Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Trọng Sinh 2012, Tôi Làm Ruộng

Chương 29 máy vi tính




Chương 29 máy vi tính

Tô Đại Giang rửa xong bát đũa, hắn đi ra ngồi đối diện ông Tuấn, chưa kịp mở miệng thì ông Tuấn nhìn thấy lỗ tai hắn đỏ, ông giả vờ quan tâm hỏi:"lỗ tai con sao vậy? Nước mì văng trúng hả?"

Tô Đại Giang sờ sờ lỗ tai:"bị cọp…"

Vừa nói tới chữ "cọp" thì Thảo cầm hai ly nước từ trong đi ra, hắn vội vàng ngậm miệng, ông Tuấn nhìn hắn một chút, nhìn Thảo một chút như nhận ra gì đó, ông cười haha, trong lời nói bà phần quan tâm bảy phần cười trên nỗi đau của người khác:"Thảo con coi lỗ tai thằng Giang bị làm sao kìa, sao mà đỏ dữ vậy?"

Thảo đi tới ngồi bên cạnh Tô Đại Giang, một ly nước đặt ở trước mặt hắn còn một ly đặt ở chổ ông Tuấn, cô cười ôn nhu hỏi:"anh bị làm sao vậy?"

Tô Đại Giang lắc đầu liên tục:"không có gì, không có gì."

Thảo sờ sờ lỗ tai hắn:"sao lại không sao?đỏ hết rồi kìa, để em lấy thuốc cho anh sức vô."

Nói cô đứng lên đi vào trong nhà, Tô Đại Giang nhìn ông Tuấn cười hề hề bên cạnh bà Hậu thì thấy rất ngứa răng, hắn lắc đầu:"bác trai, bác thật tốt."

Ông Tuấn đắc ý haha cười không có trả lời, Tô Đại Giang hắn nghi hoặc hỏi:"bác trai, hồi sáng con tới thấy bác vừa ăn bánh mì vừa chửi lầm bầm ai vậy?"

Ông Tuấn nụ cười cứng đờ, bà Hậu một bên ôn nhu nhìn xem ông, không có lên tiếng.



Lúc này Thảo cũng xách chai thuốc đi ra, ông Tuấn nhìn thấy cô định sức thuốc cho hắn thì cản lại:"ây, ây, ây thằng Giang nó bị muỗi cắn sức cái này sao hết, con vô lấy chai dầu gió xanh ra, sức vô nó mới hết."



Thảo mím môi, đứng người lên thì Tô Đại Giang bắt lại cánh tay cô nói khẽ:"đừng."

Hắn cúi đầu với ông Tuấn:"bác trai rất hư, con phục."

Nhìn hai người lấy mạng ra đấu bà Hậu mím môi cười, bà lấy ra chìa khoá xe đưa cho hắn, cười nói:"hai đứa có đi thì đi sớm đi, thằng Giang trưa ăn cơm rồi hẳng về."

Thảo đứng lên nói với hắn:"anh đợi em thấy đồ cái."

Tô Đại Giang gật đầu, hắn cầm lên ly nước nhấp một miếng thì nhíu nhíu mi, hắn buông ly nước xuống thở dài một tiếng, thù còn rất dai.



Không bao lâu Thảo đi ra cô mặc một bộ váy dài màu trắng chấm bị, khoác chiếc áo khoác tai thỏ, có vẻ như cô rất thích cái áo này, đeo phía sau một cái cặp nhỏ, khoác trên tay là áo khoác màu trắng của hắn, cô vươn tay đưa áo khoác cho hắn, Tô Đại Giang chào hỏi hai vợ chồng ông Tuấn, rồi nhận lấy áo khoác mặc vào, hắn đứng người lên đi lấy chiếc wave alpha màu đỏ của ông Tuấn ra ngoài.

"Con đi nghe cha, mẹ"

Thảo cũng chào hỏi một tiếng, cầm theo cái mũ của cô đi theo.

Cô ra tới trước thì Tô Đại Giang đã đội mũ bảo hiểm ngồi trên xe quýt gió, cô đi lại chổ hắn rồi vươn tay đưa mũ trên tay cho hắn cầm, cô lấy cái cập nhỏ từ trong lấy ra hai cái khẩu trang vải hello kitty màu hồng, một cái đưa hắn một cái thì tự mình đeo vô, đeo xong cô nghiêng đầu về phía hắn, mắt nháy nháy.

Tô Đại Giang nhìn cái khẩu trang trên tay hết sức im lặng, chưa kịp nghĩ nhiều thì cô đã vươn người tới, hắn cười cười cách lớp khẩu trang véo mũi cô, Thảo trừng mắt hắn, chỉ chỉ đầu mình, Tô Đại Giang lấy mũ đội lên cho cô, rài chắc quay rồi ra hiệu cô lên xe.

Thảo nghiêng người ngồi sau lưng hắn, hai tay ông lấy eo hắn, Tô Đại Giang cho xe khởi động, xuất phát đi Cần Thơ, cô cười hỏi:"trà pha với muối uống ngon hông?"

Tô Đại Giang liếc mắt nhìn cô:"em thù còn rất dai"

Cô hừ một tiếng buồn bực nói:"ai kêu anh nói em lép."

Tô Đại Giang hết sức oan ức:"anh nói lúc nào?"

