tài khoản đã gửi vô mười triệu, mua mấy cái acc mồi và một ít vật phẩm đã thì không còn lại bao nhiêu.
Nhìn vào ap hiển thị 4.080.000 vnd, hắn thở dài, bỏ vô hơn hai chục triệu cuối cùng cũng có thu hoạch.
-nhận được tiền rồi nha anh.
-ok em, em có nhận acc nữa không, anh mới nhận lô acc hơn ngàn cái mới phân ra được 700 đang sầu đây.
-yêu cầu thế nào anh.
-toàn acc mới tạo yêu cầu cấp bốn mươi, linh chi khách đặt mua trước từ anh hết em cứ nói với anh, anh đưa cho, rồi anh tính lại với khách.
-ngon dữ vậy? Thời gian bao lâu?
-cuối tháng ba, em nhận không?
-em nhận một trăm cái đi, em có một máy hà, với lại không đủ acc mồi.
-acc mồi anh cho em mượn, em nhận hết giúp anh, anh có mấy thằng lính mà nó đầy đơn hết rồi.
-mai đi, mai em tìm người rồi cho anh hay.
-ok ngày mai nghe, em gáng giúp anh, xong đơn này anh tặng em hai trăm triệu xu.
Hai trăm triệu xu nếu mà nhập vào cũng phải một triệu, nếu bán hết cũng phải được một triệu tám, ngủ mới không nhận.
-ok, em sẽ cố gắng.
-được, có gì báo anh sớm.
Kết thúc trò chuyện, Giang tính toán một chút, hôm trước hắn cầm năm mươi triệu, mua sắm máy tính, điện thoại, mười triệu rưỡi, gửi vô ngân hàng mười triệu, bây giờ tiền mặt hắn còn cũng gần ba mươi triệu.
Nên sắm thêm hai bộ máy tính, a, còn phải nâng cấp thêm wifi.
A, đau đầu, về nhà trồng rau nuôi cá có phải hạnh phúc hơn không? Hắn lắc đầu, trước tiên kiếm mớ vốn đã.
PS: chắc phải đẩy tốc độ một ít ...