Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Trọng Sinh 2012, Tôi Làm Ruộng

Chương 101 té




Chương 101 té

Chương 101

Vì ngủ không phải rất trễ nên sáng sớm Thảo đã bị tiếng ồn ào đánh thức, cô theo thói quen với tay lên đầu nằm tìm điện thoại,

Cô ngồi dậy mịt mờ vài giây rồi nhờ vào ánh sáng yếu ớt từ bóng đèn cà na trèo qua người Giang rồi đi ra ngoài, cô tìm thấy điện thoại đặt cạnh máy tính, mở lên xem thì mới năm giờ kém năm,

Còn sớm nên cô cũng không có kêu Giang thức dậy mà mở chốt cửa đi ra ngoài,

Bên ngoài đèn sáng trưng, giọng hát Đan Nguyên mà bà Mai yêu thích, tiếng người đánh cờ náo nhiệt, tiếng bà Mai đang đập nước đá, cô đi qua liên tục cúi đầu xem như chào hỏi mấy người trong xóm đến đây uống cafe sáng xem như chào hỏi rồi đi thẳng vô nhà,

Chừng mười lăm phút sau, cô đến sau lưng bà Mai lên tiếng:" bác để con bưng ra cho."

Bà Mai bưng khay đựng mấy ly cafe đưa cho cô rồi chỉ ra ngoài:" con bưng ra bàn ông tư giùm bác."

"Là bàn nào vậy bác."

"Chổ ông áo đỏ đó."

Thảo "dạ," một tiếng rồi bưng khay cafe ra ngoài.

. . .

Đến năm giờ bốn mươi lăm, liên khúc nhạc Đan Nguyên cũng đã chuyển qua liên khúc bolero khác thì bà Mai nói với Thảo đang chờ bưng nước:" con kêu thằng Giang dậy đi học đi để đi bác làm cho,"

Thảo mở điện thoại để trên bàn lên xem giờ rồi gật đầu:"dạ, hai ly này là của của chú áo xanh á nghe bác,"

Bà Mai nhìn ra ngoài một cái:" ừm, bác biết rồi."



Thảo không nói thêm gì nữa, cô đi qua đại bản doanh gọi, rồi đến bên cạnh giường lay lay cánh tay của Giang:" dậy đi anh ơi, sáu giờ rồi, em còn về nhà thay đồ nữa,"

Giang cũng theo bản năng đi mò điện thoại nhưng không thấy, Thảo tâm lý mở điện thoại đang cầm trong tay rồi đưa đến trước mặt hắn, Giang nheo mắt nhìn rồi khó khăn ngồi dậy, chậm vài giây hắn rụt gật đầu vài cái, lười biếng hỏi:" em dậy lâu chưa?"

Thảo đang gỡ mấy cái góc mùng nghe hắn hỏi thì trả lời:" hồi năm giờ,"

Giang bị cái mùng chùm lên người, hắn "ừm," một tiếng một bên lần mò đường chui ra một bên hỏi:" sớm dữ vậy?"

"Hôm qua em ngủ sớm mà."

Giang gật gật đầu rồi lớn tiếng gọi:" Luân ơi dậy Luân ơi."

Giường bên vách kia, Thủy "ưm" một tiếng rồi đẩy đẩy cánh tay của thằng Luân:" ai kêu em kìa Luân."

Không đợi thằng Luân lên tiếng đèn trong nhà đã mở,

Giang đi qua coi mấy cái máy tính xong cũng đi ra ngoài, Thảo cũng lật đật theo sau.

. . .

Thời gian học thì không có gì để nói, cả buổi học Giang chỉ ngủ, đến khi Thảo lấy hắn dậy thì đã đến giờ về,

Vẫn như thường lệ hai người ra lan can chờ Luân và Thủy, một lát sau bốn người, hai xe, một trước một sau chạy về đến nhà Thảo chờ cô tắm rửa thay đồ rồi ăn bữa cơm mới chạy về nhà,

Giang ngủ nữa buổi nên hiện tại đã rất tỉnh, hắn với Thảo chạy xe ở phía trước, vừa đi vừa nói mấy chuyện tào lao,

Không phải rất gấp về nhà nên hắn cũng không có chạy quá nhanh chỉ ba mươi lăm cây số trên giờ,



Lúc cách nhà chỉ vài cây số, một đoạn đường có hàng rào bằng cây dâm bụt thì từ bên trong góc khuất có hai con chó rượt nhau chạy giỡn lao vào đầu xe của Giang,



"Ầm,"

"Cẳng, cẳng, cẳng."

Chiếc xe vấp phải con chó mất lái rồi đâm thẳng vô hàng rào dâm bụt rồi mới văng ra ngoài, cả hai người bị hất văng xuống mặt đường,

Mặt đường đá lổm chổm tay hắn cà chụp xuống mặt lộ b·ị đ·âm rách da, hai đầu gối cà xuống lộ rách cả ống quần tây mỗi bên trầy một lỗ thịt,

Nhưng hắn không để ý tới đau đớn, chỉ một thoáng thất thần đã bận bịu đứng dậy cà nhắc cà nhắc đi lại Thảo cách đó không xa, hắn đỡ cô dậy quan tâm hỏi:"em có sao hông?"