Thảo hung hung giơ lên nắm đấm trước mặt hắn:"anh đừng chối, anh kêu em ăn cho mau lớn là ý gì? Em cho anh biết, anh đừng tưởng là em khờ rồi cái gì cũng không biết."

"Nếu anh nói là lúc nói câu này anh không nghĩ nhiều vậy em tin hông?"

Thảo sờ sờ lỗ tai hắn:"em không tin, em cho anh biết, mẹ em nói em còn có không gian phát triển rất lớn."

Tô Đại Giang nghĩ nghĩ rồi gật đầu:"có muốn không anh giúp em đẩy nhanh tiến trình."

"Anh ngứa da hả?"

"Không, không anh không ngứa, anh lỡ mồm."

"Hừ"



. . .

Từ thị trấn Ngã Sáu lên tới cần Thơ chừng hai tiếng xe máy, đây là hắn chạy đều đều sau mươi cây số trên giờ, máy tính bây giờ không phải dễ mua, bôn ba tới mười hai giờ hắn mới gặp được một tiệm lắp ráp máy tính cũ, Tô Đại Giang ghé vào.

Chủ tiệm là một thanh niên chừng hai bốn, hai lăm đeo kính mắt nhìn rất trí thức, như lưa thưa mấy cọng râu trên cằm rất chướng mắt, gặp có khách hắn nhiệt tình chào hỏi:"anh chị mua gì?"

Tô Đại Giang tháo xuống khẩu trang cười nói:"em đi mua thịt heo."

Chủ tiệm nụ cười cứng đờ, Tô Đại Giang cười nói:"đùa anh, em đi mua máy tính, anh coi cái nào ngon ngon lấy cho em bộ."

Anh chủ tiệm cười hắc hắc dẫn Tô Đại Giang đi vào xem bộ máy tính hắn đang lắp ráp, nhiệt tình giới thiệu:" em coi bộ này, anh đang ráp, anh bao em chơi DotA, võ lâm, không giật, không lag, bảo hành cho em một năm luôn."

Tô Đại Giang gật đầu:"mấy cái này em không rành, anh cho em cái giá đi."

"Bộ này anh mua toàn đồ hãng, anh thấy em từ xa tới anh lấy em mười hai triệu thôi."

Tô Đại Giang gật đầu lật lật, xem xem:"ừm, bốn triệu em lấy."

Anh chủ tiệm ra vẻ khó xử:"em nói đùa, tiền anh mua đồ về đã hơn mười triệu rồi."

"Ba triệu."

"Mười một triệu, anh lời ít một tý."

"Hai triệu."

"..."

"Anh bán không?không em tìm chỗ khác."

"Chín triệu."

Tô Đại Giang lắc đầu nắm tay Thảo định đi, anh chủ tiệm gọi lại:"giá trót bảy triệu."

Tô Đại Giang bước ra tới cửa thì anh chủ tiệm chạy theo kéo hắn lại cười nói:"bốn triệu thì bốn triệu."



Tô Đại Giang kinh ngạc hỏi:"cái gì bốn triệu?"

Anh chủ tiệm cứng ngắc hỏi:"em muốn bao nhiêu?"

Tô Đại Giang đưa ba ngón tay:"khống bán em đi."

"Bán."

Tô Đại Giang buông tay Thảo đi tới câu cổ anh chủ tiệm cười nói:"anh lấy cho em cái màn hình to to, em treo game."

Anh chủ tiệm chạy vào trong ôm ra cái màn hình asus 23 inch:"loại này to nhất tiệm anh rồi, còn em mua to hơn thì đặt trước mới có."

Tô Đại Giang gật đầu:"cái này đi, bao nhiêu vậy anh?"

Anh chủ tiệm vừa định vươn hài bàn tay, nghĩ nghĩ lại rụt trở về, Tô Đại Giang vỗ vỗ bả vai hắn cười khẽ:"làm ăn có lương tâm chút."

. . .

Một phen thao tác Tô Đại Giang mua một dàn máy tính với giá bảy triệu ba gồm phí lắp đặt, nhưng hắn bây giờ sẽ không nói nhà hắn cụ thể ở đâu cho anh chủ tiệm bất ngờ chơi haha.

Hắn đễ lại số điện thoại rồi đặt trước một ít tiền cọc, hẹn hai giờ lại quay lại rồi dắt tay Thảo đi ra ngoài, hắn còn phải mua điện thoại, làm thẻ ngân hàng, rất nhiều thứ phải chuẩn bị.

Hai người lên xe thì Thảo vỗ bả vai hắn:"anh rất hư."

Tô Đại Giang nghi hoặc hỏi:"sao lại nói vậy?"

Thảo cười nói:" anh chủ tiệm chiều nay chạy vô nhà mình không khóc mới lạ."

Tô Đại Giang cười hắc hắc nói:"em thấy đó, anh đã bảo không cần, tại người ta nhiệt tình, mình từ chối thì bất kính."

Tô Đại Giang yêu kiều liếc hắn một cái.

Ở trong tiệm anh chủ quán còn không biết mình đưa ra một quyết định sai lầm, bây giờ hắn còn đang nhiệt tình đóng hộp đễ đưa cho khách.

PS: thật ra 2012 mình mới có 12 tuổi nên mấy cái này mình toàn tra trên mạng cả, nhưng thông tin pc loại này 2012 không có nên mình dựa theo giá hiện tại biên một chút, mấy bạn thấy chỗ nào không hợp lý thì cmt mình, mình sửa lại nha!!!