Trợ Thủ Nhỏ Của Ông Trùm Thế Giới Ngầm

Chương 67




Âu Dương Thần cảm thấy không đúng liền rời môi cô, mở công tắc đèn, Âu Dương Thi Vy đau đến mức không chút sức lực nào lưng tựa vào tường

Thấy cô ngã xuống Âu Dương Thần nhanh tay đỡ cô ôm vào lòng có chút lo lắng nói " Thi Vy,cô sao vậy"

Đôi môi cô mấp máy không ra hơi,anh chỉ loáng thoáng nghe được một chữ " Thuốc"

Âu Dương Thần bế cô đi lại giường rồi nhẹ nhàng đặt cô xuống " thuốc để ở đâu"

Trong ngăn tủ, " Âu Dương Thi Vy thở không ra hơi lên tiếng nói

Âu Dương Thần nhanh chóng mở trong ngăn tủ đầu tiên của chiếc tủ đầu giường ra,bên trong có hai lọ thuốc anh cầm nên không biết thuốc nào thuốc nào cả vì hai lọ đều là màu trắng và bị xé hết nhãn hiệu,điểm khác biệt là một lọ không có đánh dấu gì cả, một lọ thì đánh dấu là chữ O viết tắt của chữ Oxycodone

Oxycodone được dùng để giúp làm dịu các cơn đau vừa và nặng, khi các thuốc khác không có hiệu quả.

Âu Dương Thi Vy thấy anh đang loay hoay không biết lọ nào liền cầm lấy chiếc lọ có chữ O, mở hộp lấy một viên thuốc,nhanh chóng uống vào

Âu Dương Thần thấy thế nhanh chóng lại rót một ly nước cho cô

Âu Dương Thi Vy mệt mỏi nằm xuống giường, gương mặt cô đã lấm tấm mồ hội lạnh, Âu Dương Thần lấy khăn tay lau vết mồ hôi cho cô cho chút dịu dàng nói "Thi Vy,cô bị sao vậy?"

Đôi mắt Âu Dương Thi Vy nhắm lại hàng chân mày vẫn còn cau do thuốc vẫn chưa phát huy tác dụng nhợt nhạt nói " Thuộc hạ không sao"

Thấy cô không chịu nói, Âu Dương Thần cũng không ép đừng lên đi vào phòng vệ sinh để tắm rửa

Vài phút sau thuốc cũng phát huy tác dụng hàng chân mày cô thả lỏng ra, do tác dụng phụ của thuốc nên cô đã chìm vào giấc ngủ từ lúc nào cũng không hay biết



Âu Dương Thần chỉ mặc độc một chiếc quần short, phía trên thì không mặc gì mà bước ra khỏi phòng vệ sinh, thấy cô đã ngủ anh liền sải bước lại giường nhẹ nhàng chỉnh lại chăn cho cô

Chớp mắt được một tiếng thì Âu Dương Thi Vy chợt bừng tỉnh ngồi bật dậy, gương mặt đầy mồ hôi còn có chút hoảng sợ,lại là cơn ác mộng bao nhiêu năm qua nó lại xuất hiện rồi

Âu Dương Thi Vy nhắm mắt lại để giữ trạng thái bình tĩnh, thấy căn phòng tối cô nhanh chóng với tay bật công tắc đèn ở đầu giường lên,căn phòng bao trùm trong bóng tối lúc nãy giờ đã bừng sáng lên

Âu Dương Thần đang nghe điện thoại ngoài ban công thấy phòng bật sáng anh nhanh chóng tắt điện thoại đi vào bên trong, thì thấy cô đang ngồi tựa lưng vào giường gương mặt có chút mệt mỏi

Âu Dương Thần sải bước lại ngồi xuống bên cạnh cô,tay không tự chủ được mà vuốt ve mái tóc của cô lo lắng hỏi " Lại gặp ác mộng à"

