Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Trọng Sinh 2012, Tôi Làm Ruộng

Chương 24




Chương 24

Chương 24

Anh Cọp sau khi hỏi một chút đình hình lập tức gọi người chạy tới, bốn chiếc xe máy, chở tám người, hắn tới nơi thì thấy nhóm tên Hải đang nằm lăn lộn trên mặt đất, Tô Đại Giang thì đứng không xa thở hổn hển.

Anh Cá trong nhóm người trợn tròn mắt, âm thầm cảm thấy may mắn, may mắn Tô Đại Giang cho đại ca bọn hắn mặt mũi, nếu không lần trước mấy người mình mang theo thật không đủ dùng

Anh Cọp đi tới, nhìn một chút nhòm tên Hải, lại nhìn nhìn một chút Tô Đại Giang hỏi:"tính sau với tụi nó?"

Tô Đại Giang miễn cưỡng giơ lên tay, hắn lạnh lùng nói:"anh cho tụi nó đi biệt xứ đi, nếu không em gặp ở đâu đập ở đó."

Nói hắn cũng không nán lại nhìn thêm, hắn quay đầu đi về phía Thảo, Thảo cũng đang chạy về phía hắn.

Gương mặt cô lúc này đã tràn đầy nước mắt, cô đi tới cách hắn một bước chân thì dừng lại, cô cột lên vạc áo dài, xoắn lên tay áo, mắt mông lung, giọng nói khàn khàn:"anh rất thích đánh nhau đúng không? Tới đây, em với anh đánh."

Tô Đại Giang cười khổ, hắn đưa tay muốn kéo lấy tay cô lại bị cô tránh thoát, cô nhìn chằm chằm hắn:"sao không trả lời em?"

Tô Đại Giang lắc đầu, oan ức nói:"anh không có, anh không thích đánh nhau."

Thảo trừng trừng cặp mắt sưng đỏ nhìn hắn lớn tiếng hỏi: "vậy hơn một lễ nay anh đánh nhau mấy lần? anh thích đánh nhau đúng không?anh đánh nhau nghiện chứ gì? Đến, đánh với em."

Tô Đại Giang trầm mặc ôm lấy cô, Thảo trong ngực hắn ra sức giãy dụa tránh thoát, hắn vẫn ôm chặt lấy cô, thều thào nói:"xin lỗi, anh hứa từ nay về sao anh không đánh nhau nữa."

Thảo lấy tay đập đập ngực hắn, không có bao nhiêu sát thương, khóc nức nở nói:"anh biết em lo lắng lắm không, lỡ anh có chuyện gì em làm sao?"

Tay cô đánh ngực hắn không có sát thương, nhưng lời cô nói đủ xuyên giáp, Tô Đại Giang ôm chặc lấy cô chém đinh chặt sắt nói:"anh hứa, chờ anh giải quyết chuyện này anh lại không đánh nhau nữa, em không khóc nữa được không?"

Thảo cứ khóc, cô khóc lớn tiếng hơn, mơ hồ không rõ nói: "em cứ khóc, mỗi lần anh đánh nhau là em cứ khóc, em không giúp được gì cũng chỉ có bết khóc."

Tô Đại Giang đau lòng, hắn vỗ vỗ lưng cô, liên tục hứa hẹn, Thảo trong ngực hắn khóc một lúc, cô hít hít mũi, tránh thoát ngực hắn, cô nắm vai hắn xoay tới xoay lui lộ lắng hỏi:"anh có b·ị t·hương không?"

Hắn che ngực một mặt thống khổ nói:"có."

Thảo đưa tay định kéo áo hắn thì Tô Đại Giang nắm lấy cô chân thành nói:"nhìn em khóc anh đau lòng."

Thảo mặc cho hắn nắm, cô dụi mắt đã sưng đỏ, buồn buồn nói:"vậy từ nay về sau anh đánh nhau là em khóc, đau lòng c·hết anh."

Tô Đại Giang bắt tay đang dụi mắt của cô, rồi một tay cầm lấy hai tay cô, tay còn lại ôn nhu thấy cô lau nước mắt không vui nói:" đừng dụi nữa, mắt sưng hết rồi."

