Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Trọng Sinh 2012, Tôi Làm Ruộng

Chương 109




Chương 109

Chương 109

20 tháng 10 năm 2012 âm lịch,

Một âm thanh non nớt, mè nheo vang lên bên tai:" anh hai dậy đi."

Giang cảm thấy người bị lay động với mật độ dày đặt, hắn mông lung mở mắt mơ hồ nhìn Vy ngồi xổm bên cạnh, hay tay dùng gần như hết khí lực để lấy hắn dậy, hắn vuốt mắt hỏi:" mấy giờ rồi?"

Vy gặp hắn dậy thì chống nạng hừ một tiếng:" trưa rồi đó anh hai, ngoại sợ anh hai đói xỉu nên kêu em vô kêu anh dậy đó."

Hắn "hừ, hừ" mấy tiếng rồi khoát khoát tay:" không có xỉu, ra ngoài chơi đi anh hai ngủ thêm tý." Nói rồi hắn kéo cái mền kẹp vô hai chân ngủ tiếp.

Vi vội vàng chạy ra ngoài một bên chạy một bên hô tô:" ngoại ơi ngoại ơi, anh hai xỉu rồi ngoại ơi..."

Hắn nghe đó, nhưng mí mắt là mở không lên, không có cách hôm qua thật sự là quá mệt, biết hắn chuẩn bị về đây, tối hôm qua lại quằn hắn tới nữa đêm, ba giờ sáng hắn đã phải dậy, ông Tính đưa hắn ra xe, trên xe xốc nảy đến con mắt hắn trợn trắng cơ bản là ngủ không được,

Một đường dằn vặt đến bảy tám giờ mới tới nơi hắn lết tấm thân mệt mỏi tới nơi là trườn lên trên giường đi ngủ,

Bà ngoại đang phe phẩy cái quạt, mái tóc hoa râm theo gió thỉnh thoảng bay, mặc dù nhà có điện, quạt gió cũng có mấy cái nhưng mà ngoại không nỡ dùng thêm nữa thói quen phe phẩy quạt mấy chục năm tạm thời là không sửa được,

Ngoại nghe tiếng bé Vy la vội vàng chạy vào, không được một lát sau ngoại lại đi ra đánh cào mông bé Vi hai cái mắng:" anh hai đang ngủ mà nói tầm bậy tầm bạ không hà,"

Ngoại thương nhất đứa cháu ngoại này, đánh cũng không dùng bao nhiêu lực, bé Vy bĩu môi muốn nói có bao nhiêu đáng yêu thì có bao nhiêu đáng yêu, không phải tại ngoại sao? Cứ mười phút mười lăm phút lại vào kêu cô xem anh hai một lần, cô chạy ra chạy vào hơn chục lần con anh hai nằm ngáy o o đây, nghĩ như vậy nhưng ngoại miệng cô liên tục "dạ, dạ"

. . .



Giấc ngủ này thẳng tới hai giờ chiều, Giang ung dung đi ra ngoài nhìn xem bé Vy đang nằm sấp bên cạnh ngoài chọc mèo, hắn không nhẹ vỗ mông cô một cái mắng:" tối ngày ôm cái điện thoại,"

Vy ủy khuất xoa xoa mông nhìn hắn nói:" em chơi chưa được hai tiếng,"

Giang không thèm nghe cô giải thích, hắn chỉ tay về cái tủ xụ mặt nói:" dẹp,"

Vy rụt đầu nhưng vẫn thành thật chạy chậm đi cất điện thoại,

Hắn cười cười rồi ngồi sau lưng ngoại giúp bà bóp vai, nhìn một vòng rồi hỏi ngoại:" nhà mình đi đâu hết rồi ngoại?"

Ngoại quay đầu nhìn một chút cháu ngoại trai rồi nói:" cậu năm với cậu ba đi xiệt cá rồi, thằng Thanh thì đi theo cầm giỏ, dì tư với dì út đi ra nhà bà út phụ gói bánh."

Giang gật gật đầu, hôm nay là chủ nhật nên dì với cậu về nhà chơi, sẳn mới siết nước nước ra hết nên hai cậu đi kiếm một chút cá tạp về ủ nước mắm,

Giang lại xoa xoa bả vai cho ngoại một chút rồi nói:" con đi ra ruộng chơi chút à!"

Ngoại gật đầu:" ừm, đội nón nảy đồ vô, dạo này đen lắm rồi đó con."

"Dạ,"

. . .

Hắn võ trang đầy đủ bước ra sau hè, nhìn xa xa có ba bóng người hai lớn một nhỏ,



Nước đã rút gần hết, cá cậu ba thả cũng rạn bắt gần hết, còn sót lại chút đỉnh cũng không từng tăng được bao lâu,

Nước chỉ ngang mắt cá chân nhưng cũng không chạy tự do như trên bờ, hắn chạy chậm ra hướng bà người, dọc theo đường chạy có mấy con cá chép vàng lộ lên vây lưng kinh hãi rẽ nước chạy tán loạn,

Gặp như lúc nhỏ hắn sẽ chạy theo bắt cho bằng được nhưng bây giờ hắn chỉ liếc mắt nhìn một chút rồi chạy chậm qua,

Vì ba người cậu ba từ ngoài đầu đất đi dài vô nên rất nhanh hai bên đã chạm mặt, hắn nhìn nửa bao cá cầu năm lôi theo thì chạy qua mở ra xem xét,

Cá chép đen, cá chép vàng, cá mè trắng, cá trê trắng,... Đủ thứ vị vùi vô trong bao, cậu năm không phải rất siêng gặp hắn cầm giao hắn cho hắn kéo:" lôi vô nhà thả lựa mấy con sống rộng đi."

