Chương 12 thành công bước đầu
Chương 12
Tô Đại Giang nhìn cô, ánh mắt cô kiên định, hắn suy nghĩ một chút vẫn gật đầu:" Được."
Hắn bắt tay anh Cá, cười nói:"Không còn chuyện gì tụi em về trước."
Nói hắn dắt tay Thảo kêu lên thằng Luân đi về.
Từ trong quán ông Sinh ra thằng Luân không nói một lời, hắn trầm mặc dẫn xe đi, trầm mặc đi về, không lại nói với hai người một câu.
Thảo nhìn thái độ thằng Luân cô rất áy náy nhỏ giọng hỏi:" Có phải hay không tại tôi mà bạn Luân không vui?"
Tô Đại Giang trấn an cô nói:" Không có gì, vài ngày là tốt."
Hắn có thể lý giải tâm trạng của thằng Luân, hai ngày nay nhiều chuyện như vậy mà nó chỉ bên cạnh nhìn xem không giúp được gì, tâm trạng hắn khó chịu cũng đúng, nhưng hắn không nên tức giận với Thảo, cô cũng không làm sai cái gì.
Hai người dắt xe đi song song về hướng nhà cô.
Thảo trầm mặt một lát hỏi:" Có phải hay không Thảo rất vô dụng?"
Tô Đại Giang nghe vậy hỏi:" Sao lại nói vậy?"
Thảo trầm im lặng một thoáng nói:"Thảo cũng không giúp được bạn cái gì mà chỉ toàn lôi kéo phiền phức cho hai người"
Tô Đại Giang nghiêng đầu nhìn cô gái bên cạnh nói:"Chuyện này không liên quan tới bạn, hôm nay tụi nó là nhầm vào tôi, bạn mới là người bị liên lụy"
"Nhưng mà mọi chuyện cũng từ Thảo mà ra"
"Truyện này không liên quan tới bạn, đây là vấn đề mặt mũi, lập uy thôi."
Thảo cái hiểu cái không gật đầu, nhưng rất nhanh cô phản bác:"Nếu không thấy Thảo dễ ăn h·iếp họ cũng đâu suốt ngày nhằm vào Thảo."
Tô Đại Giang chưa từng có nghiêm túc nói:"Vậy nên bạn phải sống như con nhím, gặp nguy hiểm thì vươn lớp gai ra ngoài bên ngoài, giấu phần yếu đuối đi."
"Phốc"
Thảo bậc cười trêu:
" Bạn học ai cái giọng điệu này, Thảo nghe không quen."
" Bất quá bạn nói đúng, không phải mình hiền lành với người ta thì người ta sẽ tốt với mình, không phải ai cũng háo sắc giống bạn, gặp Thảo dễ nhìn một chút thì khắp nơi bao che."
Lời này nói thế nào nghe là lạ, hắn so một cái thủ thế im lặng:" Xuỵt, nói nhỏ thôi."
Tô Đại Giang tiếng nói:" Bất quá bạn cũng tự tin lắm à nha."
Thảo hừ hừ đắc ý nói:"Chứ sao."
Tô Đại Giang nhìn không dám cởi khẩu trang Thảo hỏi:"Bây giờ bạn bị hủy đi nhan sắc rồi tôi vẫn giúp bạn đấy thôi."
Lời này cô không phản bác được cô sờ sờ lên gò má có chút lo lắng không biết phải nói với cha mẹ.
Tô Đại Giang nhìn ra cô lo lắng, hắn cho ra cái chủ ý:"Hay là giả bộ bệnh đi, cảm, sốt hay gì đó."
Thảo bất an nói:" Lỡ cha mẹ đòi dẫn Thảo đi bệnh viện rồi sao?"
Hắn buông tay:" Vậy nói thật đi, nói trong trường bị bạn bắt nạt, rồi kêu cha mẹ bạn chuyển trường."
Thảo liếc mắt nhìn hắn hỏi:"Bạn nó sao?"
Tô Đại Giang sâu kín nói:" Thảo đại mỹ nhân, hôm nay nàng rất không khiêm tốn."
" Mặc kệ, giấu được bao lâu thì giấu, Thảo không muốn chuyển trường."
" Làm sao? Là không nỡ bỏ trẫm"
" Bớt bớt đi."
Hai người đua giỡn xưa đi không khí căng thẳng rất nhanh tới nhà Thảo hắn nhìn cô vào nhà rồi lên xe đạp về nhà.
. . .
Cùng lúc đó trong hẻm nhỏ anh Cá với mấy tên đàn em đang đánh bida.
Năm sáu người vây quanh bàn bida, một tên trong đó hỏi:"
Anh biết thằng nhóc đó hả?"
Anh Cá ngậm điếu thuốc gật đầu, hôm nay mặt mũi là mất hết, hắn đang không vui trong lòng, nghe tên đàn em nói vậy hắn tức giận nói:
" Nếu không phải đại ca không cho tao đụng tới nó hôm nay liều mạng tạo cũng liều với nó"
Tên đàn em hiếu kì hỏi:
"Thằng nhóc quen biết anh Cọp?"
Anh Cá gật đầu ý đồ vớt chút mặt mũi nhưng lại sợ mấy tên đàn em làm loạn hắn nói:
"Đại ca nói nó có nghề đó tụi bây đừng có mà kiếm chuyện tới nó, tao không đỡ nỗi tụi bây đâu"
Lúc này anh Cọp bước vào, hắn liếc anh Cá rồi nhìn tụi đàn em:" Tụi mày ra ngoài đi, tạo có chuyện nói với thằng Cá."