Thảo "hừ" một tiếng, không lên tiếng.



Lúc này anh Cọp nhìn không nổi, hắn tằng hắng một tiếng:"ưm hưm, nếu không có chuyện gì anh về dẫn tụi nó về trước, lát chú em nhớ tới chỗ anh."

Thảo tránh thoát tay hắn theo tiếng nhìn lại thì cô sững sờ, kêu:"chú Sơn?"



Tô Đại Giang nhíu mi, nhưng cũng không có hỏi, anh Cọp nghe có người gọi tên thì giật mình, hắn nhìn Thảo bất ngờ hỏi:"bé Thảo?"

Thảo liên tục gật đầu, anh Cọp chỉ chỉ Tô Đại Giang hỏi:" nó là gì của cháu?"

Thảo hơi hơi ngượng ngùng, cô nắm tay Tô Đại Giang nói khẽ: "bạn trai cháu."

Anh Cọp nhíu mày, hỏi:"cha cháu biết không?"

Thảo gật đầu nhưng lại lắc đầu, anh Cọp nghi hoặc hỏi: "là thế nào?"

Thảo ngượng ngùng trả lời:" cha cháu biết ảnh, nhưng chưa biết tụi cháu quen nhau."

Anh Cọp gật đầu cũng không lại hỏi thêm cái gì, hắn nhìn về phía Tô Đại Giang nói:"anh về trước, tý nhớ ra chỗ anh."

Tô Đại Giang cười nói:" được rồi anh."

Anh Cọp trừng mắt hắn: "gọi chú."

Tô Đại Giang gãi gãi đầu:"chú."

Anh Cọp hài lòng, lên xe rời đi.

Tô Đại Giang quay sang nhìn Thảo tò mò hỏi:"em biết anh, à không, em biết chú Sơn hả?"

Thảo gật gật đầu:"ừm, chú Sơn biết cha em, có ra nhà em mấy lần."

Tô Đại Giang gật đầu không lại hỏi thêm, hắn đi tới chổ xe đạp, dắt lấy xe, đá đá mấy khúc cây vô lề, nhặt lấy balo bỏ vô rổ kêu Thảo lên xe.

Thảo lên xe thì từ sau lưng ôm chặt lấy hắn:"anh cũng đừng có đi với chú Sơn gần quá."

Tô Đại Giang đạp xe loạng choạng vài cái rất nhanh ổn định lại, hắn cũng không quay đầu hỏi: " sao vậy?"

Thảo lung lay đầu nói:"không biết, nhưng cha nói chú Sơn làm xã hội đen, em không thích."



Tô Đại Giang tò mò hỏi:"cha em thì sao?"

"Em không biết, nhưng cha nói chú Sơn với cha hồi xưa quen biết."

Tô Đại Giang yên lặng đạp xe, lại không hỏi gì nữa.

. . .

Rất nhanh tới nhà Thảo, nhưng cô lại c·hết sông không chịu xuống xe, hắn dùng đủ mọi cách nhưng cô cứ ôm chặt lấy hắn, hết cách hắn chỉ đành chở cô theo.

Tô Đại Giang với Thảo đi tới hẻm nhỏ thì anh Cá đã chờ sẵn, thấy Tô Đại Giang tới hắn hướng hai người cười gật đầu rồi dẫn đầu vào trong.

Tô Đại Giang quay sang nhìn Thảo dặn dò:" tý nữa vô trong em đừng có lên tiếng nge hông."

Thảo ngoan ngoãn gật đầu, cô bắt lấy cánh tay hắn, hai người cất bước theo sau.

Tô Đại Giang đến ngôi nhà hôm trước thì được dẫn vào nhà trong.

Nhà trong là một căn nhà cấp bốn, có vẻ hơi củ, bên trong rất đầy đủ tiện nghi, tivi, tủ lạnh, một bộ salon, một cái tủ thờ.

Ba người đi vào thì thấy anh Cọp đang ngồi trên ghế salon, hai chân bắt chéo, miệng ngậm điếu thuốc, đang nhìn về phía đang quỳ trước mặt bốn người nhóm tên Hải, phía sau anh mấy tên vẻ mặt dữ tợn cầm lấy hàng lạnh, không nhịp điệu vỗ vỗ bàn tay.

