Chương 15 Thấy được tôi gả cho bạn
Tô Đại Giang vào lớp ngồi học được trong chốc là thì hết tiết, thầy Ân vừa ra khỏi lớp thì hắn nhảy qua lôi kéo Thảo đến chổ ngồi của mình.
Thằng Luân khều khều nam sinh phía trước nói:"Ê bạn hiền, đi chỗ khác chơi cho mượn chổ ngồi xíu."
Nam sinh phía trước tên Chí, hắn liếc mắt thằng Luân một cái giả vờ như không nghe thấy.
Tô Đại Giang cười hỏi thằng Chí:"Là tôi cho bạn mặt mũi rồi phải không?"
Tên Chí rùng mình một cái thành thành thật thật đi ra chổ khác, thằng Luân thấy cảnh này không khỏi thở dài: "Cũng là tại tao quá hoà đồng."
Tô Đại Giang cười cười ấn Thảo ngồi xuống, hắn nhìn cô hỏi: "Sao hôm qua bạn không nói với tôi bạn chuyển lớp qua đây? Bắt máy lên nói được có câu, làm tôi lo muốn c·hết."
Thảo hôm nay không đeo khẩu trang, mặt cô này đã đỡ nhiều, chỉ còn hơi đỏ một chút, cô nói khẽ: "Thảo cũng không biết nữa, hôm qua cha với mẹ làm căng lắm, Thảo cũng không biết sao hôm nay cha Thảo đổi ý nữa."
Tô Đại Giang sờ sờ cằm: "Hồi sáng bác trai có gặp Thủy không?"
Thảo cũng không đễ ý hắn thấy đổi xưng hô, cô nói: "Sáng cha Thảo hùng hổ lắm, vô đòi gặp Thủy, gặp xong chả Thảo không nói gì nữa."
Tô Đại Giang sờ cằm đăm chiêu gật đầu:"Ừm"
Nãy giờ không lên tiếng thằng Luân lúc này nói nhỏ với hai người: "Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo tới."
Hai người nhìn theo hướng thằng Luân thì nhìn thấy Thủy đang đi hướng ba người, Thủy lúc này đã đeo lên khẩu trang, bước chân cũng không còn phách lối, hai nữ sinh kia cũng không đi cùng
Thằng Luân không Thủy cũng không cho sắc mặt tốt hắn hừ nói: "Tới đây làm gì? Ở đây ai hoan nghênh mày."
Thủy cũng không giận mà nhỏ giọng nói: "Tôi tới đây muốn cám ơn Giang"
Thằng Luân không hiểu nội tình nó sững sốt một chút, bật thốt lên: "mày có bệnh không?"
Không ai đễ ý đến hắn Tô Đại Giang thờ dài nói: "haizz, tôi có mấy lời nói bạn cũng đừng có nói tôi dạy đời bạn."
Thủy gật đầu: "bạn nói đi."
Tô Đại Giang lúc này hắng giọng một cái nói:"tôi nói bạn, bạn một đứa con gái mù hỗn cái gì? Bạn mới bao lớn? Mười bảy tuổi còn chưa tới, bạn bon chen cái gì? Bạn yêu đương gì cái tuổi này? Lo học đi, mai mốt kiếm công việc tốt mà còn lo cho ông bà"
Thảo và thằng Luân mở to hai mắt nhìn, thằng Luân che mặt, Thảo mím mím môi, Thủy lên nhu thuận gật đầu, bộ dáng đáng yêu cực kì, Thủy cũng không phải cô gái hư, cô rất yêu ông bà, chỉ là cô thấy các bạn khác có ba mẹ thương yêu còn cô thì từ nhỏ đã sống với ông bà tâm lý cô cóm cảm giác chênh lệch.
Nhưng hôm qua bà ngoại cô khóc rất nhiều, bà ngoại cô đau lòng cô mà khóc, giây phút đó cô mới biết, cô còn có ông bà, giây phút đó cô không hận Tô Đại Giang, cô còn ở trong lòng cảm ơn hắn, nhờ hắn đánh tỉnh cô, khiến cho cô nhận ra trên thế giới này còn có người quan tâm cô, thương yêu cô.
Tô Đại Giang càng nói càng hăng hái, phảng phất trở về tới kiếp trước về quê ngoại dạy dỗ mấy đứa em không nghe lời, hắn thao thao bất tuyệt cuối cùng hắn chốt : "tôi thấy bạn xinh đẹp như vậy, đừng có mà tô son trát phấn loè loẹt làm gì, còn bạn trai cái này, bạn một đứa con gái, phải lựa chọn cho kĩ, bạn thấy thằng Cá không? Hôm qua nó nói được câu nào là quan tâm bạn không? Nó không vì mặt mũi tôi nói thật, nó còn không thèm đến xem bạn một chút, muốn chọn bạn trai thì cũng phải chọn người như tôi này."
Thủy cúi đầu không nói lời nào, Thảo thì nhìn trừng trừng lấy hắn đợi hắn nói tiếp, cô muốn xem xem hôm nay hắn muốn giở cái hoa chiêu gì trêu chọc tiếp còn gái người ta, Tô Đại Giang là người đ·ã c·hết một lần hắn đối với nguy hiểm thập phần n·hạy c·ảm.
Hắn dư quan liếc nhìn Thảo một cái, hắng giọng nói: "Nếu bạn muốn kiếm người như tôi, tôi có thể giới thiệu cho bạn một cái."
Bà đôi mắt nhìn hắn biểu lộ khác nhau, Thảo mặt không tình, thằng Luân nhìn Thảo một cái, nhìn Tô Đại Giang một cái chờ xem trò vui, Thủy thì...rất phức tạp.