Giang gật đầu túm lấy miệng bao cậu ba lại nói:" sẳn vô quay cái máy luôn đi, siết nước ra bắt cho dễ,"

"Dạ,"

. . .

Chừng ba mươi phút hắn lại xách theo cái bao không thở phì phò ra tới, hắn đưa cái bao cho cậu năm nhưng cậu khoát khoát tay:" mày cầm đi, tao mò cá."

Giang hắn cũng không phải rất siêng:" thôi để con mò cho."

Hai ý tưởng lớn gặp nhau, hai cậu cháu nhìn xem thằng Thanh chạy nhảy tung tăng thì kêu nó lại đưa cái bao cho nó:" cầm bao đi cu, nào nặng đưa anh hai cầm."

Thanh không có ý kiến ngoan ngoãn cầm bao cậu ba nhìn thẳng lắc đầu:" hai cậu cháu mày..."

Bốn người đi đường một đoạn thì thằng Thanh phía sau "ui da," một tiếng ngã xuống xìn, vội vàng lại xem thì dưới chân nó bị một con trê trắng đâm vào, thằng nhỏ đau đến khóc nước mắt nước mũi tèm lem, phí hết sức nương theo mấy cái gai ngược rỡ được con cá ra thì chân thằng nhỏ đã sưng vù rồi,

Thế là cậu năm cõng thằng Thanh vô nhà đi mua thuốc uống, Giang cầm bao theo cậu ba bắt cá,



Đem cá vào chừng hai lần thì cá chép với cá mè hầu như b·ị b·ắt muốn hết, còn một ít rút ở vũng nước sâu gần cống nên không vội bắt,

Nước cũng bị bơm ra gần cạn hết, nước rút về theo đường mươn thoát nước ở giữa, hai cậu cháu đi dọc theo đường mươn giữa xiệt dài ra đầu đất lại đi một lượt từ đầu đất đi vào,

Vô tới nhà lấy cái thau to của ngoại đổ ra, cá lóc, cá rô, cá trê to to nhỏ nhỏ gần nữa thau, dính điện không có mấy chủ yếu là mấy con cá này thì đi ngược nước trèo lên ruộng nên bị Giang chộp đầu,

. . .

Tiếng máy cạch cạch vang, cả nhà trừ ông ngoại bà ngoại thì đều tụ tập lại mần cá,

Ông ngoại mặc dù ăn chay trường không có hỗ trợ nhưng cũng không có ngăn cản con cháu kế sinh nhai, mấy năm trước đây nhà chưa có điện ông còn xách bao ra hổ trợ đuổi muỗi,

Bà ngoại không ăn chay nhưng không chịu nổi mùi cá tanh nên cũng không có đi ra,

Không khí bên ngoài nhộn nhộn nhịp nhịp, trò chuyện trời đất một hồi thì cậu ba hỏi:" cha mày chuyến này sao không thấy lên?"

Giang đang đánh vảy con cá mè, cá mè vảy nhỏ li ti nhưng nhiều vô cùng lại còn khó đánh, nghe cậu ba hỏi hắn cũng không có dừng lại động tác trên tay nói:" cha con mần giàng bầu ở dưới á cậu."

Không còn chạy đò, cái nền trên này cũng làm bờ kè xong nhưng ông Tính người này là không chịu rảnh tay rảnh chân, thấy không việc để làm nên ông trồng rẫy lấy ngắn nuôi dài, mặc dù quán nước, cộng thêm mua đi bán lại mớ ốc thì nhà cũng không thiếu ăn nhưng tính ông là vậy nên hắn với bà Mai cũng không có nói gì,

Cậu ba gật gật đầu:" ừ, đợt này trồng bán tết có giá đó."

Giang "dạ" một tiếng, nói chung có giá không có giá lời lãi hay không với hắn không quan trọng, vài ba triệu tiền lời đồ rẫy bây giờ với hắn như tiền lẻ,

Đây không phải phách lối nhưng sau vụ ninja school ra cấp bảy mươi đã qua gần hai tháng thì hắn đã kiếm không ít, tài khoản bây giờ đã có chín số không tuy không bằng hắn kiếp trước một phần mười nhưng ở cái năm này thì nhiêu đó đã rất nhiều,

Cá bị màn xong, mấy người phụ nữ phân loại cá, cậu ba thì đi lựa mấy con cá lóc, cá trê cho mợ ba sáng mai ra chợ bán, Giang không giúp được gì theo mấy đứa nhỏ vô nhà chơi.