Chương 18 thợ săn và con mồi
Chương 18 thợ săn và con mồi
Tô Đại Giang áo trắng bỏ ra ngoài, còn cởi thêm hai cái nút áo, nhìn rất hư, một mình một bàn, hắn chọn là bida lỗ vì ông Tính kiếp trước từng vấp cái môn này, hắn biểu hiện thường thường không có gì lạ, tới khoảng hơn hai giờ thì mục tiêu xuất hiện.
Ba người đàn ông ba mươi đổ lại, tên hơi có vẻ trắng trẻo, cao không tới mét sáu là Tâm, một tên tướng người đô con là Lý, Lý là em họ của Tâm, một tên thường thường không có gì nổi bậc nhưng là kẻ cầm đầu của ba người, hắn là Hải.
Đi bên cạnh ba người là một người đàn ông cở tuổi cha hắn, rất là mặt, chắc là mục tiêu mới của bọn chúng, mấy tên đó mắt đảo một vòng, thấy không còn bàn, Hải cau mày hỏi ông hai:" hết bàn rồi hả ông già?"
Quán ông hai là quán nhỏ, chỉ có hai bàn, một bàn bida phân, một bàn bida lỗ, bàn không tốt lắm, sờ vào băng thì cứng ngắc, nhưng ở đây người ta cũng không đòi hỏi gì nhìu.
Ông hai làm nước cho khách nghe tiếng ông biết là ai, ông không ngẩng đầu lên trả lời: "nhìn không thấy sao còn hỏi?"
Tên Hải cũng không thèm để ý thái độ của ông hắn đi đến chỗ Tô Đại Giang nhìn xem hắn chơi, nhìn hắn đánh mấy bi thì hắn không kiên nhẫn nói: "mày đánh dở vậy mà chơi gì? Nghĩ đi, nhường bàn cho tao, lát táo tính tiền luôn cho."
Tô Đại Giang không vui ngẩng đầu nhìn hắn hỏi: "mấy chú đánh hơn ai mà chê này chê nọ?"
Tên Hải nghe vậy thì càng thêm tức, hỏi: "mày con cái nhà ai mà mất dạy vậy?"
Tô Đại Giang liếc xéo hắn nói:"liên quan gì tới chú? Im cho tôi chơi."
Tên Hải kìm nén, hắn hít sâu một hơi kiên nhẫn nhìn hắn đánh vài cơ rồi âm dương quái khí nói:"a, mày đánh vậy sao vô, mày đưa cơ tao chỉ mày vài đường."
Tô Đại Giang tức giận nói:" chú muốn không làm vài cơ, coi ai hơn ai."
Tên Hải Anh mắt sáng lên, như lão sói già nhìn thấy cừu non, hắn không vội đáp ứng mà chỉ chỉ tên Lý và tên Tâm nói: " có hai người chơi gì? Tao có mấy thằng bạn, cho nó chơi chung cho vui?"
Tô Đại Giang hơi suy nghĩ một chút rồi gật đầu:"được."
Tên Hải được đà nói: "chơi không mà chơi gì, cược chút cho vui không?"
Tô Đại Giang cau mày nói:"không chơi, không có tiền."
Tên Hải cười hỏi: "A, mày sợ?"
Tô Đại Giang trong lòng cười lạnh nhưng mặt ngoài tức hỗn hễn nói: "tôi sợ ai? Mấy chú thích chơi bao nhiêu? Tôi không có tiền thì cha mẹ tôi chả, cha mẹ tôi không thiếu tiền."
A, dê non vẫn còn rất mập.
"Được, không có tiền mấy chú cho mày chơi thiếu, có gì kí sổ cha mẹ mày trả, thế nào?"
Tô Đại Giang hơi suy nghĩ một chút thì gật đầu: "mấy chú đợi xíu, tôi đi đ*i cái, chơi sáng giờ mắc đái quá."
Tên Hải không kiên nhẫn nói:"đi đi, nhanh nghe mậy."
Tô Đại Giang ra ngoài chổ vắng, hắn lấy ra điện, ấn gọi số anh Cọp.
Đầu dây kia kết nối, giọng anh Cọp nhiệt tình hỏi:"sao rồi, tới chưa?"
"Tới rồi anh, anh cho người vô đi."
" Chú cho anh cái địa chỉ đi, anh cho anh em vô."
Tô Đại Giang chỉ đường cho anh Cọp, anh Cọp im lặng nghe, một lát sau anh Cọp nói: "anh biết chổ đó rồi."
. . .
Tô Đại Giang bước vào thì tên Hải cầm trên tay bộ bày đang xào chẻ, thấy Tô Đại Giang bước vào hắn cười nói:"tao tưởng mày trốn rồi chứ."
Tô Đại Giang không đễ ý tới hắn, hắn nhìn bộ bài rồi nhìn nhìn tên Hải hỏi: "chơi thế nào?"
Tên Hải xào xào bài trên tay giải thích: "mỗi người chín lá, đánh vô bi có số của con bài trên tai thì bỏ một lá, lá bòi là mười một, lá đầm là mười hai, lá già là mười ba, bi mười bốn mười lăm là bi mồi, đánh vô bi mồi được đánh tiếp, hiểu chưa?"
Tô Đại Giang gật đầu: " hiểu."