Tụi đàn em không hỏi dư thừa cúi đầu chào hắn rồi bước nhanh ra ngoài.
Rất nhanh chỉ còn lại hai người, anh Cọp hỏi:"Chuyện mày giải quyết sao rồi?"
Rất nhiều chuyện hắn không nói nhưng cũng là biết đến, hôm nay anh Cá kêu năm sau người ra ngoài, nhiều người thì nhiều miệng kiểu thì cũng lọt ra tiếng gió, nhưng hắn cũng nhắm một mắt mở một mắt.
Nguyên tắc cái gì? Tùy tiện nói một chút cho tụi nhỏ không làm bậy, người ta nể mặt gọi hắn một tiếng "anh" thì có nhiều chuyện hắn cũng phải thay anh em ra mặt.
Anh Cá cúi đầu nói:"Hôm nay em tới đó, là thằng nhóc hôm trước."
Anh Cọp móc ra gói thuốc, rút một điếu nhìn hắn hỏi:" Nó nễ mặt không?"
Anh Cá lấy ra cái hột quẹt một tay che gió một tay đốt lên cho anh Cọp mồi một điếu thuốc, bực tức nói:" Nễ mặt là nễ mặt, nhưng mặt mũi vẫn là mất hết, nó còn đứng trước nhiều người như vậy kêu em đổi con bồ khác, nó nghĩ nó là ai chứ?"
Anh Cọp hút một hơi thuốc gật đầu, nhìn anh Cá không mặn không nhạt nói:" Tao không phải không nói với mày qua sao? mày thiếu gái sao? Mày đâu có thiếu, đi giao du với mấy đứa con nít làm gì cho phiền phức vậy?"
Anh Cá không phản bác được cúi đầu nghe dạy bảo, anh Cọp nói tiếp:" Chuyện này dừng ở đây, tao không ra mặt được, chưa kể tụi mày sai trước hay không, đụng tới thằng điên đó thì thêm một chuyện chỉ bằng bớt một chuyện"
Anh Cá vẫn cúi đầu không biết có nghề lọt tay hay không, anh Cọp biết hắn trong lòng khó chịu, nhìn hắn nói:" Thôi được rồi, để tao kêu nó trước mặt anh em xin lỗi mày."
Anh Cá hơi dễ chịu điểm gật đầu nói:" Cám ơn anh."
Anh cọp gật đầu:" Về đi, về suy nghĩ một chút, tao thấy nó nói cũng có lý đó, quy tắc mặt dù đặt ra cho có lệ, nhưng chỉ anh em tầng trên mình biết, phá lệ một lần hai lần thì được, nhiều quá không nên."
Anh Cá gật đầu:"Em biết rồi anh, xin phép anh, em về."
Anh Cọp gật đầu nhìn hắn đi xa mới lấy ra điện thoại gọi cho Tô Đại Giang.
. . .
Tô Đại Giang về đến quán ông hai, ông hai gặp hắn thì cười hỏi:"Con thằng Tính đi học về đó hả bây?"
Tô Đại Giang lễ phép gật đầu nói:" Dạ con mới đi học về, ông hai bán cho con cái thẻ cào Viettel năm chục."
Ông hai mở ra ngăn kéo lấy một sắp thẻ cào ông lựa lừa lấy đưa cho hắn.
Tô Đại Giang nhận lấy nhìn nhìn rồi bỏ vô túi, hắn lễ phép chào ông hai rồi ra bến tháo dây xuồng bơi về.
Hắn bơi được nữa đường thì điện thoại trong túi hắn rừng lên, hắn lấy ra xem xét mặc dù hắn không lưu tên những vẫn biết là ai, hắn bắt máy hỏi:" Alo! em nghe anh."
Bên kia anh Cọp giễu cợt hỏi:" Ồ, mày không lưu số anh mà biết anh gọi luôn?"
Tô Đại Giang cười không nói, anh Cọp mất đi hứng thú đi vào chủ đề:" Biết hôm nay anh gọi mày làm gì không?"
Tô Đại Giang trầm giọng hỏi:"hôm trước anh nói chơi với em hả?"
Anh Cọp cười nói:"Không, không nhưng mày cũng biết mấy anh làm cái nghề này coi trọng nhất là mặt mũi, hôm nay mày làm mất mặt thằng cá như vậy cũng phải tỏ cái thái độ, nếu không tao sợ nó khó chịu nó làm liều anh không cản được."
Tô Đại Giang nghe tới đây đã hiểu:"Anh yên tâm, mai em ra cho ảnh nói xin lỗi."
Anh Cọp cười nói:" Chú mày cho anh mặt mũi anh cũng không đễ chú mày thiệt thòi, chuyện hợp tác chú mày nói đó, chuyện thành anh chỉ lấy bốn phần."
" Vậy em cám ơn anh trước."
" Khi nào làm chú mày gọi cho anh."
" Ok anh, em cúp trước, em sắp tới nhà rồi."
"Được, được vậy mai anh đợi mày chổ hôm trước."
" Dạ."
Một phen khách sáo Tô Đại Giang cúp máy trước hắn cột dây xuống phóng lên bờ, hắn vô nhà thì Thấy ông Tính đang ngủ chưa hắn nhẹ chân nhẹ tay cất balo rồi đi ra thăm mấy cái thùng mướp.
Lần này xem xét hắn mừng rỡ, trứng nở hết rồi.