Thấy Tô Đại Giang đi vào anh Cọp nhìn về phía hắn, lại nhìn về phí Thảo hắn sửng sốt một chút, hắn nhìn về phía hai người nói:"ngồi đi."

Tô Đại Giang dắt tay Thảo ngồi xuống, ghế salon dài, hắn cười chào hỏi: "anh Cọp."

Anh Cọp nhíu mày, có chút không vui nhìn hắn, Tô Đại Giang vỗ ót:"quên, chú Sơn."

Mày chú Sơn giản ra, Thảo cũng theo lên tiếng:"chú Sơn."

Chú Sơn dùng tay cầm điếu thuốc chỉ chỉ Thảo không vui hỏi:"sao lại dẫn con bé tới đây? Chổ này phức tạp."

Tô Đại Giang định trả lời thì Thảo kéo lại tay hắn trả lời:"là con đòi tới."

Chú Sơn cười trêu:" là sợ chú dạy hư bạn trai cháu sao?"

Thảo có chút ngượng ngùng cúi đầu, nhưng không có phủ nhận.

Chú Sơn cười haha nói:"bạn trai cháu, nó rất hư, không cần chú dạy."



Tô Đại Giang hắng giọng một cái:"chú ơi, vô chuyện chính."

Chú Sơn không nói gì thêm, hắn chỉ chỉ mấy tên đang quỳ, nói:"còn tính thế nào, xử?"

Hắn làm động tác cắt cổ.

Thảo nhíu mày nhưng không lên tiếng, cô nhìn về phía Tô Đại Giang bàn tay cầm tay hắn hơi dùng sức, Tô Đại Giang khoát khoát tay:"không cần, không cần."

Hắn nhìn nhóm tên Hải đang run lẩy bẩy hỏi:" mấy chuyển nhà hay đợi con giúp?"

Mấy người tên Hải ngẩng cũng không dám ngẩng lên đầu:" mấy anh tha cho em, em không biết anh là cháu anh Cọp, em mà biết cho em mười cái lá gan em cũng không dám."

Tô Đại Giang nhìn về phía chú Sơn, người sau xoè tay:" việc nhỏ này không lẻ chú cũng phải ra mặt?"

Tô Đại Giang đã hiểu, hắn nhìn nhóm tên Hải nhu hoà nói:"mấy chú xưng hô vậy con tổn thọ, mấy chú tính để con c·hết sớm sao?"

Mấy người liên tục lắc đầu nói" không có".

Hắn cũng không nắm chuyện này không thả:"mấy chú về đây gạt cũng không ít người đi?"

Tên Hải mặt trắng bệch, trán đầy mồ hôi, lắc đầu liên tục:"không có, không có bao nhiêu đâu".

Tô Đại Giang híp mắt hỏi:"thật?"

Không khí lạnh xuống, nhóm tên Hải không ghét mà run.

Mấy tên chột dạ không lên tiếng, cũng không lại chối.

Tô Đại Giang cười nói:"chú gạt của người khác, bây giờ cháu lấy lại, chú chắc không có ý kiến gì chứ."

"Không dám, không dám."



"Vậy là OK rồi, mấy chú về dọn đồ đi, chuyển sang nơi khác làm ăn, con không muốn lại gặp mặt mấy chú, hiểu?"



Nhóm tên Hải như được đại xá, vịn nhau đứng lên, không dám quay đầu lại, chạy.

Tô Đại Giang nhìn về phía chú Sơn, chú Sơn gật đầu phân phó:"thằng Sang, thằng Hoàng, hai thằng mày cho mấy người theo dõi tụi nó, tới nó lên xe thì thôi, trong ba ngày không đi thì đập tới khi đi mới thôi."

Trong nhóm người sau lưng chú Sơn có hai người lên tiếng, rồi bước nhanh ra ngoài.

Chú Sơn cười nói:"chuyện này coi như kết thúc, bây giờ vô chuyện chính."