Trò Chơi Đối Kháng

Chương 129




Edit: Kazuo

Lý Hàn Phong cẩn thận gỡ bỏ tay chân của Chu Lẫm đang quấn chặt trên người hắn, sau đó yên lặng nhặt quần áo, mặc vào rồi mới rời khỏi phòng ngủ. Jason đang đợi ở phòng khách, vừa thấy Lý Hàn Phong đi xuống lầu, lập tức giao tài liệu trong tay.

"Đây là thông tin mà thuộc hạ vô tình có được khi điều tra về lão gia. Không ngờ ngài Tang Thứ lại là..." Jason do dự, rốt cuộc hắn đột nhiên biết được chuyện cần biết, nằm ngoài dự đoán của mọi người. Ngay cả người vẫn luôn lên kế hoạch cẩn thận như Lý Hàn Phong, chỉ sợ lần này cũng tính toán sai.

Lý Hàn Phong vô cảm cầm lấy tài liệu, tùy ý lật xem vài trang, đôi mắt dần dần nheo lại, vẻ mặt u ám, không khí xung quang hắn nháy mắt trở nên nguy hiểm.

"Tìm người bí mật giết đám người đó trên du thuyền, hiện tại tôi đi gặp hắn ngay!" Lý Hàn Phong lạnh giọng nói, lập tức xoay người đi về hướng phòng ngủ của Tang Thứ.


"Tuyệt quá... a... nhanh lên... ưm... sâu quá..."

Còn chưa đến cửa, Lý Hàn Phong liền nghe thấy tiếng rên rỉ phát ra từ phòng của Tang Thứ, hết đợt này đến đợt khác. Lý Hàn Phong đương nhiên biết âm thanh đó là gì, đó là một trong những lý do tại sao hắn phải bố trí phòng của Tang Thứ cách xa phòng ngủ của chính hắn.

Tang Thứ thích cảm giác bị tra tấn đến chết đi sống lại trên giường, trong mắt Lý Hàn Phong, hắn ta là kẻ tâm thần, thích coi đau đớn là hạnh phúc. Càng là nam nhân cường tráng, Tang Thứ càng thích bị họ thượng, bị họ hành hạ.

Trái ngược với Tang Điền, ​​Tang Thứ có xu hướng thích bị ngược. Loại phát triển dị dạng này xuất phát từ tuổi thơ đen tối của Tang Thứ, mà khi tất cả đã trở thành quá khứ, điều đọng lại trong lòng hắn ta không chỉ có là hận, mà còn những thói quen ham mê ác liệt.

Trong mắt Lý Hàn Phong, Tang Thứ là một kẻ tâm thần phân liệt.

Âm thanh trong phòng càng lúc càng lớn, dường như đã tiến vào trạng thái đỉnh điểm, Lý Hàn Phong cười lạnh một tiếng, mở khóa rồi bước vào. Đây là địa bàn của hắn, mỗi căn phòng Lý Hàn Phong đều có chìa khóa.

Người nằm trên giường hiển nhiên không ngờ có người đột ngột bước vào, mà nam nhân nằm trên người Tang Thứ sắp được phóng thích lại bị một khẩu súng giảm thanh trên tay của Lý Hàn Phong bắn vào đầu.


Nam nhân đó là vệ sĩ mà Tang Thứ mang theo lần này, sau khi bị bắn vào đầu, hắn ta trừng lớn đôi mắt gục vào người Tang Thứ, chết không nhắm mắt. Tang Thứ bĩu môi bất mãn nhìn vê mặt nghiêm nghị của Lý Hàn Phong, oán giận nói: "Ít nhất phải đợi hắn ta lấy đồ trong người tôi ra rồi mới bắn!"

Lý Hàn Phong vô cảm đóng cửa lại, khóe miệng hiện lên một tia giễu cợt tàn nhẫn, "Dù sao xong việc cậu cũng giết hắn, không bằng để tôi tiễn hắn lên đường sớm."

Tang Thứ cười khẽ, đẩy người đàn ông đang trần truồng trên người mình ra, lộ ra thân thể trắng nõn trần trụi trước mặt Lý Hàn Phong, nhưng trên người hắn ta lại xuất hiện những vết bầm tím cùng dấu hôn chói mắt, hiển nhiên, vận động vừa rồi cực kỳ kịch liệt.

Tùy ý chọn một chiếc áo khoác choàng qua vai, Tang Thứ ngồi trên giường, khoanh đôi chân trắng nõn và mềm mại, ánh mắt quyến rũ nhìn Lý Hàn Phong, "Nhưng tôi vẫn chưa bắn, hay là Hàn Phong cũng tới giúp tôi đi!"

Bằng! Những gì đáp lại Tang Thứ là một tiếng súng chói tai, chiếc gối trong tay Tang Thứ bị đâm thủng, vô số lông vũ bên trong bay ra.

"Cậu thật sự cho rằng tôi không dám giết cậu sao?" Giọng nói của Lý Hàn Phong tàn nhẫn, bị một nam nhân giống như kỹ nam xếp cùng một loại với nhau, thật là một sự sỉ nhục với hắn.


Tang Thứ không hề hoảng sợ, ngược lại còn bày ra vẻ mặt mờ mịt, "Hàn Phong nói vậy là có ý gì? Không phải bữa tối hiệp thương còn rất vui vẻ sao?"

Lý Hàn Phong trào phúng cười, đem tài liệu trong tay ném xuống giường, "Cậu làm ra vẻ như vậy, ngay cả Lý Hàn Phong tôi cũng bị cậu lừa gạt. Thật không ngờ cậu lại là con nuôi của lão đầu."

Bầu không khí ngưng trệ trong ba giây, trên mặt Tang Thứ hiện lên một nụ cười lạnh lẽo, "Cho nên, tôi cá là anh không dám giết tôi!"

HOÀN QUYỂN 3