Chương 14 viết cam kết
Hôm sau, Tô Đại Giang đang ngồi nói chuyện với thằng Luân.
Cả quá trình hắn đang nói thằng Luân vẫn mặt lạnh lấy.
Đúng bảy giờ chuông vừa reo thì cô Nhân, cô chủ nhiệm lớp của Tô Đại Giang đến, cô nhìn Tô Đại Giang nói:" Giang, em đi với cô lên văn phòng."
Lúc này thằng Luân lên hắn giễu cợt nói:"Thấy gì chưa? Tao nói giáo viên đễ ý mày mà mày đâu có nghe."
Tô Đại Giang không đễ ý hắn mà chạy ra hỏi cô Nhân:"Tìm em chi vậy cô?"
Cô Nhân liếc mắt nhìn hắn:"Em giỏi quá! anh hùng quá! em chuẩn bị bị mời phụ huynh đi."
Tô Đại Giang thở dài, việc nên tới cũng tới.
...
Hai người tới văn phòng thì có năm sáu người, hắn nhìn một vòng, trong phòng có hiệu trưởng, thầy hiểu trưởng đang ngồi trước bàn dài, ông nhìn hai vị phụ huynh ngồi hai bên nét mặt ông nghiêm túc nói gì đó.
Cô Nhân và thầy Nam, thầy chủ nhiệm lớp 11a4 ngồi sau lưng thầy hiệu trưởng.
Hai bên ngồi hai người, ông Tuấn ba Thảo, Thảo thì đang đứng cúi đầu đứng sau lưng ông, bên kia ngồi đấy một bà cụ hơn sáu mươi tóc bạc phơ mặt mũi hiền lành là bà ngoại của Thủy, Thủy cũng đang đứng cuối đầu đứng sau lưng bà ngoại.
Tô Đại Giang theo cô Nhân bước vào thì cả phòng tập chung vào người hắn.
Thầy hiệu trưởng khuôn mặt nghiêm túc kêu:"Em Tô Đại Giang, em đến đây."
Tô Đại Giang ngoan ngoãn bước lại gần:" Em chào thầy rồi" nhìn hai vị phụ huynh gật đầu.
Ông Tuấn chỉ nhàn nhạt gật đầu, bà ngoại Thủy nhìn hắn cười gật đầu.
Lúc này thầy hiệu trưởng cũng lên tiếng:"Chuyện xảy ra hôm qua thầy cũng đã trao đổi với phụ huynh của Thủy và Thảo, bây giờ em gọi phụ huynh em tới đây."
Ông Tuấn lúc này lên tiếng:" Không cần đâu thầy! Phụ huynh của cháu Giang gần nhà tôi, chuyện này cũng từ con gái tôi mà ra, có gì thầy trao đổi với tôi, sau khi về tôi nói lại với phụ huynh của cháu."
Tô Đại Giang mặt đầy cảm kích nhìn ông, ông Tuấn làm như không thấy.
Bà ngoại Thủy lên tiếng nói:" Tôi hôm nay tới đây chủ yếu là có mấy lời muốn nói với cháu Giang, cũng không có ý trách cháu cái gì, thầy cũng không cần gọi phụ huynh cháu."
Thầy hiệu trưởng nhìn hai vị phụ huynh ông gật đầu, ông nhìn về phía Tô Đại Giang nói:"Thầy không cần biết lý do gì em đánh bạn, nhưng em đánh người là không đúng, em về viết bảng cam kết cho thầy, nếu vi phạm lần nữa trường sẽ kỉ luật em."
Tô Đại Giang gật đầu "dạ" liên tục cam đoan.
Bà ngoại Thủy lúc này lên tiếng:" Nếu không có chuyện gì thì xin phép tôi có chuyện trao đổi riêng với cháu Giang một chút."
Thầy hiệu trưởng gật đầu, đưa mắt nhìn mà ngoại Thủy ra ngoài rồi nhìn về phía Tô Đại Giang nói:"Em đi ra ngoài trao đổi với bà ngoại Thủy một chút."
Tô Đại Giang bước ra ngoài thì gặp bà ngoại Thủy đứng ở hành lang đợi hắn, Thủy vẫn như cũ cúi đầu đi theo bà.
Gặp Tô Đại Giang ra bà buồn bã nói:"Chuyện lần này bà cũng cám ơn cháu, nếu không có cháu ông bà ở nhà giờ này cũng không biết con Thủy nó ở trường hư hỏng như vậy"
Tô Đại Giang hơi kinh ngạc nhìn bà một chút sau đó nhìn Thủy đang cúi đầu, hắn không lên tiếng đợi bà nói tiếp:"Ba mẹ con Thủy l·y h·ôn, nó với anh ba nó ở nhà với bà, con nhỏ ở nhà ngoan lắm, nhưng mà ra đường không biết tụ tập bạn bè làm sau đó, nếu không có chuyện hôm qua nó cũng không có nói thật với bà."
Bà dừng lại một chút rồi nói tiếp:" Anh ba nó là bà buông xuôi rồi đó, ở nhà bà nói nó không nghe thì đi ra cho xã hội dạy nó, còn con Thủy dù gì cũng con gái, bà thương không bỏ được."
Thủy hôm nay không Trang điểm, cô mặt mộc không so với Thảo kém, nhưng hai dấu bàn tay phá lệ chói mắt, cô nghe bà ngoại nói thì mắt đỏ lên:" Ngoạiii.."
