Chương 31 nhu nhược(1)
Sáng thứ hai, sáu giờ ba mươi Tô Đại Giang chạy xe đến nhà Thảo, hai người cùng nhau tới trường, thằng Luân gặp hắn thì hứng thú bừng bừng bu lại nói chuyện trời đất.
Tiết đầu mỗi tuần sinh hoạt kết thúc tất cả mọi người vào lớp thì thầy Sang giáo viên dạy toán đi ngang lớp ghé vào nói:"tuần trước nhà thầy có chuyện nghỉ hai tiết, mấy em chiều nay tiết bốn tiết năm học bù giúp thầy nghe."
Tiếng kêu rên khắp lớp nhưng thầy Sáng không thèm để ý quay người rời đi.
Chín giờ ba mươi tiết ngữ văn đầu tiên kết thúc, Tô Đại Giang dắt tay Thảo ra căn tin, lúc hai người trở lại lớp học thì cửa lớp đã vây rất nhiều người, Tô Đại Giang lôi kéo Thảo chén qua đám đông hỏi một người trong đó:"dụ gì dạ?"
Người kia bị kéo định chửi "má nó" nhưng quay lại nhìn thấy Tô Đại Giang thì âm thanh im bặt mà dừng, hắn thành thật trả lời:"con Như lớp bạn đó, nghe nói nó giật bồ của một chị lớp mười hai, bây giờ người ta xuống kiếm nó."
Tô Đại Giang chen qua đám người vào lớp thì thấy nữ sinh tên Như đang bị một nhóm nữ sinh quây quanh, một người trong số đó chỉ vô mặt cô mắng:"mày có gan giật bồ tao mà không dám nhận hả?"
Như khóc không thành tiếng:"không, không có."
"Mày còn chối hả? Để tao coi mày có bản lĩnh gì mà dụ dỗ bồ tao?"
Nói cô đưa tay định kéo áo Như thì Tô Đại Giang bắt lại cánh tay cô gằn giọng hỏi:"mày làm gì?"
Nữ sinh kia vừa đình phát tác quay đầu nhìn thấy Tô Đại Giang thì cô tức giận nói:"đây là chuyện của tụi tao, mày đừng xen vào."
Cô giãy dụa cánh tay định thoát nhưng Tô Đại Giang nắm rất chặt cô tức giận nói:"mày muốn cái gì? Đừng tưởng có chút tiếng tăm thì tao sợ, tao cho mày biết, con Linh này cũng không dễ chọc đâu."
Tô Đại Giang không sợ chút nào mà lắc đầu hỏi lại lần nữa:"tao hỏi tụi mày vì sao đánh người? Cho câu trả lời, không thì hôm nay tao cho bò ra ngoài hết."
Linh tức hỗn hển chỉ vào như nghiến răng nói:"nhỏ này dụ dỗ bồ tao."
Tô Đại Giang nhìn về Như, giờ phút này Như ngơ ngác không lên tiếng.
Tô Đại Giang nhìn về phía nữ Linh, trầm giọng nói:"bồ mày là đứa nào? Kiu xuống đây đối chất."
Linh tức hỗn hển giãy ra tay:"mày nghĩ mày là ai? Mày biết anh tạo là ai hông?"
Tô Đại Giang nhíu mày quay về phía nữ sinh nãy giờ vẫn năm tóc Như quát:"kêu thằng đó xuống đây."
Nữ sinh kia một cái giật mình vội vàng buông ra tay, cô nhìn về phía Linh thấy Linh không lên vội vàng chạy ra ngoài.
Một lát sau nữ sinh kia quay trở lại, đi theo phía sau cô là một thanh niên cao ráo, trắng trẻo đẹp trai, nhìn thấy thanh niên đôi mắt Như loé lên tia sáng đôi mắt đã khóc sưng vì đỏ nhìn lấy hắn.
Thanh niên kia từ lúc vào vẫn không nhìn Như một cái, hắn quay đầu hỏi Linh:"kiếm anh làm gì?"
Linh hất hất cằm về phía Tô Đại Giang nói:"thằng này muốn gặp anh."
Thanh quay sang gặp Tô Đại Giang thì tắt tiếng, hắn lắp bắp hỏi:"kiếm, kiếm tôi làm gì?"
Tô Đại Giang liếc mắt nhìn hắn rồi chỉ chỉ Như trầm giọng nói:"bồ anh nói bạn tôi dụ dỗ anh, anh nói đi, có hay không."
Thanh niên theo hướng tay Tô Đại Giang nhìn thấy bộ dạng thê thảm của Như, hắn đánh cái run lại quay sang nhìn Linh, không lên tiếng.
Thấy hắn điệu bộ này, Tô Đại Giang máu dồn lên đầu đạp mạnh một cước vào bụng hắn quát lớn:"mày bị câm hả? Mồm mép mày dùng tán gái đâu?"
Thanh niên kia bị một cước ngã lăn ra đất nói không ra hơi, Linh đứng chắn trước mặt hắn chỉ vào Tô Đại Giang mắng:"thằng chó, mày làm gì?"
Tô Đại Giang không đễ ý đến cô mà tầm mắt hắn rơi vào đám đông tùy tiện chỉ hai người trong số đó:"hai thằng mày, lôi cổ nó đứng dậy."
Hai người được điểm mặt run lẩy bẩy bước ra đám đông, đi tới nâng lên thanh niên.