Âu Dương Thi Vy gật đầu nhưng mắt vẫn nhìn thẳng vào hình xăm ở ngực trái của anh.Theo như trí nhớ của cô Âu Dương Thần chỉ có một hình xăm ngoài sau lưng ngay bả vai phải là người mặt của một người phụ nữ là mẹ anh_Dương Tú Lam_ còn hình xăm ngay ngực trái này xuất hiện lúc nào vậy, hình xăm cũng là hình một gương mặt mà là gương mặt của cô

Âu Dương Thi Vy đưa tay chạm nhẹ vào hình xăm rồi ngước mắt lên nhìn anh, thấy sự khó hiểu của cô, Âu Dương Thần lên tiếng nói " Là gương mặt em tôi đã xăm vào hai năm trước

"Tại sao anh lại xăm nó?"Âu Dương Thi Vy hướng ánh mắt hiếu kỳ nhìn anh

" Vì em là người quan trọng đối với tôi"Âu Dương Thần để cô tựa vào lòng ngực của mình ôn nhu nói

Âu Dương Thi Vy im lặng tựa vào lòng ngực anh, thật sự bây giờ cô cũng không biết mình nên làm gì mình nên nói gì nữa đành im lặng thôi

"Thi Vy,em đói không"Âu Dương Thần lên tiếng nói

Âu Dương Thi Vy gật nhẹ đầu" có chút đói "

Lúc nãy ăn tối cùng Phó Phong cô chỉ vừa ăn được vài miếng bò bít tết thì đã gặp phải cái tên Âu Dực khiến cô mất hết cả hứng ăn

" Tôi có nấu cháo thịt bằm, để tôi đi múc cho em"



" Vậy tôi đi tắm cái, khó chịu quá "

" Ừm" Âu Dương Thần hướng ánh mắt dịu dàng nhìn rồi xoa xoa đầu cô

Âu Dương Thi Vy nhanh chóng thoát khỏi vòng tay của anh chuồn nhanh vào phòng vệ sinh, Âu Dương Thần đặt tay lên thắt lưng nhìn cô gái nhỏ vì ngại mà chạy trốn anh nở một nụ cười hiếm có rồi sải bước rời đi

Âu Dương Thi Vy nhìn gương mặt đã đỏ lên của mình trong gương, nói cô không ngại là nói dối bây giờ cô thật sự rất rất là ngại

Sau một lúc Âu Dương Thi Vy sải bước xuống nhà bếp đã thấy Âu Dương Thần đang dọn cháo ra bàn

Âu Dương Thi Vy ngồi xuống ghế đối diện là Âu Dương Thần, ăn xong Âu Dương Thi Vy định dọn bát nhưng đã bị anh ngăn lại " em về phòng đi" anh lấy cái bát trên tay cô sải bước vào trong bếp

Âu Dương Thi Vy cũng đành bất lực trở về phòng với chiếc bụng no nê

Vài phút sau Âu Dương Thần trở về phòng trên tay còn cầm theo một ly sữa nóng,anh đưa ly sữa trước mặt cô "uống sữa"

Âu Dương Thi Vy ngoan nhận lấy ly sữa "cảm ơn ngài chủ." nhận thấy ánh mắt không vui của Âu Dương Thần cô vội sửa lại "Cảm ơn anh"

Âu Dương Thần vui vẻ xoa đầu cô nói "Uống xong rồi đi ngủ"

Xong xuôi, Âu Dương Thần ôm cô vào lòng, Âu Dương Thi Vy cũng rút vào người anh hít lấy mùi hương quen thuộc cùng sự ấm áp này,cô thật sự rất sợ sợ đây chỉ là giấc mơ,sợ ngày mai sẽ không còn thấy sự dịu dàng ấm áp này của anh nữa

Âu Dương Thần như hiểu ý của cô ôm chặt cô vào lòng vuốt ve nhẹ lưng cô như trấn an cô

Sự dịu dàng của Âu Dương Thần đã đưa cô từ từ chìm vào giấc ngủ