Bà ngoại Thủy cắt ngang, ra hiệu Thủy im lặng, Thủy ngoan ngoãn cúi đầu, bà nhìn về phía Tô Đại Giang nói:
"Thủy ở trường có làm sai cái gì thì con có thể nói với thầy cô, thầy cô nói với bà bà dạy nó."
Tô Đại Giang ngoan ngoãn gật đầu nói:" Lần này là con hơi nóng, con xin lỗi bà."
Hắn sẽ không xin lỗi Thủy, dù sao chuyện lần này cũng từ cô mà ra, là cô tự làm tự chịu.
Bà ngoại Thủy sống cũng hơn sáu chục năm sao mà không hiểu? Bà không có lại nói cái gì bà cười tạm biệt hắn rồi kêu Thủy theo bà ra cổng, trên đường đi bà liên tục nói gì đó, Thủy yên lặng nghe thỉnh thoảng gật đầu.
...
Tô Đại Giang về lớp thì lớp đang học tiết thứ hai, Tô Đại Giang vào chỗ ngồi thì thằng Luân nhỏ giọng hỏi:" Sao rồi?"
Tô Đại Giang nói:" Viết cam kết."
Thằng Luân giật mình hỏi: " Chỉ nhiêu đó?"
Tô Đại Giang liếc hắn nói:" Chứ mày muốn thế nào?"
Thằng Luân nghi hoặc hỏi:" Sao tao nghe nói bà ngoại con Thủy vô trường mà?"
Tô Đại Giang gật đầu:"Bà ngoại nó cũng hiền."
"Bả không nói gì dụ mày đánh con Thủy hết hả?"
"Có, bả kể tạo nghe chuyện con Thủy, tính ra nhỏ đó cũng tội."
Thằng Luân bát quái hỏi:"Thế nào?"
Lúc này thầy Ân dạy hoá cũng chú ý tới hai người:" Hai em bàn cuối, không học thì đi ra ngoài"
Hai người ngậm miệng không dám nói nữa.
. . .
Học được hơn nữa tiết thì cô Nhân đi vô lớp cô nói với thầy Ân một tiếng rồi quay xuống với lớp nói:" Hôm nay có bạn mới chuyển đến lớp chúng ta"
Rồi cô ngoắt ngoắt Thảo đang đứng ở cửa, Thảo đi vào nhu thuận đứng bên cạnh cô, cô Nhân giới thiệu:" Đây là Thảo, chuyển từ lớp 11a3 qua các bạn vỗ tay hoan nghênh bạn mới nào."
Cả lớp đồng loạt vỗ tay, thằng Luân cho có lệ vỗ vài cái, Tô Đại Giang thì nhiệt tình nhất, cô Nhân, thầy Ân, Thảo và cả lớp đồng loạt nhìn về phía hắn, Tô Đại Giang lúng túng ho một cái, lưng eo ngồi thẳng, tay khoanh lên bàn, mắt nhìn về bảng đen.
Cô Nhân không thèm đễ ý đến hắn quay qua nhìn Thảo đang buồn cười mà không dám cười, cô nói:" Em coi chỗ nào trống thì ngồi đi, thứ sáu sinh hoạt cô sắp lại."
Thảo gật đầu:" Cám ơn cô!"
Rồi như không nhìn thấy đang ra sức ngoắt Tô Đại Giang đi vào bàn trống tổ hai ngồi xuống.
Cô Nhân trừng mắt Tô Đại Giang nói:" Giang, em theo cô, ba của Thảo muốn nói chuyện với."
Bàn tay hắn cứng đờ, cổ cứng ngắt quay về phía cô Nhân chỉ chỉ mình hỏi:" Tìm em?"
Cô Nhân gật đầu nói một tiếng với thầy Ân rồi bước ra ngoài, Tô Đại Giang đi theo hơi cúi đầu nói với thầy Ân:" Em ra ngoài chút nghe thầy?"
Thầy Ân gật đầu nói:" Em đi đi."
Tô Đại Giang gật đầu bước nhanh ra ngoài.
. . .
Tô Đại Giang ra ngoài thì cô Nhân đang trào đổi gì đó với ông Tuấn, nhìn thấy Tô Đại Giang đi ra thì cô tạm biệt ông Tuấn rồi đi lên lầu đi dạy khối mười hai.
Tô Đại Giang nhìn ông Tuấn hỏi:" Chú kiếm con hả chú?"
Ông Tuấn gõ đầu hắn: " Bác chứ chú gì mậy."
Tô Đại Giang cười hắc hắc nói:" Bác kiếm con hả bác?"
Ông Tuấn gật đầu:" Trưa nay ghé nhà bác ăn cơm?"
Tô Đại Giang hơi khó xử nói:" Chiều được không bác, trưa nay còn còn có việc."
Trưa nay hẹn với anh Cọp hắn cũng không quên, cũng không phải hắn sợ, nhưng dù gì người ta có mấy chục đàn em, mặt mũi là vẫn cho.
Ông Tuấn không biết là có biết được cái gì hay không, ông nhìn hắn ý ở trong lời nói:" Ừm, có chuyện gì không giả quyết được thì nói với bác, bác mặc dù lâu rồi không về nhưng vẫn có quen biết ít người."
Tô Đại Giang gật đầu chào ông một tiếng rồi đi trở về lớp học.