Chương 32 cầu cá
Bà Mai đang nhìn mấy người thợ lắp wifi thì nghe tiếng xe đạp ghé lại, bà quay sang nhìn thấy là Tô Đại Giang thì thu hồi tầm mắt nhưng một giây sau bà lại trừng trở về.
Tô Đại Giang đá chống tiến vào nhà, Thảo như cái theo đuôi cúi đầu đi sau hắn, Tô Đại Giang thưa bà Mai một tiếng rồi giới thiệu:"đây là Thảo,bạn, bạn gái còn."
Hắn trực nói thẳng dù sao ông Tuấn biết cha hắn thì chắc đã nói cho cha hắn biết, mà chả hắn biết thì mẹ hắn biết, không cần thiết dấu diếm.
Thảo rụt đầu tiến lên một bước, giọng nhỏ như muỗi kêu:"thưa cô…"
Tô Đại Giang một bên nhắc nhở:"bác."
"Thưa bác con mới tới."
"Ừm, con ngồi chơi, để bác đi làm nước."
Bà Mai cười gật đầu, nói xong thì định đi vào trong quầy, Tô Đại Giang kéo bà lại để bà ngồi xuống, cười nói:"mẹ ngồi chơi đi, để con đi làm cho." Rồi tiến vào quăng balo lên giường, mở thùng lấy nước đá.
Bà Mai liếc xéo hắn rồi kéo ghế ngồi xuống, thấy Thảo vẫn cúi đầu đứng đó bà kéo cô ngồi bên cạnh mình, ôn nhu hỏi:"con là con bé hôm trước gọi cho bác phải hông?"
Thảo chất phác gật đầu nói khẽ:"dạ."
Bà Mai nhìn nàng từ trên xuống dưới, từ dưới lên lên, gương mặt trắng trẻo hồng hồng chưa mất hết vẻ ngây thơ, một mái tóc dài thắt bím thả sau lưng, cặp lông mi dài, mắt hai mí to, một thân áo dài trắng ôn nhu xinh đẹp, nhìn gương mặt cô càng lúc càng hồng bà Mai có xúc động muốn véo một cái.
Bà không khỏi cảm thán:con cái nhà ai mà khéo sinh, khéo nuôi.
Cố nén xúc động muốn véo mặt cô bà Mai ôn thành hỏi:"nhà con ở đâu?"
Tim Thảo đang đập bịch bịch, hồi hộp, lo lắng đủ loại cảm xúc, cô nhỏ giọng trả lời:"dạ gần chợ."
"Con có anh em gì hông?"
"Dạ không, ba mẹ chỉ có mình con."
Biểu tình bà Mai hơi ngưng một chút, nhưng rất nhanh lại trở lại bình thường, lúc này thì Tô Đại Giang cũng bưng hai ly tẩy, lại lấy hai chai Thảo mộc mở sẵn nắp để trước mặt hai người, hắn hỏi bà Mai:"người ta vô hồi nào vậy mẹ?"
Bà Mai biết hắn là hỏi ai nên trả lời:"mới vô một chút là mày về tới đó."
Tô Đại Giang "dạ" một tiếng nói:"chiều nay con đi học bù, tiết bốn tiết năm á."
"Ừm, hai đứa ngồi đây, để mẹ đi dọn cơm." Bà Mai nói xong thì đứng lên, đồng thời Thảo ngồi bên cạnh bà cũng đứng lên mềm giọng nói:"con phụ bác."
Từ lúc cất xong nhà ở đây là hầu như bà Mai đều nấu cơm trưa ở đây, chỉ khi chiều tối mới về nhà.
Tô Đại Giang nhìn hai người trong nhà sau rất hài hoà thì thu hồi tầm mắt nhìn ra sân, ngoài sân có một sọt ốc chừng mười mấy ký ở đó, phía trên trùm mấy cái bao, kế bên có một xô nước để thỉnh thoảng tạt vào giữ độ ẩm.
Ốc loại này là vậy, gọng trong nước ốc thiếu oxy không sống được, cứ để khô rồi chế mát là có thể để được mấy ngày.
Hắn đi tới giơ lên lên đá đá, chắc người ta mới bán không lâu, mặc dù nhà hắn chưa chính thức kinh doanh nhưng buổi sáng có người lại đây uống cafe thì nghe mà đem đến.
Rất nhanh cơm dọn ra trên bàn, bà Mai gọi hắn vào ăn cơm Tô Đại Giang đáp một tiếng rồi đi vào, hắn cầm lên chén vừa bới cơm vừa hỏi:"trưa nay cha có ra không mẹ?"
Bà Mai gật đầu nói:"có, tưới mít xong là ra, mà đi chợ rồi, đi mua thêm bàn ghế với bộ cờ tướng."
Hắn đặt chén cơm trước mặt bà Mai tò mò hỏi:" bộ sáng người ta uống cafe đông lắm hả mẹ?" Hắn lại đặt một chén trước mặt Thảo rồi mới bới cho mình.
"Ăn đi con, ăn tự nhiên đi."
Bà Mai không trả lời hắn ngay mà gắp khúc cá lóc kho bỏ vào chén cho Thảo sau đó mới trả lời hắn:"đông, có mấy ông chạy đò chúng với cha mày về người ta cũng ghé, mười mấy người không đủ ghế ngồi tao phải qua nhà bà bảy Non mượn thêm đó."
