Từng mảnh kí ức dần dần xuất hiện trong đầu Hình Tụ Linh. Hình Tụ Linh xem xong kí ức: "..." Trời đựu... kí ức của đứa nào để quên này, ra nhận lại đi! Cô gái xinh đẹp ta không tiếp nhận nổi! Hãy trả đĩa bay cho ta về.
Về về về! Đệt mẹ nó đếu về được!
Bình tĩnh! Cô gái xinh đẹp không nên tức giận
Nhưng mẹ nó! Ngã sml một cái thôi liền xuyên không luôn?
Từ từ... nàng đây là...
Xuyên qua thành nhị tiểu thư Hình phủ, Hình Hoa Hoa. Hình Hoa Hoa, một cô nương nhỏ mười lăm tuổi, bị đồn gương mặt xấu xí, tính cách hơi bướng bỉnh, háo thắng, bị dân chúng khinh thường, chán ghét, một cô nương thanh danh đen hơn nhọ nồi. Cô nương nhỏ này trao trọn trái tim mong manh dễ vỡ cho nam nhân tên Gia Minh, Gia Minh là kĩ nam ở tửu lầu khá nổi tiếng, kĩ nam như kĩ nữ, chỉ khác không công khai kéo khách thôi, kiểu bay vào thì tau tiếp, không vào mặc kệ bay, tau cũng không thiệt.
Gia Minh tính cách dịu dàng, dễ gần, không để ý bề ngoài xấu xí của Hình Hoa Hoa, Hình Hoa Hoa bị sự dịu dàng làm động tâm liền quan tâm, chăm sóc Gia Minh, Gia Minh đó giờ thành đoạn tụ, CMNR, hủ nữ hiện đại gọi là tiểu thụ, tiểu thụ bây giờ là hoa cúc đã có chuối ấy lộn, có chậu. Gia Minh lần tình cờ, vô tình hữu ý lọt vào mắt xanh của Hành vương gia trong thời điểm Hình Hoa Hoa có ý định chuộc thân cho Gia Minh, thế là Hành vương gia xuất hiện giành chuộc thân cho Gia Minh với Hình Hoa Hoa.
Kết quả Hành vương gia thắng toàn phần, vừa đem được hoa cúc về vừa có phân bón.
Hình Hoa Hoa không chịu thừa nhận, vẫn cứ theo đuổi Gia Minh vì Gia Minh còn chưa phủ nhận, chưa xua đuổi mình, mặc kệ tất cả người nói này nói nọ. Hình Hoa Hoa mấy hôm nghe được tiểu thụ bị đại công lăn giường cho không dậy nổi vì quá đau cúc, cô nương nhỏ thuần khiết, trong sáng không hiểu chuyện còn tưởng nam nhân trong lòng bị đánh nên qua đòi người để mang đi, dù đã đòi rất nhiều.
Kết quả không đòi được người còn bị Hành vương gia sai người đánh cho nhếch nhác, đến lượt Gia Minh kia dội cho gáo nước lạnh, nói hắn đã thích Hành vương gia!
Đệch... tên Gia Minh kia lúc đầu thấy Hành vương gia một thân phi thường hơn người còn để ý mình nên đã thích rồi. Lúc về với Hành vương còn dây dưa với cô nương nhỏ Hình Hoa Hoa? Ditme! Nàng đây là nữ phụ đam mỹ? Hay lắm!
Haha... nàng cứ thấy thốn thốn là sao?
Máu chó dội lên đầu méo thốn mới lạ.
Thôi... xử lý tình huống trước mặt đã.
(Nữ chính từ giờ là Hình Hoa Hoa)
Hình Hoa Hoa hiện tại mới phát hiện một điều, nàng đã đắc tội trời xanh! Đệt! Ngã có duyên vc!
Mông chổng trời, đầu cắm đất?
Hình Hoa Hoa chống tay đứng lên, tay vén tóc, tay kia phủi bụi trên y phục.
Tóc vén lên gọn gàng, gương mặt có vết bớt đỏ hình trái tim be bé ở bên má hiện ra. Đôi mắt đen láy, dưới đọng nước, thêm chút đỏ đỏ vì khóc,, cặp lông mày ngang gọn. Cánh môi hồng phớt đẹp đẽ, chiếc mũi nhỏ xinh. Gương mặt trái xoan cùng làn da trắng ngọc.
Từ trước, chưa có người nào nhìn được dung nhan của Hình Hoa Hoa, bởi chưa bao giờ đầu tóc Hình Hoa Hoa gọn gàng.
Đúng! Hình Hoa Hoa xinh đẹp! Xinh đẹp chứ không phải thanh tú.
Đừng hỏi vì sao nàng chưa nhìn mà biết, có sẵn trong trí nhớ rồi.
Về việc vì sao Hình Hoa Hoa bị người nói xấu xí thì... ắt hẳn có người tung tin bậy bạ đi.
Gia Minh hoàn hồn, lo lắng chạy ra chỗ Hình Hoa Hoa, đôi tay gầy nắm lấy bả vai Hình Hoa Hoa, sắc mặt xanh tái vì tức giận: "Hoa Hoa! Ngốc lắm! Ta không xứng để muội làm vậy!" Rồi định ôm Hình Hoa Hoa, Hình Hoa Hoa: "..." Mẹ nó! Không yêu thương, ôm ấp nhau!
Hình Hoa Hoa một cước đá văng Gia Minh vào lòng Hành Quyền Lâm, Hành Quyền Lâm đẩy hai mỹ nữ trong lòng ra, thuần thục đỡ lấy Gia Minh.
Hình Hoa Hoa đá xong nói: "Tiểu nữ xin trả hoa cúc Gia Minh cho dưa chuột Hành vương gia. Gia Minh, từ nay đường ai người đó bay, gặp nhau cũng nên bay qua nhau." Rồi chạy như bay về phía cửa lớn.
Tất cả đơ ra...
Mọi người: "..." Hoa cúc? Mà khoan! Đây có phải là Hình Hoa Hoa không? Đập đầu một cái liền thành ngốc tử luôn hả?
Hình như bọn họ hoa mắt thì phải?
Gia Minh hoa cúc: "..." Tình huống gì thế?
Hành Quyền Lâm dưa chuột: "..." Hình Hoa Hoa sức lớn như thế từ khi nào?