Tô Đại Giang đẩy ra Linh đang chửi bới um xùm, hắn vỗ vỗ mặt thanh niên:"mày câm hả?nói, bạn tao có dụ dỗ mày hông?"
Thanh niên liếc thoáng qua Linh run lẩy bẩy không lên tiếng, ánh sáng trong đôi mắt Như tắt hẳn, cô cúi đầu nước mắt lã chã rơi.
Tô Đại Giang lại đấm một cái vô gương mặt của thanh niên, trầm giọng quát:"dẫn nó cút khỏi mắt tao."
Hai người rét run kéo lấy thành niên đi ra ngoài.
Linh run run tay chỉ vào Tô Đại Giang:"mày xong, mày xong tao điện cho anh hai tao."
Nói cô lấy ra điện thoại.
Tô Đại Giang liếc mắt cô hỏi:"anh mày là ai?"
Linh lấy được sức mạnh nói:"anh Cá mày biết không? qua hôm nay mày thảm rồi."
Tô Đại Giang càng tức hơn, con mẹ nó, thằng chó này, đống shit nào cũng có dấu răng.
Tô Đại Giang lấy ra điện thoại gọi cho chú Sơn, thời gian chờ kết nối hắn nhìn Linh nói:"mày không cần gọi, tao gọi giúp mày."
Linh động tác bấm điện thoại cứng đờ.
Điện thoại kết nối giọng chú Sơn mỉa mai hỏi:"a oi, hôm nay thế nào biết gọi cho chú mày vậy?"
Tô Đại Giang không đễ ý tới giọng điệu của hắn, trầm giọng hỏi:" alo chú, thằng Cá có đó hông?"
"Thằng Cá" giọng điệu này, chú Sơn giật mình hỏi:"không có, có chuyện gì vậy?"
Tô Đại Giang không có trả lời mà bảo:"chú gửi số nó qua cho con đi."
Nói xong hắn trực tiếp cúp điện thoại, chưa đầy một phút tin nhắn tới, hắn copy số rồi nhắn gọi, điện thoại kết nối, giọng anh Cá hớn hở hỏi:"alo, chú em chuyện gì vậy?"
Tô Đại Giang trầm giọng nói:" tao cho mày năm phút, năm phút sau tới rước con em gái mày về, không thì tao bẻ giò nó."
Nói xong hắn trực tiếp cúp máy, bóp cằm Linh trầm giọng nói:"thứ nhất: muốn đ·ánh g·hen thì phải hỏi cho đàng hoàng, ok. Thứ hai: lớp mười một a2 là địa bàn của tao, mày hiểu chưa."
Linh u u lời nói không rõ, Tô Đại Giang cũng lười nhác cùng cô nói nhiều, hắn buông cô ra chỉ ra cửa:"năm phút sau anh mày tới, bây giờ thì mày cút khỏi mắt tao."
Linh b·ị đ·au xoa xoa mặt cô oán hận nhìn Tô Đại Giang rồi quay sang nhìn đang ngơ ngác Như oán hận nói:"mày coi chừng tạo."
Như không trả lời cô mà ngơ ngác, ánh mắt không tiêu cự.
Linh kêu theo mấy người bạn tức hổn hển đi ra ngoài.
Nhìn mấy người đi xa hắn lại hướng đang xem kịch vui hỏi:"đợi tao mời tụi mày đi hay gì?"
Cửa lớp nháy mắt trống rỗng, Tô Đại Giang quay sang nhìn Như một chút rồi nháy mắt ra hiệu với Thảo, hắn cũng không nhiều lời quay người về chỗ ngồi.
Thảo tiến lên nâng Như dậy, cô lôi kéo Như về chổ ngồi của cô ngồi xuống, cô vén vén tóc Như líu ríu nói gì đó, nhưng cả quá trình Như vẫn ngơ ngác không biết có nghe rõ hay không.
. . .
Một buổi học kết thúc, anh Cá không biết có tới hay không nhưng Tô Đại Giang không có nghe động tĩnh, có nghe hắn cũng không quản tâm, tên Cá không tìm hắn thì trước sau gì hắn cũng đi tìm tên Cá.
Hắn đứng dậy quẩy balo đi về, đi ngang qua thì hắn đứng chờ Thảo, cô đang thu thập đồ đạc, thủ dọn đồ đạc xong cô đứng lên lôi kéo tay hắn ra cửa, trước khi ra hẳn ngoài cô còn quan tâm nhìn Như đang ngơ ngác ngồi tại chổ, Tô Đại Giang nhìn cô hỏi:"sao vậy?"
Thảo lắc đầu, nói khẽ:"không có gì, thấy bạn Như hơi lạ lạ."
Tô Đại Giang cũng liếc mắt nhìn Như nhưng không lên tiếng, hai người cùng nhau đi về, Tô Đại Giang dẫn xe quay đầu hướng về nhà Thảo thì cô níu lại góc áo hắn đỏ mặt nói:"về, về nhà anh ăn cơm đi."
Tô Đại Giang kinh ngạc, hắn cười nhìn cô:"quyết định về gặp cha mẹ chồng à?"
Thảo đánh hắn một cái không lên tiếng, Tô Đại Giang cười cười đổi hướng về nhà hắn.
PS: chuyện của Như chưa kết thúc.