Chương 16 không một mình
Tô Đại Giang hôm nay muốn ra chợ, hai người cưỡi xe đạp đến cửa nhà cô, cô định vào nhà thì hắn gọi cô lại: "Thảo ơi! Nhờ tý."
Thảo quay đầu hỏi: "hữm, nhờ gì á?"
Tô Đại Giang lấy điện thoại đưa cho cố vò vò đầu nói: "là vậy nè, tuần lễ nay tôi về trễ lý do hơi nhiều, bạn gọi cho cha tôi nói giùm một tiếng được không?"
Thảo ấp úng hỏi: "được..được không?"
Tô Đại Giang khẳng định gật đầu, hắn biên soạn kịch bản rồi nói với cô: "bạn lấy điện thoại bạn, gọi cha cha tôi, bạn nói hôm nay tăng ca đột xuất, à nhầm! học bù đột xuất, bạn nói bạn là lớp phó học tập, cô phân công bạn gọi điện thoại thông báo với phụ huynh trong lớp, thế là xong."
Thảo có chút xoắn xuýt, hỏi: "vậy được không? Lỡ chú biết rồi sao?"
"Cái gì chú? Kêu bác trai."
Tô Đại Giang khẳng khái nói: "yên tâm, có gì tôi chịu."
Cô nhưng có chút không yên lòng nhỏ giọng hỏi: "lỡ như, tôi nói lỡ như chú bạn biết tôi giúp bạn nói dối, Bác trai có ghét tôi không?"
Cô không để ý nhiều việc xưng hô.
Tô Đại Giang tiếp tục xúi giục nói: "yên tâm, tôi sẽ không khai ra bạn." Ánh mắt hắn thả thiết cô mềm lòng, cô lấy nhận lấy điện thoại của hắn mở khoá vô danh bạ tìm.
Tên danh bạ được xếp theo bảng chữ cái tên cô vừa mở máy lên đã thấy sđt của ông Tính, cô len len liếc hắn, thấy hắn không chú ý cô lá gan dần lớn lên.
Cô nhấn nút xuống hai cái, khi thấy sđt của mình tim cô gia tốc.
Cô nhìn thấy hắn lưu cô là "Thảo yêu" hắn vậy mà..
Cô điều chỉnh một chút tâm tình, mở ra balo, lấy ra điện thoại của mình nhấn số ông Tính, cô nhìn ánh mắt mong đợi của Tô Đại Giang, cô hít sâu vài hơi ấn gọi.
Chuông reo vài tiếng thì ông Tính nhấc máy hỏi:"alo? Ai vậy?"
Cô ấn mở loa, mắt nhìn Tô Đại Giang đang làm tư thế cổ vũ, cô nói: "chào bác, con là Thảo, lớp phó học tập lớp 11a2, lớp con hôm nay học bù đột xuất, cô kêu con gọi thông báo cho bác là hôm nay bạn Giang trưa không về nghe bác"
Ông Tính nghe cô nói một tràng, "bác"? Xưng hô nghe là lạ, nhưng ông không hỏi nhiều, ông nói:"ừm! Bác biết rồi."
"Dạ, không có gì đâu bác, vậy thôi nghe bác con còn gọi cho phụ huynh của mấy bạn khác"
"Ừm, cảm ơn con" dứt lời ông cúp điện thoại, lấy thau, lấy rổ ra bờ vớt bèo.
. . .
Thảo nghe đầu dây bên kia cúp điện thoại cô thở phào, lấy tay vỗ vỗ bộ ngực, ngẩng đầu lên tính nói gì thì Tô Đại Giang đã bưng kín mặt cô cách hai lớp khẩu trang hôn một cái, Thảo đứng máy, cô ngây ngốc đứng ở đó đến khi lấy lại tinh thần thì hắn đã lên xe chạy xa.
. . .
Hẻm nhỏ hôm nay vẫn như mọi ngày, từ bên ngoài nhìn vô vẫn bình tĩnh như vậy.
Hắn bước chân đi vào thì đã có người chờ sẵn, tên này Tô Đại Giang nhận ra, là đàn em hôm trước đi chung với anh Cá.
Tên kia nhìn Tô Đại Giang không mấy thuận mắt, hắn lãnh đạm nói: "đi theo tao, mấy anh lớn đang chờ."
Tô Đại Giang không thèm để ý ra hiệu hắn dẫn đường.
Hai người đi vào trong nhà anh Cọp, vẫn như lần trước, lần này cũng đang nhậu, mấy người nhìn thấy Tô Đại Giang thì gật đầu xem như chào hỏi, hắn cũng không lãnh đạm gật đầu chào từng người.
Anh Cọp nhiệt tình kêu: "ơ! Chú em mày tới rồi à? Tới đây! Tới đây uống với mấy anh một ly" Hắn đưa cho Tô Đại Giang ly bia trên tay.
Tô Đại Giang từ chối khéo nói:"thôi anh, xíu em còn có việc."
Anh Cọp giả vờ tức giận nói: "mày không uống là không nể mặt anh."
Tô Đại Giang chỉ đành nhận lấy, hắn nhìn anh Cọp đang liếc mắt ra hiệu, hắn giơ lên lý nói: "em mời mấy anh một ly."
