Trò Chơi Đối Kháng

Chương 114




Edit: Kazuo

Lý Hàn Vũ mượn men say đem Triệu Tú Anh đè dưới cơ thể mình, Triệu Tú Anh cảm thấy không ổn, nhanh chóng duỗi tay đẩy Lý Hàn Vũ ra, mặc dù Lý Hàn Vũ không cao bằng mình, nhưng lại tinh thông võ thuật giống như Lý Hàn Phong. Chính vì như vậy, rất nhanh áo sơ mi của Triệu Tú Anh bị kẻ say rượu Lý Hàn Vũ xé toạc làm đôi.

"A Tú..." Lý Hàn Vũ nhẹ giọng nói, đôi môi hồng lại chuẩn bị rơi xuống. Nhưng Triệu Tú Anh đã nhanh chóng dùng tay giữ lấy hai bên đầu của Lý Hàn Vũ, ngăn không cho hắn ta cúi đầu xuống. Lý Hàn Vũ liều mạng hạ thấp đầu, nhưng lại bị Triệu Tú Anh gắt gao nâng đầu của hắn lên.

Đối mặt với thái độ ngang ngược của Lý Hàn Vũ, Triệu Tú Anh chửi ầm lên. Lý Hàn Vũ cười khúc khích nhìn đôi môi đang mím chặt của Triệu Tú Anh, căn bản không nghe thấy người dưới thân mình đang nói gì.

"Chỉ một nụ hôn, một nụ hôn..." Lý Hàn Vũ bĩu môi, liều mạng cúi đầu xuống.

“Người đâu!!!” Triệu Tú Anh đột nhiên hét lên, hai người hầu chạy vào ngay lập tức, đầu tiên là bị cảnh tượng trước mắt làm cho kinh hãi, sau đó bọn họ mới theo mệnh lệnh kéo Lý Hàn Vũ đang say rượu trên người Triệu Tú Anh ra khỏi.

Lý Hàn Vũ vừa tách khỏi người, Triệu Tú Anh nhanh chóng bước xuống giường, sau đó người hầu buông hắn ra, Lí Hàn Vũ liền ngã ở trên giường ngủ thiếp đi, không ngừng lẩm bẩm nói: "A Tú... ngọt quá..."


Triệu Tú Anh thật sự rất tức giận, cậu đá vào mông Lý Hàn Vũ đang nằm trên giường.

Cứ như vậy, Lý Hàn Vũ ở biệt thự của Triệu Tú Anh ngủ cả một đêm, lúc Lý Hàn Vũ tỉnh lại là sáng hôm sau, còn Triệu Tú Anh đã rời đi. Cho nên Lý Hàn Vũ cắn móng tay trầm tư cả buổi sáng. Triệu Tú Anh sẽ không giận mình đi?

Thật ra thì tối hôm qua Lý Hàn Vũ không hoàn toàn say, hắn chỉ muốn tìm cách thượng cậu ấy mà không bị Triệu Tú Anh trách móc, nhưng kết quả vẫn thất bại. Đưa tay sờ mông, Lý Hàn Vũ ủ rũ, cú đá đó thật tàn nhẫn a!

Lý Hàn Vũ lái xe vòng quanh V thị, cân nhắc xem có nên xin lỗi A Tú của mình hay không, hành vi của hắn tối hôm qua tương đương với cường bạo.

Lý Hàn Vũ không biết tại sao mình luôn bị cự tuyệt, nghĩ chính mình và anh hai chênh lệch không quá lớn, vì cái gì anh hai luôn tìm cách chinh phục hết người này đến người khác, mà chính mình thích một người, liên tục mấy năm vẫn không thể nắm giữ được.

Lý Hàn Vũ nhíu đôi lông mày thanh tú. Chẳng lẽ như lời A Tú nói, là bởi vì hắn và cậu ấy không hợp mệnh? (Thực ra đó chỉ là lời nói nhất thời tức giận của Triệu Tú Anh.)

Tất nhiên Lý Hàn Vũ sẽ không dễ dàng từ bỏ, hắn có rất nhiều thời gian để theo đuổi cậu ấy.

Ngay khi Triệu Tú Anh vừa đến Moonlight liền ngủ gục trên bàn làm việc, sau khi hôn môi Lý Hàn Vũ tối hôm qua, Triệu Tú Anh đã thức cả đêm. Phỏng chừng là bị chọc tức.

Moonlight là một quán bar dành cho người đồng tính nam, cho nên ngay khi Lý Hàn Vũ vừa xuất hiện, liền có một nam nhân chạy đến dựa vào, đề nghị được uống một ly với Lý Hàn Vũ.