Hắn gật đầu không hỏi thêm mà liếc nhìn Thảo, cô cúi đầu ăn cơm không chen miệng vào, thỉnh thoảng bà Mai gắp thức ăn cho cô thì nhỏ giọng nói "cám ơn bác".
Hắn lại cúi đầu nhìn chén cơm không của mình, hết sức im lặng, đành chịu, không ai gắp thì mình tự gắp.
Bà Mai lại hỏi Thảo về chuyện học hành, hai người vừa ăn vừa nói,Thảo cũng dần tự nhiên hơn, chỉ có Tô Đại Giang là một bên lùa cơm một bên vểnh lỗ tai nghe.
. . .
Cơm nước xong xuôi Thảo đứng lên thu thập chén đũa rồi đem ra sàn nước.
Sàn nước được làm cạnh sân chỉ xây lên một cục gạch, nước là từ xong bơm lên chứa lên lũ nước, máy bơm là ông chín để lại thấy còn dùng tốt nên ông Tính giữ lại dùng.
Hắn đi ra tranh không cho cô rửa, Thảo làm không lại hắn nên ngồi xổm bên cạnh nhìn xem, thỉnh thoảng lấy nước xối cho hắn.
Đem chén úp lên rổ thì Thảo đi tới bên cạnh hắn nhỏ giọng hỏi:"nhà vệ sinh ở đâu vậy anh?"
Tô Đại Giang vỗ đầu cô ý vị thâm trường cười nói:"em đợi anh xíu."
Nói xong hắn chạy vào nhà hỏi bà Mai mượn cái nón lá lại lấy một cuộn giấy vệ sinh rồi dẫn cô đi ra sau nhà có một con mương.
Hắn dẫn cô tới cây cầu cá, cây cầu được làm bằng hai cây gòn lớn, dựng bốn vách chung quanh sao cho người bên ngoài không nhìn thấy người bên trong.
Lấy nón lá đội lên cho cô, lại nhét vào tay cô cuộn giấy chỉ chỉ:"nhà vệ sinh đây."
Thảo hiếu kỳ đánh giá một chút rồi bước vào, Tô Đại Giang quay lưng về phía cô ngồi xuống, năm phút sau hắn cảm giác tay áo bị bị giật giật hắn quay đầu thì thấy Thảo đang đỏ bừng mặt, cô xấu hổ nói:"mấy con cá nó nhìn, em không đi được."
Tô Đại Giang kém chút cười ra tiếng, cá trê loại này rất khốn nạn, khi nó cảm nhận được cây cầu run run thì sẽ tụ tập lại, phơi râu thả trôi đợi mồi, thoạt nhìn trong rất giống nó đang nhìn mình chằm chằm.
Hắn cố nén cười nghiêm túc nói với cô:"em đừng nhìn xuống dưới, tập chung vô chuyện của mình là được."
Thảo chần chừ một lúc cũng gật nhẹ đầu, cô lại bước vào, nhắm mắt ngưng thần, âm thanh đàn cá hoạt động khiến cô xấu hổ nóng hổi gương mặt cô nhìn Tô Đại Giang vẫn quay lưng về phía cô lại nhìn thoáng qua xung quanh vươn ra cổ xấu hổ nói với hắn:"anh vô trước đi, tý em vô
Tô Đại Giang biết cô xấu hổ, hắn gật gật đầu, cũng không quay lưng lại trả lời :"vậy anh vô trước à? Em có tắm không? Anh xách nước để sẵn."
Hắn nghe cô "ừm" một tiếng thì đi vô.
. . .
Tô Đại Giang vô nhà lấy cái xô lại từ trong lu nước múc đầy một xô nước xách vào nhà tắm.
Nhà tắm không thường được dùng nên được dựng đỡ bằng mấy tấm tôn, nói dựng đỡ nhưng cũng rất kín đáo, phía trước là một tấm ván ép dày làm cửa, bên trong không có đổ bê tông, chỉ lấy từ nền nhà cũ kê lên cao.
Hắn xách nước xô nước vào, hắn nghĩ nghĩ lại lấy xe đạp ra sân, bà Mai Mai lớn tiếng hỏi:"đi đâu vậy Giang?"
Tô Đại Giang ngồi trên xe đạp hướng bà Mai trả lời:"con đi tạp hoá."
Bà Mai "ừm" một tiếng rồi nói:"có tiền đó hông? Tý mua cho mẹ một hộp sữa tươi."
Hắn "dạ" một tiếng rồi chạy xe đi.
Tiệm tạp hoá của bà Út sát bên quán bida của ông hai, hắn đạp xe chừng năm phút là tới, nơi đây xa chợ nên tiệm của bà út bán đồ rất chạy, nhớ mấy năm trước gia đình hắn mới chuyển tới nơi đây chỉ là một quầy tạp hoá nhỏ, nhưng bây giờ nơi đây bán đủ thứ.
Tới nơi, hắn dừng xe lại đi vào, ước chừng năm phút đồng hồ hắn lại cầm hai cái bịch nilon một bịch nilon trong bên trong đựng một bịch sữa ông thọ, một bịch nilon màu đen, không nhìn thấy bên trong.