Mấy người cũng không cho hắn mất mặt, bao gồm anh cá mặt không tình nguyện nhưng mà vẫn là giơ lên ly, mấy người cụng một cái, uống cạn.
Tô Đại Giang rót thêm ly nữa, hắn nhìn anh Cá nói:" anh Cá, ly này em mời anh, chuyện hôm trước là em không đúng, tại hôm bữa bạn em b·ị đ·ánh, em có hơi giận, nói mà không suy nghĩ, anh người lớn, anh bỏ qua cho em nha."
Anh Cá mặt giãn ra cười nói: "không, không hôm trước là anh phá luật trước, anh cũng sai, ly này anh mời chú."
Tô Đại Giang cười nói: "vậy em cảm ơn anh!" Hắn nâng ly lên uống cạn.
Hắn rót thêm ly nữa, giơ lên nói: "ly này em mời mấy anh, xin phép mấy anh uống ly này nữa em nghĩ, nhà em còn có việc em về trước."
. . .
Tô Đại Giang lung la, lung lay đạp xe tới nhà Thảo, không thể không nói hắn bây giờ tửu lượng không được một phần trăm kiếp trước, cũng đúng, dù sao trước kia mình có đụng tới giọt rượu nào đâu.
Tô Đại Giang dẫn xe vô nhà Thảo thì thấy ông Tuấn, bà Hậu đang ngồi trên trên cái băng ghế đá trước bàn đá tròn, hắn lễ phép thưa: "còn chào hai bác."
Bà Hậu nghe tiếng sửng sốt một chút, bà nhìn hắn lại quay qua nhìn ông Tuấn, ông Tuấn gãi đầu cười khan, ông kề tai bà Hậu nói nhỏ gì đó, rất nhanh bà Hậu lộ ra nụ cười bừng tỉnh: " con là Giang? Tới, tới con đậu xe đó đi, vô ngồi ăn cơm với hai bác."
Tô Đại Giang"dạ" một tiếng gạt chân chống xe, tới trước bàn kéo cái ghế nhựa có quắp ngồi xuống.
Bà Hậu quét mắt nhìn hắn, nhìn thấy hắn mặt đỏ bừng trên thân còn có mùi rượu, mùi thuốc lá bà nhíu mày hỏi: "con xỉn hả?"
Tô Đại Giang gãi gãi đầu đảo mắt qua ông Tuấn nói: "dạ, còn gặp mấy người quen nên uống mấy ly."
Ông Tuấn hiểu ra chút gì nói với bà Hậu: "em vô kiu con Thảo dọn chén ra ăn cơm."
Bà Hậu quay qua nhìn chồng, thấy ông gật đầu bà mới đứng dậy đi vô trong.
Ông Tuấn nhìn hắn hỏi:"tụi nó có làm khó còn không?"
Tô Đại Giang lắc lắc đầu:" không có đâu bác, kéo con uống mấy ly hà."
Ông Tuấn gật đầu: "bác có mấy lời muốn nói với con."
Tô Đại Giang thẳng sống lưng nói: "bác cứ nói ạ."
Ông Tuấn tổ chức từ ngữ một lúc nói: "hôm nay bác ra trường chủ yếu là coi đứa nào đánh Thảo."
Tô Đại Giang gật đầu nghiêm túc nghe, ông Tuấn nói tiếp: "nói thật, lúc đó bác giận lắm, bác còn tính kêu trường đuổi học nó,"
Ông Tuấn hơi nhìn hắn, ý vị sâu xa nói: "không thể không nói, còn ra tay đủ ác."
Tô Đại Giang cười khan không dám trả lời, ông Tuấn nói: "không thể không nói, con cũng cứu con nhỏ đó một mạng."
Tô Đại Giang bất giác rùng mình, quả nhiên, quả nhiên cha vợ không đơn giản.
"Đây không phải là chuyện chủ yếu bác muốn nói với con,"
Tô Đại Giang lại ngồi thẳng thêm một phần, ông Tuấn cười nói: "chuyện con với con Thảo, bác biết."
Tô Đại Giang tỉnh nói gì đó nhưng ông Tuấn ngăn lại ông thở dài nói: "chuyện sớm muộn, con không cần chối,"
"Hai đứa yêu đương, bác không phản đối, nhưng mà, hai đứa còn nhỏ, học hành là chủ yếu, biết không?"
Tô Đại Giang gật đầu:"dạ."
"Còn con nữa, con bảo vệ con gái bác, bác rất mừng, nhưng con mới bao lớn? Con phải suy nghĩ một chút cho gia đình, cho cha mẹ con, còn con Thảo nữa."
Tô Đại Giang đứng hình.
Đúng vậy!
Từ lúc trọng sinh tới giờ hắn rất phiêu, nhưng hắn bây giờ không giống kiếp trước.
Hắn còn cha mẹ,
Hắn còn có thằng Luân,
Hắn còn có Thảo nữa, hắn kiếp này còn có người lo lắng cho hắn, hắn không thể giống kiếp trước làm việc bất chấp hậu quả, nghĩ đến đây hắn trịnh trọng gật đầu: "dạ, con biết rồi bác."
Ông Tuấn gật đầu không lại nói chủ đề vừa rồi, ông vỗ vỗ bả vai hắn nói: "đi, vô ăn cơm."
Tô Đại Giang "dạ" một tiếng đứng lên, hai người bước vào nhà trong