Lý Hàn Vũ lớn lên rất đáng yêu, dáng vẻ ngoài hai mươi tuổi được coi là cỏ mềm ở đây, vẻ ngoài dễ thương khiến người ta không thể cưỡng lại...

Những người này không biết thân phận thật sự của Lý Hàn Vũ, bởi vì người ở đây mặc dù giàu có, cho nên rất nhiều người ỷ vào quyền thế của mình mà bắt đầu âm thầm ăn đậu hũ Lý Hàn Vũ. Nhưng Lý Hàn Vũ lại không có ý kiến ​​gì cả, thầm nghĩ những người này chỉ là muốn kết bạn với mình.


Lý Hàn Vũ vốn đang định đến gặp Triệu Tú Anh liền bị mấy người đàn ông rất nhiệt tình kéo hắn đến bàn rượu ngồi xuống.

"Anh bạn, chúng ta đã gặp nhau thì nên giới thiệu một chút đi! Tên tôi là Tiền Tiến." Người đàn ông tự xưng tên là Tiền Tiến nhiệt tình nói, sau đó vài người đàn ông ở giữa hắn ta bắt đầu giới thiệu bản thân.

Lí Hàn Vũ có chút choáng ngợp, không phải bởi vì sợ hãi, mà là bởi vì những người này quá mức nhiệt tình khiến hắn không chống đỡ nổi. Bất quá Lý Hàn Vũ vẫn rất vui vẻ, từ nhỏ bởi vì thân phận, hắn rất ít khi kết bạn, mà những người trước mặt này nói không chừng có thể trở thành đám bạn tốt đầu tiên ở V thị.

Nghĩ đến đây, Lý Hàn Vũ rất hưng phấn.

“Cứ gọi tôi là Tiểu Vũ là được.” Lý Hàn Vũ cười nhiệt tình, nam nhân tên Tiền Tiến nhìn dáng vẻ ngoan ngoãn đáng yêu của Lý Hàn Vũ, không khỏi nóng bụng dưới, hai mắt sáng rực, vì thế đối diện với nam nhân tóc vàng nháy mắt ra hiệu một cái. Nam nhân kia lập tức cười nói: "Tiểu Vũ, cậu và Tiền ca hảo hảo tâm sự một chút, tôi đi kêu phục vụ lấy thêm rượu, hôm nay chúng ta vui vẻ uống cho thật say."

Lý Hàn Vũ hưng phấn gật đầu, "Tốt a tốt a! Tôi đã lâu không có uống rượu với nhiều người như vậy."

'Người anh em tốt' Tiền Tiến thản nhiên vòng tay ôm eo Lý Hàn Vũ, "Hôm nay Tiền ca mời khách, chúng ta không say không về!"

“Được!” Lý Hàn Vũ cầm cốc bia lớn trên bàn chạm vào ly rượu trong tay Tiền Tiến một chút, sau đó ngửa đầu uống.


Khi người đàn ông tóc vàng quay lại, Lí Hàn Vũ đã hơi say rồi, mặc dù chưa hoàn toàn say, nhưng hắn lại không để ý đến bàn tay đang ôm eo lại dần dần thò vào trong quần.

“Cảm giác thật tốt!” Tiền Tiến thấp giọng lẩm bẩm, ngón tay nhẹ nhàng mò mẫm phía trong quần của Lý Hàn Vũ. Nhìn hai má đỏ hồng của Lý Hàn Vũ, Tiền Tiến hận không thể một ngụm đem manh vật này nuốt vào.

Tiền Tiến gần như dẫn dụ mọi người rót rượu chào mời Lý Hàn Vũ. Lý Hàn Vũ không biết từ chối, chỉ cảm thấy đám người này quá mức nhiệt tình, nghĩ nếu muốn cùng bọn họ trở thành bằng hữu, quá cậu nệ chắc chắn sẽ bị ghét bỏ.

Cuối cùng, Lý Hàn Vũ bị hạ gục bởi những người bạn luôn nhiệt tình trong mắt này.

Tiền Tiến thử đẩy Lý Hàn Vũ đang nằm trên bàn, khi chắc chắn cậu đã thực sự say, hắn ta liền ngẩng đầu lên hỏi nam nhân tóc vàng ở phía đối diện, "Bỏ bao nhiêu liều thuốc?"

Nam nhân tóc vàng nở nụ cười gian xảo, "Tôi đã đổ cả túi vào rồi, đợi lát nữa đảm bảo cho đại ca làm đến chết."