Thắng Nam cùng với Trần Viên Anh sau khi dùng xong bữa tối ở nhà thì đã gần 9h tối.
Trần Viên Anh còn khách sáo bảo tài xế tiễn cô về tận Kỳ Hoa viên.
- Viên Viên tỷ hôm nay cảm ơn chị.
Thắng Nam khách sáo cảm ơn rồi đi vào bên trong.
Vừa vào bên trong đại sảnh lớn thì cô đã thấy một cô gái rất trẻ, lại có gương mặt đáng yêu đang mặc trên người chiếc đầm ngủ màu hường đầy hoa, mắt vẫn đang chăm chú nhìn vào màn hình tivi mà không hề biết sự hiện diện của cô.
Thắng Nam chẳng thèm để ý hỏi han mà vô tình lướt ngang qua đi lên phòng.
Vì cho dù là ai, tình nhân của người chồng danh nghĩa cô cũng được chỉ cần không động chạm cô thì cô cũng xem như nước sông không phạm nước giếng.
Nhưng bước chân của cô vừa mới bước được một bậc thang thì cô gái kia liền chạy lại nắm lấy tay cô, vui vẻ lên tiếng.
- chị chính là chị Thắng Nam ?
Thắng Nam có chút kinh ngạc không kịp phản ứng trước hành động đột ngột này của Đình Yến.
- chúng ta nước sông không phạm nước giếng, cô là tình nhân của anh ta thì tôi cũng chẳng quan tâm, muốn ở lại cứ ở lại tôi là người rất rộng lượng.
Chỉ có điều cô tránh xa tôi một chút, tôi với cô từ khi nào đã thân như vậy ?
Thắng Nam nói rồi dùng lực gỡ lấy tay của Đình Yến đang nắm lấy cô, còn không nương tình hất mạnh Đình Yến ra.
Cô trước nay ghét nhất là ba loại người.
Một là thích diễu võ dương oai, ngang tàn hóng hách.
Hai chính là loại mượn gió bẻ măng, châm chọc người khác.
Còn loại thứ ba chính là cô gái trước mặt cô giả mèo khóc chuột.
Đình Yến tuy đều là cô hái như Thắng Nam nhưng sức khỏe của Đình Yến từ nhỏ không được tốt cho nên với lực hất mạnh vừa rồi của Thắng Nam đã khiến Đình Yến lảo đảo, chân không vững mà ngã đập đầu vào cạnh bàn gần đó.
- Sở Thắng Nam cô làm gì vậy hả ?
Đình Phong từ trên thư phòng định đi xuống xem coi cô đã về chưa nhưng vừa đến nơi đã thấy một màn hung tàn của cô.
Đình Phong chạy lại đỡ lấy Đình Yến, nét mặt có chút lo lắng quan tâm hỏi thăm.
- em không sao chứ ?
Đình Yến đầu chảy ra rất nhiều máu vì sự va chạm lúc nãy.
Đình Phong sau khi gọi cho bác của mình - Đình Nghiệp để xác nhận lại chân tướng năm xưa.
Lời Đình Nghiệp và ba anh Đình Vận nói đều như nhau cho nên anh tạm tin Đình Yến là em gái của mình vì thế mới sốt ruột quan tâm khi thấy Đình Yến bị ức hiếp.
- em không sao, đều là em không tốt, anh không thể trách chị ấy được.
Đình Yến con người này tính cách và tâm tư thế nào thì hiện tại rất khó để đoán được cho nên thật không biết được là đang giả mèo khóc chuột hay là thật sự không để ý như lời nói.
- giả mèo khóc chuột cho ai xem vậy ? Anh ta tin cô, chứ Sở Thắng Nam tôi tuyệt đối không tin cô.
Hạng người như cô tôi gặp nhiều rồi, cho nên đừng dùng cách này để giở trò với tôi.
Thắng Nam nhìn thấy bộ dáng lương thiện của Đình Yến mà chướng mắt.
Cô quay người mặc kệ cho anh và Đình Yến muốn làm gì thì làm.
- Sở Thắng Nam cô thật quá đáng ! Cô đã sai còn không nhận, lại dám mắng người khác.
Âm thanh nổi giận của Đình Phong vang lên bên tai của Thắng Nam.
Chân bất giác khựng lại, quay người đi về anh.
- tôi sai ? Đình Phong anh mới là người sai thì có.
Sở Thắng Nam tôi trước nay làm việc không thẹn với lòng, nếu không phải do cô ta...
" Bốp " một bạt tay giáng xuống gương mặt xinh đẹp của cô.
Cả gương mặt hồng hào trắng nõn giờ đây lại hiện lên một bàn tay in trên đó.
Thắng Nam có thể cảm nhận được sự đau đớn khi bàn tay đó giáng xuống gương mặt của mình.
Rất đau, nhưng vẫn không đau bằng trái tim cô lúc này.
Người đàn ông trước mặt cô nhận định là chồng cả đời này lại vì một tình nhân bên ngoài mà ra tay đánh cô.
Thắng Nam đưa tay ôm lấy bên má vừa bị đánh của mình, khoé môi bất giác nở nụ cười chua xót xen lẫn khinh bỉ bên trong.
Cô chua xót cho bản thân mình, đồng thời cũng khinh bỉ bản thân mình vì đã ngu ngốc một lần nữa đặt trái tim cho người không xứng đáng.
- Đình Phong, cái tát này tôi sẽ ghi nhớ.
Cũng xem nó như là bài học nhắc nhở bản thân tôi tuyệt đối không được có bất cứ tình cảm nào với anh.
Sau này anh đi dương quan của anh, còn tôi về cầu độc mộc của mình.
Tuyệt đối không liên can đến anh !
Thắng Nam nói rồi liền chạy thẳng lên phòng, đóng sầm cửa lại.
- anh hai, có phải chị dâu hiểu lầm quan hệ của chúng ta rồi không ? Anh mau đi giải thích đi, em không muốn vì em mà khiến cho tình cảm của anh chị bị rạn nứt.
Đình Yến níu lấy tay Đình Phong, ánh mắt cầu khẩn bảo anh đi cầu hoà.
- có lẽ đây mới là kết cục tốt nhất cho cả anh và cô ấy.
Đình Yến chính là không hiểu câu nói này của Đình Phong.
Rõ ràng Đình Yến có thể nhìn ra được tình cảm của anh trai mình và Thắng Nam qua ánh mắt thâm tình lúc nãy nhưng tại sao anh trai cô thà để bị hiểu lầm cũng không muốn giải thích.
- anh giúp em bôi thuốc.
Đừng quan tâm chuyện lúc nãy nữa..