Tên Hải hỏi: "mày muốn chơi ván bao nhiêu?"
Tô Đại Giang thăm dò đưa lên một bàn tay, hắn thăm dò hỏi:"năm trăm?"
Tên Hải sửng sốt một chút, hỏi ngược lại:"mày chắc không?"
Tô Đại Giang không kiên nhẫn hỏi: "chứ anh muốn bao nhiêu thì nói mẹ nó đi."
Tên Hải cười hắc hắc: "năm trăm thì năm trăm."
Tô Đại Giang gật đầu nói: "chia đi."
Tên Hải xào xào bài chia ra bốn phần nói: "tụi mày lựa đi."
Tô Đại Giang bắt đại một sắp, ván đấu bắt đầu.
. . .
Người của anh cọp tới thì đã năm giờ chiều, Tô Đại Giang lúc này đầu đầy mồ hôi, hắn chửi đổng: " mẹ nó, vậy mà nó không vô?"
Tên Lý cười nhạt nói:" chú em mày xui, bị sát lỗ còn không vô."
Hai tên còn lại cười haha, Tô Đại Giang như vô năng cuồng nộ hỏi:" tôi thiếu mấy anh nhiêu rồi?"
Tên Lý cười nói:"bốn mươi bảy triệu?"
Tô Đại Giang trợn mắt nói:"anh có tính lộn không?"
Tên lý haha cười:" làm sao mà lộn, mỗi lần mày thua mày lại đòi chơi gấp đôi đấy, mày quên rồi à"
Một người thắng là ăn hết ba nhà còn lại nên bọn chúng đễ bị cho tên Lý ăn, Tô Đại Giang bực tức nói:" mấy anh chơi bồ với nhau à?"
Tên Tâm nói:" giờ mày có gỡ không? Không gỡ thì viết giấy nợ."
Tô Đại Giang cắn răng nói: "gỡ, sao không gỡ? Ván này chơi một trăm."
Ông hai giờ phút này mặt đã tái mét, ông gọi nhiều lần cho ông Tính nhưng mà gọi không được, ông khuyên Tô Đại Giang nhiều lần hắn cũng không nghe.
Ba tên kia không vấn đề gì tiếp tục chia bài, tên Lý thắng đánh trước, hắn lần lược vô được hai bi ba, sáu, mười lăm lần thứ ba bi không vô lỗ thì tới được Tô Đại Giang hắn trong lòng cười lạnh một tiếng lật ra bài của mình đễ lên bàn nói:" coi cho kĩ."
Ba tên Lý Hải, Tâm nghĩ thầm: nó điên rồi. Nhưng bọn chúng cũng không nói gì, người ta lật bài ra cho xem thì ngủ sao không xem.
Bài Tô Đại Giang lần này rất đẹp ba con chín, hai con ách, một tấm năm và một tấm, hắn có một tấm ba thì lúc nãy tên lý đã đánh vào.
Tô Đại Giang một loạt đánh vào hết bi của hắn, hắn quay đầu nhìn ba người kia, lúc này bọn chúng mặt đã tái, vì bi của Tô Đại Giang toàn bi khó không nằm xát lỗ thì cũng bị khuất bị khác nhưng hắn vẫn hoàn mĩ xử lý.
Tô Đại Giang quay mặt nhìn bọn hắn, lấy tay vuốt vuốt mồ hôi cười nói:" mỗi người một trăm, ông lý năm mươi ba."
Tên Hải dẫn đầu lấy lại tinh thần, hắn nghĩ thầm: nó đây chỉ là mai mắn. Rồi hắn quay đầu nhìn hai tên kia ra hiệu tiếp tục.
Tô Đại Giang hỏi: "một trăm tiếp hay gì?"
" Mấy chú có tiền trả không?"
Tên Hải haha cười nhìn như nói giỡn thâm ý nói một câu:"bất quá đánh lộn trừ chứ gì."
Tên Lý gật đầu: "một trăm tiếp"
Tô Đại Giang gật đầu chia bài rồi đánh, cả quá trình ba tên không chen vào được cơ nào.
Lúc này ba người bọn chúng có ngu đi nữa cũng biết mình bị lừa, ba người quăng cơ nói:"không chơi nữa." Rồi như không có chuyện gì xảy ra đi ra ngoài.
Tô Đại Giang cười lạnh hỏi:"mấy chú có quên gì không?"
Tên Hải quay đầu mơ hồ hỏi:"quên gì?"
Tô Đại Giang chỉ chỉ bàn bida, rồi chỉ chỉ tên Hải và tên Lý cười nói: "hai người mỗi người ba trăm."
Rồi hắn chỉ chỉ ông Lý:"chú là hai trăm năm mươi ba triệu, mấy chú chọn giấy nợ hay tiền mặt?"
Ba người nhìn nhau haha cười rồi quay đầu nhìn Tô Đại Giang nói:"mày nói gì? Tụi tao không hiểu?"
Tô Đại Giang cười lạnh nói: "ba chú định ăn quỵt? Ở đây nhiều người nhìn thấy như vậy đâu?"
Tên Lý haha cười:"ai? Ở đây ai nhìn thấy?"
Tên Lý vừa dứt lời thì nhóm anh Cá đang ngồi uống cafe đứng dậy cười nói: " tụi tao nhìn thấy."