Tô Đại Giang câu cổ thằng Luân đang đợi xem trò vui, tự hào nói: "giới thiệu cho bạn, đây là thằng Luân bạn tôi, bạn đừng nhìn nó bình thường nói chuyện hung ác nhưng nhân phẩm nó rất tốt, chưa có người yêu, bạn thấy sao? Thấy được tôi gả nó cho bạn"
Thằng Luân cứng đờ trong chốc lát, lấy lại tinh thần hắn đạp Tô Đại Giang một cái, mở miệng mắng to: "cmm, thằng chó."
Tô Đại Giang bật đầu ngồi dậy một bên cười hắc hắc, một bên chạy, thằng Luân phóng xuống đất đuổi theo miệng không dừng chửi.
Thủy và Thảo che miệng cười nghiêng ngã, Thủy lau lau nước mắt, cô đến trước mặt Thảo nói khẽ: "Thủy cũng xin lỗi Thảo, hôm trước Thủy không hiểu chuyện, hành động không suy nghĩ, Thảo đừng giận nghen."
Thảo kéo tay Thủy nói:" không phải hôm trước đã xin lỗi rồi sao?"
Thủy ngồi xuống kế bên cô nói:" Hôm trước không tính, hôm đó Thủy chỉ là mặt ngoài nói vậy thôi, nhưng hôm nay Thủy mới là thật lòng nói xin lỗi bạn."
Thảo cười khẽ: "tôi cũng vậy, hôm trước tôi nói không trách bạn nhưng trong lòng cảm thấy rất khó chịu"
Thảo kéo tay cô cười nói: "coi như chúng ta huề nhau."
Hai người nhìn nhau nở nụ cười.
Tô Đại Giang bị thằng Luân nắm cổ đi vào thấy cảnh này hắn cười, nói: "ơ, hai chị em bạn dâu cảm tình thật tốt."
Thằng Luân đẩy hắn ra phía trước lại là một trận cuồng đá.
Thời gian nghỉ đã hết, Thủy tạm biệt mấy người định đi, trước khi đi cô quay lại gọi lại Tô Đại Giang mở miệng muốn nói nhưng lời đến khoé miệng lại nuốt trở vào.
Tô Đại Giang nhìn cô như đã đoán được cô muốn nói gì hắn khoát tay chặn lại: "bạn, tôi có thể mặt bà không tính toán, nhưng anh của bạn, xin lỗi, không thể."
Thủy nhỏ lắc đầu liên tục nói: " không phải, không phải tôi không có ý này,"
Cô dừng lại một chút nhỏ giọng nói: "tôi muốn nói bạn có tay thì đánh hứng ác chút, tốt nhất nữa tháng không xuống giường được càng tốt"
Bà người ánh mắt trợn tròn, cảm tình anh em nhà này thật là khiến người ta than thở.
. . .
Thời gian học thoáng cái là quá hết, Tô Đại Giang bỏ tập sách vào balo, giờ này cảm thấy cực kì buồn bực, hôm nay hắn đã đi lên lớp thằng gồm mấy lần, thằng gồm khống thấy thì cũng thôi đi, mấy thằng đàn em của nó cũng không thấy đâu luôn.
Thằng Luân nhìn hắn than ngắn thở dài thì hỏi: "làm sao? Ngứa tay?"
Tô Đại Giang thành thật gật đầu, hắn nhìn thằng Luân nghiêm túc nói: "hay là mày cho tao đánh mấy cái đi Luân?"
Thằng Luân hướng về phía Thảo kêu to: "Thảo ơi!"
Thảo đang hướng hai người đi tới, cô nghi hoặc: " hữm?"
"Thằng Giang nó nói nó ngứa tay, nó kêu bạn cho nó đấm mấy cái."
Thảo không chút do dự hướng Tô Đại Giang đi đến, cô đỉnh đỉnh vai trước mặt hắn:"nè, đấm đi Giang."
Tô Đại Giang mặt đen đưa tay định nhéo mặt cô nhưng hắn nhớ ra mặt cô chưa khỏi hẳn, hắn rụt tay về, hắn vuốt vuốt đầu cô nói: "bạn đây là phản sao?"
Thảo đắc ý nói: "Thảo biết bạn không nở đánh Thảo."
Tô Đại Giang gật đầu: " tốt, rất tốt."
Hắn đang cố gắng nghĩ một cách hung ác trừng phạt cô nhưng nghĩ nữa ngày hắn mới nghĩ ra được một cách hắn cho là hung ác, nói: "đợi mặt bạn khỏi hẳn, tôi mỗi ngày sẽ vò, sẽ vò cho tới khi bạn cầu xin tha thứ."
Thằng Luân chê cười nói: "vậy là ác dữ chưa?"
Tô Đại Giang nắm balo nhấn thằng Luân ngồi trên ghế, hắn hai đùi kẹo lại vai thằng Luân, hai tay chà chà mặt hắn liên tục hỏi: "ác chưa? Đủ ác chưa?"
Thằng Luân giãy dùa tránh thoát, một tay xoa xoa mặt mình một tay chỉ chỉ Tô Đại Giang nói: "cmm thằng chó, mày chờ, mày chờ tao."
Nói xong hắn co cẳng chạy.
Tô Đại Giang ở phía sau đuổi theo hô lớn:" mày ngon đừng chạy?"
Thằng Luân ngoái đầu nói: "mày ngon thì đừng rượt"
Nhìn hai người một đuổi một chạy, Thảo lắc đầu cười một tiếng.