Thảo nhìn một chút tay của mình chỉ bị phá một chút da, rồi cô xoa xoa mông:" em hông có sao, chỉ có cái mông hơi đau!!"

"Ừm," hắn gật đậu rồi nhìn qua con chó đang núp trong góc liếp láp cái chân đã bị gãy lồi cả xương ra ngoài, đồng bọn của nó thì đang đứng bên cạnh hướng hai người sủa inh ỏi,

Vì Thủy mang thai nên thằng Luân chạy xe rất kĩ, chạy sau Giang cả một đoạn xa, lúc này hắn cũng vừa lúc chạy tới gặp hai người bị té thì vội vàng thắng xe lại, đỡ Thủy bước xuống dặn cô "em đứng ở đây đi" rồi vội vàng chạy qua tắt chìa khoá rồi đở cái xe lên, làm xong hắn mới đi qua chỗ hai người đang ngồi mà hỏi:" làm sao té dữ vậy?"

Giang ngước cằm chỉ hướng hai con chó trả lời:" đang chạy thì nó trong nhà chạy ra."

Thằng Luân nghe vậy thì chụp cục đá nhỏ chọi con chó đang sủa một cái, con chó cụp đuôi không còn sủa nhưng cũng không có chạy,

Lúc này thì cũng có chủ nhà đi ra, là hai ông bà cụ đã lớn tuổi, ông cụ râu tóc đã bạc phơ nhưng bước đi còn rất vững chắc, bà cụ tóc cũng bạc, lưng đã khom, đi phải chống gậy,

Hai ông bà đi ra thấy Giang và Thảo trên người có v·ết t·hương thì bước nhanh qua hỏi:" có sao hông hai cháu?"



Giang một bụng tức giận nhưng nhìn thấy hai ông bà đã già nên hắn cũng mềm giọng nói:" dạ trầy da chút đỉnh hà," rồi hắn chỉ hai con chó hỏi:" chó của ông bà hả?"

Ông cụ gật đầu:" ừm, chó của ông, hỗm giờ con chó vàng nó theo ông ra ngoài chồi ở, bữa nay mới dẫn nó về hai con nó gặp nhau mới chạy giỡn vậy đó,"

"Dạ,"Giang nhẹ gật đầu rồi nói:" mấy con chó hay ra lộ ông bà nhốt cẩn thận để nó lũi vô xe người ta là nguy hiểm lắm, hên là con chạy trước chứ phải bạn con mà chạy trước là ra chuyện rồi," vừa nói hắn vừa chỉ về phía Thủy,

" Để ông bà nhốt tụi nó lại, xin lỗi hai con nghe," ông cụ nói rồi khều khều bà cụ bên cạnh một cái,

"Dạ, không sao đâu ông."

Bà cụ tay sờ trong túi áo bà ba ra một cái bọc nilon, gỡ một lớp bọc nilon ra lại có một lớp bọc nilon, đến tận mấy lớp bọc thì mới nhìn thấy được một xấp tiền giấy, bà run rẩy liếm liếm ngón tay rồi đếm đếm, đếm một hồi bà dứt khoát đưa xấp tiền cho Giang ân cần nói:" bà có nhiêu đây, hai con cầm mua thuốc men gì sức vô, với coi xe hư cái gì thì đi sửa đi, có thiếu lại đây nói với ông bà đưa thêm."

Giang lắc đầu đẩy trở về, nói:" dạ con không sao đâu bà, bà cất tiền đi,"

Ông cụ bên cạnh dứt khoát dành lấy cọc tiền nhét vào túi hắn:"con nhận đi," rồi chỉ tay vô hai đầu gối của hắn:" coi mua thuốc về rửa coi chừng nó nhiễm trùng, rồi coi sửa cái xe có hư cái gì thì sửa, có thiếu lại đây nói với ông bà một tiếng."

Giang nhìn ông kiên quyết thì cũng đành phải nhận lấy:"dạ con biết rồi."

Ông cụ lúc này nhìn hai con chó một vàng một đen, tức giận nói:" coi chiều kêu xe bán hai con chó này luôn đi."

Bà cụ bên cạnh nghe câu này thì mấp máy miệng một hồi nhưng không nói ra lời,

Giang không có chen miệng vào việc này, hắn giơ lên cánh tay hướng Luân nói:" kéo lên cái bạn ơi."

Luân kéo cánh tay hắn đứng lên rồi hỏi:" rồi có chạy xe về được hông mày?"

"Được," nói rồi hắn đưa cánh tay cho Thảo vịn mình đứng dậy, hai người cà nhắc dìu nhau đi qua xe, Giang chịu đau vặn chìa khoá rồi đề máy xe lên rồi quay đầu nói với ông bà cụ:" con về nghe ông bà."

Thảo cũng chào một tiếng rồi leo lên xe, vừa đặt mông ngồi xuống thì cô đã hít một hơi, Giang lên tiếng hỏi cô:" sao rồi em?"

"Hơi đau một chút, anh chạy đi."

Giang gật đầu rồi dựng thẳng mấy ngón tay vặn tay ga chạy như đi bộ về.