Jiro nhận ra có người đang quanh quẩn ở trong vườn của mình, hình như người đó đang lùng tìm điều gì đó. Tiến đến gần hơn, Jiro cảm thấy dáng người này rất quen.
- Tại sao cô lại đến đây?
Bất thình lình, Selena thấy có ai đó dùng kiếm tre chọc vào sau lưng mình, cô quay lại và hất kiếm của anh xuống.
- Có vẻ chẳng ai ở đây lịch sự cả khi mà không đón tiếp khách
Jiro bật cười: “Là khách hay trộm còn chưa biết? Cô vào nhà người khác như thế này mà cũng là lịch sự sao?”
Selena tức giận: “Được thôi! Tôi sẽ dạy cho anh biết thế nào là lịch sự.”
Chun không biết Angela có nhìn thấy những gì anh vừa định làm không. Anh bối rối liếc cô và thấy cô mỉm cười lại với mình.
- Sao anh nhìn tôi như thế?
Angela hỏi Chun tinh nghịch khiến anh hơi ngượng: “Tôi nhìn thấy hết rồi.”
Chun hoảng với câu nói của cô: “Cô nhìn thấy gì cơ?” Anh lấy cốc nước uống vì có cảm giác cổ họng của mỉnh khô lại.
Angela cười: “Thì nhìn thấy một con sói và một cô bé quàng khăn đỏ.”
Chun sặc cả nước, anh lúng túng lấy khăn lau trong khi Angela lại nhìn anh cười thích thú. Có lẽ cô biết được anh sẽ phản ứng như thế này từ lúc đầu.
Chun vội vàng thanh mình: “Không… Mọi chuyện không phải như cô nghĩ đâu.”
Angela lấy khăn đưa cho anh: “Vậy mọi chuyện là thế nào?”
Chun lúng túng hơn không thể trả lời cô, anh nhìn xuống bàn tay mình, ở đó vẫn còn lưu lại cái cảm giác anh sắp chạm vào khuôn mặt của Ella, anh không hiểu tại sao nhưng chỉ còn một chút nữa thôi, Chun biết trái tim của anh sẽ có câu trả lời cho những cảm xúc kỳ lạ của anh. Vậy mà chỉ tại thằng bạn “quý hóa”.
- Tôi không thể giải thích cho cô được nhưng mà tôi không phải là người như thế.Tôi với cô ấy chỉ là bạn thôi.
Có lẽ, Chun không biết điều Angela muốn hỏi không phải là như thế mà sự thật cô muốn biết Chun nghĩ gì về Ella, có thể anh không yêu Ella nhưng giữa họ có điều gì đó mà chính cô cũng không thể xen vào khi nhìn thấy khoảng khắc vừa rồi. Trong cô thoáng cái cảm giác ghen tỵ mà chưa bao giờ cô biết đến. Angela biết cô thích Chun nhưng chưa đến mức cô có thể từ bỏ “tôn nghiêm của tiểu thư Zhang gia” để nói với anh điều đó.
Angela nhìn Chun, cô thầm nghĩ: “Chun! Vậy anh nghĩ gì về em?”
Ella không biết Arron định làm gì khi đề nghị đưa mình về nhà nhưng vì cô biết Arron là người tốt nên cô cũng không nghĩ mình tiện từ chối lời đề nghị của anh.
Từ lúc lên xe đến giờ, Arron vẫn im lặng như gỗ, không khí giữa họ có vẻ không được thân thiện cho lắm.
Arron đã định mấy lần định mở lời nói với Ella nhưng anh không biết bắt đầu từ đâu. Anh nên hỏi gì cô bây giờ. Anh có nên hỏi cô rằng mối quan hệ giữa cô và Chun đã đi đến đâu để mà cả 2 gặp riêng nhau? Hay là anh nên hỏi cô yêu Chun đúng không? Hay là anh nên hỏi cô có phép thuật phải không? Hay là cô có biết rằng cả cô và Chun đã xuất hiện những biểu hiện kỳ lạ không?....
- Hình như gần đến nhà của tôi rồi.
Arron nhận ra những điều Ella nói là thật, đúng là con phố nhà cô
- Tại sao cô lại biết?
Arron hỏi với giọng ngạc nhiên không giấu đi đâu được.
- Tôi tưởng… tưởng…
Ella cắt ngang câu nói của anh: “Tôi bị mù nhưng không có nghĩa là tôi không thể nghe, không thể ngửi.”
Ella đã quá quen thuộc với khu phố này nên mọi âm thanh ở đây, mọi loại hoa ở đây cô đều có thể nhận ra. Ella mỉm cười vì cô nhận ra Arron đang thực sự hết sức bất ngờ.
- Cô thực sự hết sức kỳ lạ.
Ella mỉm cười với anh: “Cũng thỉnh thoảng có người nói với tôi như thế.”
Arron nhận ra nếu họ gặp nhau trong một tình huống khác, hoàn cảnh khác thì có lẽ là anh sẽ quý cô gái thân thiện này nhưng vì anh đã nhìn thấy những gì xẩy ra giữa cô và Chun nên anh không thể coi cô như một người bạn được. Có gì đó trong anh mách bảo rằng cô gái này sẽ làm cho cuộc sống của mọi người thay đổi.
- Tại sao anh lại không thích tôi?
Câu hỏi bất ngờ của Ella khiến anh không thể lường trước được: “Sao cô biết?”
Ella cười: “Giống như anh bảo tôi là người kỳ lạ còn gì.”
Arron im lặng không trả lời câu hỏi của Ella.
- Có phải liên quan đến bạn của anh không?
Arron nghĩ mình nên nói với cô gái này nhưng rồi anh lại nhớ đến lời Hebe nói hôm qua khi anh đưa cô về nhà: “Đừng nói gì về chuyện đó với Chun và Ella. Chúng ta cần phải tìm hiểu rõ hơn.”
- Chỉ là cảm giác thôi.
Câu trả lời của Arron khiến Ella hiểu rằng anh không hề phủ nhận những gì cô hỏi hay đồng tình nhưng điều đó đủ chứng minh là Arron biết điều gì đó.
Trước khi Ella bước vào nhà, Arron đột ngột hỏi cô: “Cô nghĩ sao về Chun?”
Ella hơi khựng lại trước câu hỏi đó của anh: “Tôi không biết.”
- Vậy thì đừng thích cậu ta.
Arron nói rồi phóng xe đi trong khi Ella ngạc nhiên với câu nói của anh: “Tại sao mình có thể thích người có thể giết mình được cơ chứ?”
Sau khi rời khỏi nhà hàng, Chun muốn đưa Angela về nhưng cô nghĩ anh nên quay về công ty và làm việc thì hơn, công việc của chiến dịch quảng cáo lần này đã bị gián đoạn quá lâu, ngày mai mọi người nên quay lại với điều đó. Như nhớ ra được điều gì, Chun liền vội vàng giữ Angela lại.
- Tôi muốn nhờ cô giúp một việc?
Angela bất ngờ khi thấy Chun nắm lấy tay và kéo mình lại.
Một thoáng bối rối khiến Chun nhận ra cử chỉ của mình.
Chun buông tay Angela ra: “ Xin lỗi cô. Zhang tiểu thư.”
Angela lắc đầu và mỉm cười: “Không sao. Anh cứ gọi tôi là Angela đi. Không cần phải tiểu thư gì đâu. Thế anh muốn nhờ tôi giúp việc gì?”
- Tôi muốn mượn cô một thứ. Ah! Không! Tôi muốn mượn Zhang gia một thứ cho chiến dịch lần này.
- Đó là thứ gì?
Angela hơi ngạc nhiên, trong khi Chun lại mỉm cười với nụ cười bí hiểm và mỗi khi anh cười như thế điều đó nghĩa là anh đang có một âm mưu.
Selena khẽ rùng mình khi thấy có luồng khí lạnh chạy qua cơ thể.
- Này! Cô tập trung vào đi chứ?
Jiro quát khi bỗng thấy Selena không hề tập trung vào cuộc đấu với anh. Giờ thì họ đang ở đây để đấu nhu đạo với nhau. Chẳng ai chịu nhường ai. Jiro không ngờ Selena lại có linh hoạt đến vậy. Dù nhiều lần anh tưởng mình đã tóm được cô nhưng cuối cùng cô lại thoát ra khỏi tay của anh nhanh nhẹn như một tiểu yêu. Jiro đã thấm mệt trong khi ở bên ngoài thì một đám lóc nhóc các “Tiểu sư đệ” của Jiro lại đang cổ vũ cho Selena một cách cuồng nhiệt Thế là anh tức điên người lên.
- Chuyện gì xẩy ra ở đây vậy?
Ella vừa bước vào nhà đã nghe thấy tiếng la hét cổ vũ của mọi người.
- Tiểu thư! Cô đã về.
Tiếng nói vừa cất lên khiến cả bọn ngừng cổ vũ quay ra cúi chào Ella. Jiro cũng vì thế mà mất tập trung nên anh ngay lập tức bị Selena kéo áo và định quật anh xuống sàn.
Nhưng một sự cố nhỏ xẩy ra, Selena bị trượt chân vì mồ hôi chạy làm ướt cả sàn nhà vì thế mà cô không đủ sức quật ngã Jiro mà ngược lại cô lại kéo anh ngã theo cùng mình.
OA!
Những tiếng la hét vang lên khiến Ella nhận ra có gì đó không ổn, sau đó cô bỗng nhiên cảm thấy có gì đó chạy nhanh qua mình.
- Trời ơi! Đại sư huynh vừa trao nụ hôn đầu.
Những tiếng cười khúc khích vang lên khiến cho Ella bắt đầu hơi hiểu mọi chuyện. Trong khi đám tiểu huynh đệ của họ đang la hét ở ngoài thì Jiro lại đứng đờ đẫn ở giữa phòng.
Anh bất ngờ khi mình vừa hôn một cô gái nhưng anh có cảm giác kỳ lạ, rât kỳ lạ: “môi của cô ấy - dường như thật lạnh giá”. Có gì đó khiến anh cảm giác như trái tim của anh bị gì đó cứa vào.
Selena vụt chạy ra khỏi Chen gia, cô dừng lại ở đầu phố, vừa cúi xuống thở, cô vừa sợ hãi nhận ra bàn tay của cô đang trở nên trong suốt, trái tim cô đập nhanh đến kỳ lạ. Selena nhận ra sức mạnh của cô đang yếu dần theo từng nhịp đập gấp gáp.
- Bình tĩnh đi nào.
Cố gắng giữ cho tâm trạng mình ổn định: “Chuyện gì vậy? Anh ta có phải là Tử Quỷ không? Anh ta cũng ấm áp như Chun vậy.”